Thơ Sông Hương 02-87

09:33 14/09/2012

Thanh Thảo - Tôn Nữ Thu Thủy - Trần Vàng Sao - Lệ Thu - Ngô Văn Phú - Phùng Tấn Đông - Hồng Thanh Quang - Vương Anh

Tranh lụa "Dạo chơi" của Mai Trung Thứ

THANH THẢO

Trắng

      Tặng Đoan Trang
            "Trắng trên trắng
            những con cừu trên tuyết"
                        (Yanít Rítxốt)


em xóa anh như xóa câu thơ tồi
từ giấy trắng anh lại về giấy trắng

và bài ca đừng ép buộc lời
đến hoặc không bao giờ đến

tạm biệt, anh kiên nhẫn chờ
thời của những giấc mơ

thời sẽ hiện lên trên giấy trắng
một chữ một dòng chữ trắng



Tình ca mé biển

Biển bùng trước mắt ta
những đóa hoa sóng trắng
buổi chiều nào chợt nhớ chợt quên
hình như trong phố vừa lên đèn

để lại phía sau công việc một ngày
giờ chỉ mình với biển
vút vào xa xăm mũi tên chim én
vầng mây đỏ dội về

những ngón tay đan nhau
hàng dừa xõa tóc
những hình bóng đan nhau
trên cát

gió dứt đi những lời vội vàng
lặng im trăng lên




TÔN NỮ THU THỦY

Mùa xuân

Đã thấy mùa xuân trong màu mây trắng ấy
Mùa xuân trên tiếng gió qua ngang
Con đường anh đi dài hơn tay vẫy
Ở bên em ngày chớm nắng vàng.
 
Sao lại là những vẻ ấy quanh em
Trời đất kia có điều gì sẽ nói
Cây rung như mừng, chim kêu như vội
Có thể nào dừng lại, trái tim.
 
Em rảo bước vào buổi mai trong suốt
Buổi mai riêng của lối phố đông người
Những người thợ lướt qua, những mắt cười ở lại
Thành phố xanh chậm khắc lên chân trời.
 
Em bên biển, biển như không là biển
Đáy mắt của đời nén giữ mênh mông
Những con thuyền không còn yên ngủ
Hàng dương như trẻ lại với chính mình.

Xin gởi anh những gì tươi đẹp nhất
Một mình em không mang nổi mùa xuân

Trên cả nỗi cách xa lặng thầm se sắt
Em chia anh hương lá thoáng nồng nàn

Để thấy lại những gì ta lạc mất
Ta vẫn còn trên năm tháng trôi qua
Ôi mùa xuân, vẫn còn xuân thứ nhất
Nâng bước cho đời, đánh thức lòng ta.




TRẦN VÀNG SAO

Tình cờ lúc đó tôi đã viết cho em

Làm thế nào tôi đừng nhìn vào hai mắt em
làm thế nào không có em tôi sống như thường được
làm thế nào không có những buổi mai
làm thế nào tôi chết đi em không nhận ra mặt
làm thế nào con sông trôi ra biển

            khúc củi mùa lụt không tấp đâu hết
làm thế nào cho mọi người không ai biết đến mình
làm thế nào tôi qua cầu về nhà em

                        xuống dốc đường đi không nhớ
làm thế nào tôi lang thang trên đồng cỏ hoang

                        buổi chiều người thổi tù và gọi
                                    bò về không thấy tôi
làm thế nào cho em hôn tôi cay đắng và môi lạnh tê
làm thế nào cho tôi hôn em tôi khóc
làm thế nào tôi nhìn được em rất lâu rất lâu
làm thế nào cho tôi xấu xí đừng yêu em.

            (Những bài thơ tỏ tình thuở yêu em của tôi)



LỆ THU

Khoảnh khắc Huế

Tôi chưa dám thốt lời khen Huế đẹp
Bởi trước tôi bao thi sĩ nói rồi
Nhưng màu tím sông Hương chiều khép nép
Trăng đêm rằm Vỹ Dạ nói dùm tôi

Nói dùm tôi những khoảnh khắc trong đời
Những hạt sáng kim cương vùi dưới đất
Nếu sống lại tình yêu nào đã mất
Cũng tại Người mơ mộng đó  - Huế ơi!




NGÔ VĂN PHÚ

Cỏ may

Cỏ đang thì có màu tím như sương
Giăng ngang lối như một trò nghịch ngợm
Hay gây sự, mỗi khi ai chạm đến
Lại thân thương cùng chim chóc, côn trùng.

Tôi đã nhìn thấy đám sẻ đồng
Nằm phơi cánh trong cỏ may tím ngắt
Lũ châu chấu, cào cào chạy lụt
Ào lên đê, bám gộc cỏ may già!

Có một lần đi dọc con đê,
Tôi quên, để cỏ may găm chi chít
Đó là lần đầu tiên tôi biết
Những dịu dàng, cháy bỏng của tình yêu.

                                                            11-82



PHÙNG TẤN ĐÔNG

Vào chiến dịch

Mặt trận mở ra rồi phải đi liền một mạch
Từ Batđombong đến Phiếtvihia

Đành vùi sách giáo khoa và quyển truyện Kiều
Dưới một vòm thốt nốt không tên
Có tiếc nuối gì không?
Mặt trận mở ra rồi
Chẳng kịp!
Khi mặt trận khép một vòng cung chiến thắng
Hòa bình mở ra và thằng bạn không về
Lá thơ cuối cùng còn hanh nắng mùa khô
Bạn đùa mấy dòng tái bút
"Chỉ sợ trận này có trời mà biết
Tau mất một bàn tay
Thế là không về được hàng hiên ôm cây đàn guitare
Chơi classic
Với hoa tường vi, với đôi bím tóc…"
Mặt trận suốt đời mở ra
Vào chiến dịch
Vào tháng năm
Vào những ngày thường gian nan vất vả
Vào những đêm khua khoắt bước chân về
Giai điệu nào
            cồn cào
                        trong ngực đất
Tôi nghe…




HỒNG THANH QUANG

Thời chuyển tiếp

Tôi đang sống ở giữa thời chuyển tiếp
Lúc tháng ngày luôn cuồn cuộn dòng trôi
Lúc phía trước còn bao điều chưa biết,
Còn sau lưng là mấy chục năm đời.

Tôi hối hả như thể người tới muộn
Như sợ mình sẽ không kịp làm chi.
Xin đừng lạ nếu dáng tôi bận rộn
Khi đứng khi ngồi khi chạy khi đi.

Tôi đang sống ở giữa thời chuyển tiếp
Lúc có phần tôi chưa thực là tôi.
Đêm thao thức ngồi bên trang giấy viết
Tôi tìm mình trăn trở mãi không thôi

Dễ dàng gì việc chọn lựa đấu tranh,
Sống phút nào phải nghĩ suy phút ấy.
Tôi là người chứ phải đâu thần thánh
Trên con đường còn nhiều lắm chông gai.

Tôi đang sống ở giữa thời chuyển tiếp
Lúc đôi khi yêu nên bị lọc lừa,
Lúc vì tin nên có lần hút chết,
Lúc bắt đầu chưa biết rõ được thua.

Cũng thường tình kẻ vỏ trắng lòng đen,
Cũng thường tình có người xinh xấu nết.
Thời chuyển tiếp - cái tồi tàn chưa hết,
Vấp ngã rồi, tôi phải vững vàng thêm.

Tôi đang sống ở giữa thời chuyển tiếp
Tôi mang theo hy vọng của bao người.
Cha đã già vẫn còn đang dở việc,
Đang nóng lòng đang rất đợi chờ tôi.

Dự định giờ bề bộn lắm bạn ơi
Thời chuyển tiếp - phải vội vàng gấp gáp.
Trái tim phẳng phút giây ngừng nhịp đập,
Có lẽ nào tôi được phép biếng lười?

Thời chuyển tiếp - Tôi đang thời chuyển tiếp

                                                            1983



VƯƠNG ANH

Với com chim sáo ở Tasken

Mở cửa Udơbếch
Chú sáo đen quen thuộc sập xòe
Chiếc mỏ vàng lẩy âm thanh buổi sáng
Tôi nao lòng nhớ chim sáo quê...
Từ ngọn phong non sáo vù lên tầng thượng
Tuyết nhòe theo dáng cánh bay chuyền
Tôi cứ ngỡ sáo đổi luồng quê mẹ
Đang rót đầy âm thanh mùa nương...

Với con sáo ở Tasken
Hoa tuyết cài nơ cườm quanh cổ
Tôi hứng bàn tay qua cửa sổ
Vốc lên soi tiếng sáo trong lành...

                                    Tasken, 11-1984
(SH23/01-87)







 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • Chừng hoa hồng kiếp trước đã                                           hoa khôi và hoa lựu cũng từng là đốm lửa

  • Cánh đồng tuổi thơ gặt gió heo mayNgày cưỡi lưng trâu, diều trăng                                             đêm thả

  • Hoang vu. Đêm màu xanh trở dạ. Đom đóm lập loè ma trơi. Lũng sâu mưa khóc. Sáng ra rừng lộng lẫy triệu chồi non. Tôi ca vui trong nắng.

  • Giọng nói chỉ còn thoang thoảngđồng cỏ hoa vàng

  • Chợ hoa phiên Tết thêm đôngNgười xinh bán cúc bán hồng khéo chưa?

  • Trên thiên đường ai biếtBao kiếp người kiếm tìm

  • I. Đôi khi nhơ nhớ trong đời... Điều gì không rõ đã rời vuột điRồi buồn chẳng hiểu buồn chiCứ ngơ ngẩn tựa phân ly -                                       một người...

  • Mong manh đi qua những tiết mùaHương từ lụa trắng của nghìn xưa

  • Và cuối cùng y đã đến ngồi vào vị trí của mình, xếp đặt lại đồ đạc trong căn phòng.Y đã tìm thấy một chúc thư.

  • Đốt một nén hương trầm bên mâm ngũ quảMơ hồ nghe gà gáy trên môi ngườiTiếng gà le te gọi tôi đi chợ Tết

  • Anh cứ nghĩ ấy là hạnh phúcQua dốc Đồng Lào mưa như trútBần bật hoa mưa bần bật oàMột trời hoa vây kín hai ta

  • Mắt xưa có là chiếc láVỗ vào mưa ru dáng ngườiChắc ta có lần dối tráMôi đau rét tím nụ cười

  • ...Trong khốn cùng cô đơnhạnh phúc lại trở về...

  • Bầu trờiBắt đầu nhiễm lạnhNgoài đồngThưa thót tiếng chim...Rơm rạ... có mùi ẩm mốcCon chó buồn, ngáp vặt ngoài hiên?

  • Lúc nào cũng chỉ một mìnhCho dù được sống bên anh - cuối đời

  • Tặng VânKhi em là dòng sông ám ảnh khôn nguôi đang trôi trên đôi bờ thácloạn thì những câu thơ rã rời, những mảng màu u tối bất lực, những tháng ngày tả tơi đang quất vào anh như một ngọn roi bởi vì em vừa gần gũi, vừa mãi mãi xa xôi như một tinh cầu.

  • Một lần em vô ý đánh rơiTôi nhặt vội nụ cười bên giếng nướcChợt bắt gặp lòng mình hồi hộpPhút lặng người giấu kín vào trong

  • ...Ai khao khát ngủ trên đỉnh                                         Vinh QuangXin chớ vong ân quên lãng mọi điều...

  • LTS: Hội viên Hội Nhà văn thành phố Hồ Chí Minh. Hiện là Trưởng  ban Văn hoá - Nghệ thuật báo Thanh Niên. Đã viết và in nhiều tập truyện ngắn, tiểu thuyết, tạp bút.Nếu dựa vào đó để xưng tụng” thì có lẽ với Nguyễn Viện, thơ chỉ là “tay trái”. Song tay trái mà rất “gân guốc”, đáng nể lắm. Sông Hương xin trân trọng giới thiệu một chùm thơ mới của Nguyễn Viện để bạn đọc cùng “ngự lãm”  có đúng vậy không.                                                                                           SH.

  • Sinh năm 1965 tại HuếLà giáo viên THPT ở Krông Pắc, tỉnh Đắc Lắc.