Thơ Sông Hương 04-2003

09:13 15/05/2009
Trương Đăng Dung - Văn Công Hùng - Nguyễn Thụy Kha - Văn Công Toàn - Vĩnh Nguyên - Phan Tường Hy


TRƯƠNG ĐĂNG DUNG


Chân trời

Thấy không em đường chân trời trước mặt?
Anh đã từng đến đó trong mơ.
Có khi như Jesu đi trên mặt nước
Lòng anh cao thượng, sáng trong,
Có khi như một tên tội phạm
Anh bước đi uất hận trong lòng,
Có khi như một đứa trẻ
Anh hân hoan, ngơ ngác, chờ mong...

Anh đã thấy những người dị dạng
Dang tay đòi hái mặt trời,
Những bóng ma thọt chân, lang thang
Đòi trở về quê cũ.
Và những đội quân không mũ
Tay súng, tay đao chân bước thụt lùi,
Những nhà thơ chống gậy đứng cười
Trước những con trâu mông dính đầy mạng nhện...

Anh đã đứng trong màn đêm
Khắc khoải chờ em đến
Cùng đi về phía chân trời.

Anh đã khóc những đêm chờ đợi
Khao khát một thứ gì nồng cháy như mặt trời
Ngọt ngào như quả chín.

Em đã đến
Đẹp như ánh trăng
Cô đơn như ngọn gió,
Chúng ta nằm trên cỏ
Sợ hãi trước chân trời.
                                1994

VĂN CÔNG HÙNG

Ký ức của mùa thu

Đành thế, mùa thu còn đâu đó
chưa kịp về kết nắng với lá non
ta se lạnh một mình rêu phố cũ
chiều lên xanh ngăn ngắt mặt hồ

Sen chưa vội tàn hạ đã ngẩn ngơ
ve thắp phố râm ran ký ức
cánh buồm trắng tuổi thơ không hái được
ta đành về ru những giấc mơ đêm

Những hàng xoan đã tím tự thuở nào
hoa ngâu trắng đến không còn sắc trắng
cỏ gà xước triền đê thuở ấy
bỗng bắt đầu nhơ nhớ một người dưng

Có tiếng dế vụng về như giấc thức
gió trễ tràng xa vắng tiếng chuông
nghe hổn hển vệt bùn non mười tám
gót nõn nà xa xót bước mùa xanh

Em gửi sóng vào cánh buồm mỏng mảnh
ngả nghiêng nhau cát mịn đến không ngờ
một chớp mắt, mùa thu đà trước cửa
vàng con đường hoa cúc dẫn người đi...
                                                6/10/02

NGUYỄN THỤY KHA

Cứ một giờ anh lại gọi cầm tay

Chia tay xa em ra ga trưa mưa
tàu tốc hành muốn xoá nhanh bịn rịn
nhưng càng xoá thì hình em càng hiện
cứ một giờ anh lại gọi cầm tay

cứ một giờ anh lại gọi lên mây
hình như em vừa qua ga Nam Định
dù tiếng tàu nhiễu giọng em thương mến
anh vẫn nghe trong trẻo ngất ngây

cứ một giờ anh lại thả sóng bay
sóng có lúc nghẹt vùng không phủ sóng
em đã tới đâu cách chia sao thực mộng
cứ như còn cứ như mất đâu đây

cứ một giờ anh lại gọi cầm tay
để lại lắng hồn nghe em thở gấp
để được gần như không gần hơn được
để vẫy vùng hoang dại đắm say

cứ một giờ anh lại gọi cầm tay...

VĂN CÔNG TOÀN

Tứ tuyệt

Dáng tiên em tắm bụi trần
Để ta đứng lặng tần ngần bên hoa
Ví như chẳng có quê nhà
Với em một kiếp cũng là cố hương!

VĨNH NGUYÊN

Nhớ Trịnh

Ngày anh mất, tôi từ Huế ra quê xây mộ tổ
Chẳng đột ngột gì đâu - anh yếu mệt đã lâu rồi
Anh chọn "chốn địa đàng" khi Văn Cao giã biệt
"Xin ngủ dưới vòm cây" anh hát trước bao người!

Ca từ anh tuyệt vời ấy là điều quý nhất
Sóng hồn người hoà đập với đất đai

Anh đã hát giờ bao người hát tiếp
"Hạt bụi nào" nơi quán cóc quê tôi...

Hỡi trời thẳm! Tôi dâng ly tiễn biệt
Nhớ anh Sơn chiếc răng khểnh đang cười
Với ly rượu lung linh trên tay khi sáng tác
"Một cõi đi về"... Tôi oà vỡ Sơn ơi!

Ánh sáng ngày mùa

Như không tắt nắng bao giờ
Lúa chín làm đêm không xuống nữa

Mặt trời ở trong hạt lúa
Lặng lẽ thiêng liêng
Mặt trời ở trong lòng đất
Sinh sôi đồng mùa đồng chiêm

Cánh đồng trăng lên rộng rênh
Câu hò dài thêm nỗi nhớ
Đôi vai em tròn hạt lúa
Trên đường hối hả xe đi

Anh đang đắp đập xây kè
Có nghe tiếng em tiếng lúa?
Lòng anh theo mương nước về
Sắc nắng gặp trong bể chứa...

Em ơi phải chi nói nữa
Ta đi - vầng sáng ngời ngời!

PHAN TƯỜNG HY

Sau lụt

Sau lụt đồng làng tôi chẳng còn gì
Cây mía cong theo đường cơn bão đi
Bông lúa đỏ đuôi thì chìm
Hòn đá trắng mặt đường lại nổi
Bông lúa chìm vào bụng con cá chuối
Con cá chuối thơm bếp nhà giàu

Hòn đá làm người gánh bộ chân đau
Những sân đất ngô bầu đặt trên bùn rác
Học phí con mẹ đợi gà cục tác
Vót đũa vót tăm cha đợi phiên chợ Cuồi
Mong sao quả trứng gà, que tăm kết thành
                                                 điểm 10
Trên trang giấy trẻ nghèo không cam dốt nát
Vun chặt dây khoai đông vững chân qua
                                                 giáp hạt
Dân làng tôi không bao giờ chửi trời
Xe con ai bốc nhà về phố chật ních người
Họ giữ của bằng nhà tầng nhà gác
Dân làng tôi ở lại cùng hợp tác
Giữ cây lúa nuôi người bằng đất đắp đê cao.
                                               
1996

(170/04-03)

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • Tên thật: Trần Văn MườiSinh ngày 9.9.1982 tại Đông Yên, Phúc Thành, Yên Thành, Nghệ AnTốt nghiệp Đại học sư phạm Huế (Khoa ngữ văn)Đã có thơ, truyện đăng trên nhiều báo chí Trung ương và địa phương với các bút danh: Đinh Hạ, Minh Châu Trần, Trần Đông Yên Phương.Giải khuyến khích cuộc thi thơ lục bát của Báo Tuổi trẻ 2003.

  • Ditimloigiaicuocdoi là nickname của Bụi Trần đang “bế tắc chưa tìm lối thoát cho bệnh tật và đã sống như một phế phẩm suốt 5 năm tròn”. Thơ, hẳn là niềm ân sủng duy nhất có thể cứu rỗi tâm hồn của người bạn nhỏ đáng thương này dẫu Bụi Trần đang muốn khám phá nhiều thể loại khác nữa. Chúng tôi đọc được ở thơ Bụi Trần lời tri âm trong bản nhạc vút lên từ địa ngục của một nhạc sĩ quá cố. Nhưng ước vọng thoát khỏi niềm đau mang bản chất định nghiệp tại mỗi người là không lẫn lộn... TCSH

  • Điều bình thường lạ lẫm

  • Được nhìn lại Huế

  • Lê Vi Thủy - Thái Hải - Phạm Nguyên Tường - Lê Huy Hạnh - Nhất Lâm - Nguyễn Hoa

  • Huỳnh Quang Nam - Huy Phương - Trần Dzụ - Trần Hữu Lục - Lê Huy Mậu - Tôn Nữ Ngọc Hoa - Hồ Ngọc Chương

  • ĐINH THỊ NHƯ THÚYĐã buồn trước cho những ngày chưa đếnnhững chia xa đang sum họpnhững mỏi mệt đang hân hoannhững bóng tối khuất lấp đang rực sángĐã nhìn thấy vết chémròng ròng máu đỏ tươi trên da thịtnhư nhìn thấy bước chân người hành khấtchậm rãi lê trên đường

  • Ở những đỉnh cột

  • Sinh năm Nhâm Thìn, Phan Văn Chương từng tham gia quân đội, hiện là hiệu trưởng trường THCS Quảng Phương, huyện Quảng Trạch, tỉnh Quảng Bình. Thơ đến với anh như người tình muộn. Có điều anh biết chọn lọc, học hỏi, vượt qua những cản trở thế tục, tiếp thu cái mới của đời sống văn học hôm nay đang chuyển đổi. Nhờ thế thơ anh sớm tạo được không gian riêng, cách nói riêng. Phan Văn Chương chứng minh rằng, ở bất kỳ lứa tuổi nào, người ta vẫn có thể tìm cách vượt lên, nếu tự mình khai phá, xác lập được con đường mình đang đi.                                     HOÀNG VŨ THUẬT

  • Hoàng Vũ Thuật - Lê Thái Sơn - Thiết Mộc Lan - Ngô Hà Phương - Lê Tấn Quỳnh - Nguyễn Quốc Hiền - Phan Bùi Bảo Thy

  • Năm sinh: 1950Quê quán: Đại Lộc, Quảng NamThơ đã in trên nhiều báo, tạp chí, tuyển tập (1971- 2004)Đã xuất bản: Trong hoàng hôn gió  (1995), Trăng của ngày (1999), Thơ bốn câu (2001), Bài ca của gió (2002), Phía sau tôi (2003).

  • Bóng xưa            Đập cổ kính ra tìm thấy bóng                Xếp tàn y lại để cầm hơi                                                Tự Đức

  • TRẦN PHƯƠNG TRÀ                                                 Kính viếng bác Hoài Chân Nguyễn Đức Phiên.                 đồng tác giả “Thi nhân Việt Nam”, 1941

  • Từ Nữ Triệu Vương - Trần Thị Vĩnh Liên -  Chử Văn Long - Lê Văn Kính - Nguyễn Quốc Anh - Ma Trường Nguyên - Tôn Phong -  Nguyễn Thánh Ngã - Ngô Đức Tiến - Đặng Nguyệt Anh

  • Lam Hạnh - Tuệ Lam - Chử Văn Long - Nguyễn Man Kim - Hoàng Vũ Thuật - Khaly Chàm

  • Tên thật: Nguyễn Phạm Tú TrinhSinh 1983Sinh viên Khoa Ngữ Văn - Đại học Khoa học Xã hội và Nhân vănGiải nhất cuộc thi thơ “Đất nước và lục bát” của báo Tuổi Trẻ. 2003.

  • NGUYỄN TRỌNG TẠO chọn và giới thiệuThời Thơ Mới ở ta đã có thơ hình thoi, thơ hình tam giác, thơ hình thập giá... Và bây giờ thơ “tân hình thức” của người Việt ở hải ngoại cũng đã làm nao lòng một số người làm thơ trong nước. Những loại thơ hình thức ấy thường là bắt chước những cách tân kỳ dị của thơ phương Tây từ thế kỷ XIX đến ngày nay. Thực ra thì thơ chữ Nho ở ta cũng đã từng có thơ hình tròn, thậm chí có bài đọc được đến 18 cách, nhưng những “người hiện đại” ở ta lại thường vẫn chuộng thơ Tây và từ đó cũng “sáng tạo” ra những hình thức kỳ dị khác gây chú ý cho người đọc (xem).

  • …Cả rừng cây thấy mẹ cườiMẹ ơi! nước mắt đầy cơi đựng trầuThác ngàn xa vẫn nguyện cầuVô thường! mẹ nhuộm biếc màu trời xanh.