Thơ Sông Hương 02-89

09:02 15/07/2015

Lê Văn Ngăn - Thanh Thảo - Vĩnh Nguyên - Hồ Hồng Trâm - Đăng Vũ - Mai Văn Hoan - Nguyễn Hữu Quý - Nguyễn Đức Quang

"Mặt đất của tôi" - Tranh bao bố Hoàng Đăng Nhuận

LÊ VĂN NGĂN

Quà tặng

Anh gửi tặng em tiếng chuông đồng hồ điểm
Để hai nơi cách xa nhau ta cùng thức dậy lúc đêm khuya
Thầm hỏi về những tháng năm đã sống
Hạnh phúc thường đến kèm theo những nỗi sợ hãi
và anh sợ đến một ngày
Hạnh phúc biến thành nỗi bất hạnh
Anh gửi tặng em một khoảng trời đêm những rặng thông và gió
Để nhớ cuộc đời đã một lần
Xích chúng ta lại gần nhau
Biết bao năm nó vẫn giữ chút dịu dàng nơi mắt em
Như một lý do để sống
Để vượt qua những cảnh đời thô bạo
Anh gửi tặng em trang sách nói về lòng đất
Để biết những điều qúy báu thường ít lộ ra ngoài
Xin em cùng tin rằng giữa nhưng thứ ồn ào và những kẻ ồn ào
Luôn có những người lặng lẽ
Lặng lẽ như bông hoa như niềm hy vọng




THANH THẢO

Đà Lạt của tôi

Đà lạt của tôi là gánh bún bò
chợ Âm phủ

Đà lạt của tôi là đôi mắt buồn
tỏa xuống những ngọn đồi im ngủ

Đà Lạt của tôi sương dâng từ nách phố nghèo
thơm rau ngò

Đà Lạt của tôi em nhìn không nói
nhìn không nói
không nói
không

                        21.8.1987



VĨNH NGUYÊN

Vội vã Nha Trang

Thành phố ấy, với tôi thành vội vã
Còn đêm nay mai đã xa rồi
Bao con đường hướng ra phía biển
Như nhìn mình vào tấm gương soi

Không giấu giếm, không thể nào giấu giếm
Giấu làm chi số phận an bài
Sự tráo trở sẽ gặp nghìn sóng đánh
Bao nỗi buồn biển gội tan ngay

Nhưng sao em giã từ quá sớm
Tôi và thành phố thức đêm nay
Trên bãi biển những vầng điện sáng
Tôi hát bản tình ca quá đỗi thơ ngây

Em quay gót rượu không buồn rót
Tôi vùi chai rượu xuống lòng đêm
Tạm biệt Nha Trang với câu thề trên cát ướt
Hẹn ngày gặp lại bới chai lên




HỒ HỒNG TRÂM

Phụ nữ

Là trăng tách đôi
Ngực lên trắng ngần
Biển hoang
Đôi bờ
Sóng vỡ

Là trái đất tách đôi
Bầu vú
Lặng thầm
Dòng sông
Thơm sữa
Vòm ngực
Con chim lửa
Bụi vàng
Vó rắc...
Lời ru bóng đổ chân trời

Sự viên mãn muôn đời chia hai
Muôn đời
Ánh Ngày
Đêm tối
Muôn đời
Trên khung trời vòm ngực
Bình minh của sự dịu dàng lăn qua cát đắng.




ĐĂNG VŨ

Lời của người say rượu

Một hôm
tôi không thấy tôi ở đâu
tôi chạy đi tìm
ngọn gió cũng bôn ba xuôi ngược
chỉ thấy cây lá cửa nhà và người khác

Và rồi tôi va phải bức tường
hoá ra mình đang đứng bên đường
tay ôm vừng trán

Tôi bỗng hiểu
tìm được mình
là khi chạm vào giới hạn
là khi gặp nỗi đau.

                        1988



MAI VĂN HOAN

Điều bí mật

Anh muốn biết ở tôi điều bí mật
Nhưng đời tôi có bí mật được đâu
Nàng yêu tôi! Vâng, đó là sự thật
Và điều này người ta biết từ lâu

Nàng yêu tôi - chính tôi không ngờ được
(Giấu điều này tôi có lỗi với anh)
Thơ tôi viết về nàng biết bao người đã thuộc
Chuyện ái tình thiên hạ vốn đồn nhanh

Nàng thế nào chắc là anh đã rõ
Nàng là tiên hay là kẻ phàm trần?
Là cừu non hay nàng là rắn độc?
Nhưng với tôi điều ấy chẳng cần

Tôi say nàng và tôi mê tất cả
Chút mộng mơ, chút yếu đuối dại khờ
Chút rắn rỏi chút nồng nàn như lửa
Chút thông minh, chút tinh nghịch, dối lừa...

Có thể bây giờ nàng không yêu tôi nữa
Có thể nàng rồi sẽ thuộc về anh
Ở ngoài đời cuộc tình tôi tan vỡ
Nhưng trong tôi nó mãi mãi nguyên lành




NGUYỄN HỮU QUÝ

Quen

Ngày thường hết mấy thương quen
Con trâu quen ngõ, lũ chim quen mùa
Cánh cò quen những cơn mưa
Ngọn buồm quen gió, đôi bờ quen sông
Quen cay, em nhé là gừng
Muối thì quen mặn, khế thường quen chua
Áo em quen nắng, quen mưa
Anh quen em để bây giờ thiết tha
Xa nhau em biết đợi chờ
Như thuyền quen bến, như tơ quen tằm
Trang thư quen vượt núi ngàn
(Trái tim chiến sĩ thì thầm ở trong)
Thương em quen nói thực lòng
Em thương, nên cũng quen không giận hờn!




NGUYỄN ĐỨC QUANG

Mặt trời thảo nguyên

Bò cứ ăn mê mải đến vô tư
Chẳng biết có chiều đang xuống
Mặt trời tiếc gì còn níu lại
Chắc cũng thèm màu xanh

Thì ra cũng như tôi và anh
Mặt trời muốn chạy tung tăng trên cỏ
Hít thật sâu hương đất đai trong gió
Mát lành và tinh khiết như thơ

Chẳng có gì cản ngăn, chưa bất lực bao giờ
Thế mà thành đơn độc
Cả ta nữa có lúc nào sờ sững
Biết tuột khỏi tay mình những giây phút thảo nguyên...

May có mảnh trăng lưỡi liềm
Như lá cỏ bò chưa gặm hết...

                               Mộc Châu 4-88

(SH35/01&02-89)







 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • Ngô Thị Thục Trang - Nguyễn Trung Bình - Tuệ Nguyên - Hoàng ấu Tuyền - Phan Lệ Dung - Nguyễn Thị Anh Đào - Châu Thu Hà - Vạn Lộc - Vũ Kim Liên - Từ Dạ Linh

  • NGUYỄN TRỌNG HOÀNBan mai đón đợi

  • MINH TỰGuitare

  • Trần Vũ Long - Trần Tiến Dũng - Vĩnh Khôi - Nguyễn Hoa - Đoàn Mạnh Phương - Tôn Phong - Phạm Dạ Thủy - Phan Huyền Thư

  • Phan Văn Từ - Vương Hồng Hoan - Nguyễn Tất Hanh - Nguyên Quân - Dương Thu Hằng  

  • THANH THẢO     Kính viếng hương hồn anh Hoàng Đình Thạnh

  • Lâm Thị Mỹ Dạ - Diễm Châu - Nguyễn Thị Thái - Lê Anh Dũng - Lưu Ly - Nguyễn Hữu Quý - Lê Viết Xuân - Duy Từ - Trần Hữu Lục - Phan Văn Chương - Lâm Bằng

  • Minh Đức Triều Tâm Ảnh - Trần Hạ Tháp - Huỳnh Thúy Kiều - Lê Ngã Lễ

  • Trương Vĩnh Tuấn - Bùi Minh Quốc - Lê Lâm Ứng - Nguyễn Quang Hà - Châu Nho

  • Lê Thu Thuỳ - Nguyễn Thị Khánh Minh - Vũ Thị Kim Liên - Trần Kim Hoa - Văn Đắc - Văn Công Hùng - Đức Sơn - Huỳnh Đường

  • Bùi Quang Thanh - Nguyễn Thụy Kha - Nguyễn Ngọc Hưng - Vũ Huy Long - Nguyễn Hàn Chung - Mai Ngọc Thanh - Nguyễn Thánh Ngã - Ngô Thị Thục Trang

  • Sinh năm 1955 tại Phú cát, Bình ĐịnhTiến sĩ khoa học, Phó chủ nhiệm khoa Ngữ văn, Đại học Khoa học Huế.Hội viên Hội Nhà văn Việt NamĐã được nhiều giải thưởng văn học ở địa phương và Trung ương.Sông Hương trân trọng giới thiệu chùm thơ mới của anh nhân chuyến đi Trung Quốc vừa qua.

  • HOÀNG CÁT…Ta chẳng tham giành chi nữa hếtChỉ mong sao thân kiếp con ngườiỞ đâu đâu, và ai ai cũng đượcSống như ta đã được sống trên đời.

  • Tên thật: Trần Vương ThuấnSinh năm 1983 tại thị xã Phan Rang, Ninh ThuậnGiải Ba cuộc thi thơ 2001 - 2003 của Tạp chí Sông Hương

  • Tên thật: Trần Văn MườiSinh ngày 9.9.1982 tại Đông Yên, Phúc Thành, Yên Thành, Nghệ AnTốt nghiệp Đại học sư phạm Huế (Khoa ngữ văn)Đã có thơ, truyện đăng trên nhiều báo chí Trung ương và địa phương với các bút danh: Đinh Hạ, Minh Châu Trần, Trần Đông Yên Phương.Giải khuyến khích cuộc thi thơ lục bát của Báo Tuổi trẻ 2003.

  • Ditimloigiaicuocdoi là nickname của Bụi Trần đang “bế tắc chưa tìm lối thoát cho bệnh tật và đã sống như một phế phẩm suốt 5 năm tròn”. Thơ, hẳn là niềm ân sủng duy nhất có thể cứu rỗi tâm hồn của người bạn nhỏ đáng thương này dẫu Bụi Trần đang muốn khám phá nhiều thể loại khác nữa. Chúng tôi đọc được ở thơ Bụi Trần lời tri âm trong bản nhạc vút lên từ địa ngục của một nhạc sĩ quá cố. Nhưng ước vọng thoát khỏi niềm đau mang bản chất định nghiệp tại mỗi người là không lẫn lộn... TCSH