Thơ Sông Hương 02-86

15:45 09/09/2011
Trần Mạnh Hảo - Lý Toàn Thắng - Trần Bá Đại Dương - Thái Ngọc San - Trúc Chi - Phạm Tấn Hầu - Ngô Minh - Văn Tăng - Nguyễn Khắc Thạch - Lý Hoài Xuân - Trần Hải Sâm

Đôi bờ sông Hương - Ảnh: Sỹ Sô

[if gte mso 9]> Normal 0 false false false MicrosoftInternetExplorer4 <![endif][if gte mso 9]> <![endif][if gte mso 10]> <![endif]





TRẦN MẠNH HẢO


Nhớ Huế


Bây chừ chưa về Huế
Ngự Bình ngồi với ai?
Một tiếng gì rất khẽ
Níu áo tôi gọi hoài

Chợt biết là Vĩ Dạ
Có gì như hương cau
Một ráng chiều hội họa
Áo em tôi chuyển màu

Vừa chảy vừa tự đánh
Cây đàn hay sông Hương
Tràng Tiền như đòn gánh
Ngang ngang trời thương thương

Thảng hoặc mùi rêu cổ
Đâu đây hương tóc thề
Tiếng chuông chùa đi bộ
Tay ai còn vân vê

Chợt nốt ruồi trên má
Cũng có dáng sao chiều
Đám mây thời Thuận Hóa
Vẫn bay về phiêu phiêu

Chạm tay vào thành quách
Nghe đá thở nhiều hơn
Tiếng trống chầu óc ách
Đá nằm mơ chập chờn

Một nụ cười rất Huế
E ấp của em dành
Gió sợ thu về trễ
Lá đổ vàng lối anh

                       
25-8-1983



LÝ TOÀN THẮNG


Xúc cảm ở nhà tù Sơn La


Tôi đã đọc đã nghe
Về nhà tù Sơn La về cây đào Tô Hiệu
Nhưng có cái gì vẫn thiếu
Khi tôi chưa tới đây…

Tôi chưa từng qua những cảnh tù đày
Đói rét ốm đau cực hình tra tấn
Nhưng tôi vẫn ước ao một giây thôi được sống
Giữa các Anh cuộc sống của các Anh.

Hay ít ra cho tôi làm ngọn gió mát lành
Thổi qua lỗ thông hơi vào xà lim chật hẹp
Hay cho tôi làm một dòng thơ giữa những dòng thơ thép
Trên tờ "Suối reo" vũ khí của các Anh…

Nhưng tôi vẫn muốn hơn, muốn hơn tất cả
Được sống như các Anh
Ở giữa các Anh

Giữa các Anh - cả người mất người còn
Cả những người tên chưa tìm được hết
Cây đào như ngọn lửa hồng thắp lên từ những trái tim bất diệt
Cháy trước Đài tưởng niệm các Anh…

                                   
1980-1985



TRẦN BÁ ĐẠI DƯƠNG


Mẹ Dương Hòa

Kính tặng các mẹ cơ sở ở D.H.

Tốc tốc tốc… tốc tốc
Hình như ai gõ cửa ngoài kia
Tiếng cửa tre - con thạch sùng tắc lưỡi
Đêm thì đen tóc mẹ bạc như trăng

Tốc tốc tốc… tốc tốc
Bước chân ai dội lồng ngực mẹ
Nơi xa xôi theo gió lần về
Đêm từng đêm mẹ già chờ đợi
Tay nhăn nheo nhen lửa vườn khuya

Tốc tốc tốc… tốc tốc
Gốc cau già rụng chiếc mo xanh
Nồi cơm mới vùi trong tro ấm
Sao không về con của mẹ ơi?

Thống nhất đã mười năm (những đứa con của mẹ -
đứa ở lại trên rừng, đứa chết trong tù giặc
đứa gánh hôm nay thay người đã khuất)
Mẹ treo ảnh con dưới ảnh cụ Hồ
Mẹ vun gốc cam, mẹ trĩa vồng đậu
Đêm từng đêm nhen lửa vườn xưa
Đêm từng đêm mẹ già chờ đợi
Những đứa con đi xa trông hướng núi tìm về.

                                                           
1985



THÁI NGỌC SAN


Tưởng vọng trung du


Có một vầng trăng theo tôi đêm ấy
Đêm không biết đâu
Vầng trăng sáng như khuôn mặt em
Trong giấc mộng của tôi
Giấc mộng nơi ngã ba sông chia phôi

Nhà em nơi ngã ba chia phôi ấy
Biết theo ai ? sông Lô, sông Đuống hay sông Hồng?
Vầng trăng đã khuất nên con tàu không dừng lại
Tôi mất em rồi nên tưởng vọng xa xăm…

                                                           
1985



TRÚC CHI


Như vườn đêm cổ tích


Tôi như đi lạc vào một thế giới
Màu thủy ngân vây bọc bốn chung quanh
Trên đầu chạm ngàn vạn xanh của lá
Mây trắng sau mưa xốp dưới chân mình

Bầu trời rộng mới vừa thu nhỏ lại
Sờ được từng tinh khiết những vì sao
Hương của trái đêm cứ như là khói
Trăng trên cao không rõ từ độ nào

Cây lẫn với người sông phà hơi thở
Chiếc bàn mặt nguyệt ấm hơi sương
Ngoài bến cơn mưa vào từng hột nhỏ
Tay tôi cầm tin cậy bàn tay thương

Xin đừng thắp một ngọn đèn nào sáng
Những bầy ong trai gái hát dưới cành
Mặt người lẫn mặt trăng non ảo ảnh
Phải không em, không thực nữa dòng Hương

Đêm ấy trong vườn như đêm cổ tích
Câu hát em trong hoa trái vô hình
Tay dìu qua một khoảng xanh rất thực
Còn em thì sương khói lung linh.

                       
Xứ vườn 5-1985



PHẠM TẤN HẦU


Thơ để ngõ

Tặng ông Đ.

Có thể thêm một ít buồn đau, mất mát
Nhưng không bao giờ để mất đi trong máu
Một chút gì châu báu của niềm tin

Có thể trơ trụi hơn cái cây không tiếng kêu sum họp
Nhưng không bao giờ chịu đứng thấp hơn
trước dày vò
cơn bão

Như cái đẹp của mưa rơi của mùa thu xám lạnh
là vừng trăng vằng vặc
bên trong

Như có thể chết đi, bỗng nhiên; nhưng không bao giờ ngờ vực
điều chúng ta tồn tại với thơ ca.




NGÔ MINH


Trăng về làng La Chữ


Ấy là đêm trăng đã xui tôi
thành thi sĩ với làng La Chữ
cơm gạo mới câu mời dịu nhẹ
xa một đời hẳn nhớ mùi trăng
 

nghe nét cười ẩn hiện mái đình cong
đường lông ngỗng kết vòng xe đạp
em mờ ảo hay em có thật
mưa bóng mây hay trăng ướt qua vai ? 

dây gàu dài trăng lên nặng tay
mát rượi thịt da nước làng La Chữ
đừng hát nữa trăng ơi, tôi sợ
lặng im trăng nào dễ riêng mình 

câu hát buồn run ánh trăng thanh
chén rượu giấu nồng nàn chân thật
tôi uống cạn sao em khẽ nhấp
gió vô tình lay vỡ đường trăng 

đêm về làng La Chữ trăng men
ngấm hồn tôi tình yêu vành vạnh
và bài thơ như là trăng chín
từ trời xanh La Chữ rụng vào tôi…

                                               
1985



VĂN TĂNG


Riêng tôi với thời gian


Cầm gương soi thấy tóc bạc nhiều
Nhưng một đời người đi qua không dễ
Vẫn bao ngày lo toan bao đêm không ngủ
Buồn là mây và nắng vô tư
Mới hôm nào ngộ nghĩnh tuổi học trò
Bao phung phí sức lực nào hay biết
Dẫu có lúc tự lòng mình khắc nghiệt
Với bạn bè để giận để hờn vui
Với mọi người và cả chính tôi
Lòng dễ dãi chảy tràn như nước nhạt
Để hôm nay thấy xuân về giật thột
Trước cây lúa ruộng đồng góp được mấy mồ hôi
Cũng trông nắng trông mưa trông buổi thuận trời
Đâu hiểu được người còng lưng ruộng khoán
Có hai bữa cơm ăn có đồng lương trả tháng
Tưởng nhiều khi không nhớ thứ nhớ ngày
Bao khi cầm hạt giống trên tay
Không biết gieo kịp thời đúng vụ
Trồng sắn ngược mầm trồng khoai thối củ
Hiểu ra lòng chỉ biết âm thầm
Tự sống với mình miệng bát vòng quanh
Sự tuần hoàn không kỳ không hạn
Vui chuốc chén nồng buồn kêu số phận
Bỏ lơ qua lẽ phải chân tình
Đứng trước mùa xuân tôi nhận rõ thêm mình
Nhận cay đắng nhận ngọt bùi hạnh phúc
Giọt mồ hôi có rơi trên mảnh đất
Mới có ngày hạt gạo trắng cầm tay
Trước mùa xuân tôi chỉ nhắc mình hay
Tóc đã bạc không thể nào xanh nữa
Nhưng dòng máu trong tim còn thắm đỏ
Dẫu bàng hoàng đừng bối rối trước ngày xuân.

                                               
Xuân, tháng 2-1985



NGUYỄN KHẮC THẠCH


Trước vườn xưa


Nép bên đường phố cũ
Đan thanh nét vườn xưa
Mỏng mềm sương khói phủ
Dịu dàng tiếng dạ, thưa

Với cuộc đời biến động
Người đi kẻ kế thừa
Sân phơi mùa lá rụng
Cổng khép ngày tiễn đưa

Quả chín oà cơn mưa
Hoa nở bừng khóm nắng
Vườn miên man tĩnh lặng
Rưng rưng mắt lá nhìn

Tôi sực nhớ ngày em
Rủ tôi về hái quả
Mẹ nhìn thương lặng lẽ
Vườn xanh ngỡ xanh hơn.

Ngày ấy không trở lại
Em và mẹ xa rồi
Trước vườn xưa đứng mãi
Tôi chẳng nhìn thấy tôi…




LÝ HOÀI XUÂN


Chiếc nôi


Chiếc nôi ấy có già đâu
Mà câu hát ấy ngỡ lâu lắm rồi!
Cánh cò nào đã che tôi
Có bay đến chỗ em ngồi ru con?
Chiếc nôi ấy - mảnh trời tròn
Hay là biển lặng của hòn - đảo - thơ?
Một thời sống giữa mộng mơ
Những ai qua đó, bây giờ là ai?
Gối nghìn năm với ngày mai
Chiếc nôi ấy bớt đêm dài, à ơi!...




TRẦN HẢI SÂM


Nhà thợ rừng


Chẳng có đường mòn, chẳng có cổng vào ra
Nhà thợ rừng vào lối nào cũng tiện
Vòm trời lá đan, vuông trời mái lán
Nhà thợ rừng đầy ắp tiếng chim…

Sạp nứa tre kết lại thành giường
Nhìn phía nào cũng thấy rừng trước mặt
Phía đầu giường là phía hay thao thức
Suối đổ dốc như xối vào lòng…

Áo móc sừng hươu ướt át bạc màu
Rìu rựa xếp trong tầm tay với
Dây chằng dây neo để nơi dễ thấy
Dày dép lấm bùn xoay hướng bước ra

Dăm bảy anh em mỗi đứa một quê
Lắm lúc ngỡ ngàng trước cây gỗ lạ
Thợ rừng gặp nhau cứ như rừng vỡ
Như thể xa nhau hàng mấy năm trời…

Cái giận cái buồn chỉ thoáng qua thôi
Khi xeo gỗ ai cũng dành phần gốc
Thương đồng đội dẫu chưa dứt cơn sốt
Choài người nắm chắc một đầu dây…

Nhà thợ rừng dễ lẫn vào cây
Dáng vóc thợ không bao giờ lẫn được.

                                   
Ba Rền, 1984.

(17/2-86)






Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • Nguyễn Thiền Nghi - Trần Hoàng Phố - Tiến Thảo - Xuân Thanh - Võ Văn Luyến - Nguyên Hào - Hoàng Cát - Ngô Hữu Đoàn - Trần Kiêm Đoàn - Mai Thìn - Đặng Như Phồn - Tôn Phong - Kiều Trung Phương - Đinh Thu

  • Tên thật: NGÔ THỊ KIỀU HẠNHNăm sinh: 24 - 12 - 1983 tại Cam Ranh – Khánh Hòa Hội viên Hội VHNT Khánh HòaĐã có thơ đăng Kiến thức ngày nay, tuần báo Văn Nghệ, và nhiều tạp chí trong nước.

  • Sinh năm 1965 tại Thái Nguyên – Tốt nghiệp trường Viết văn Nguyễn Du, vừa viết văn làm thơ. Hiện đang là biên tập viên Tạp chí Văn nghệ Quân đội. Tác giả của 4 cuốn tiểu thuyết gây sự chú ý của dư luận văn chương – Nhưng thơ mới là bản ngã sáng tạo chính của Nguyễn Bình Phương với 3 tập thơ đã xuất bản: Lam chướng; Xa thân; Từ chết sang trời biếc...

  • Là một tác giả thơ quen biết trên tạp chí Sông Hương, gần đây với tập thơ Ngày rất dài (NXB Hội Nhà văn, 2007), Đoàn Mạnh Phương đã và đang được dư luận chú ý bởi những nỗ lực cách tân thơ.

  • Sinh năm 1960 tại Hà Nội – Đã từng qua quân ngũ và hiện là biên tập viên  của Báo Văn nghệ Hội Nhà văn Việt . Đã xuất bản 3 tập thơ: Một, hai, ba; Nhật ký và Bài tập; Gửi một mùa cổ điển... Đã từng đoạt giải cuộc thi thơ Báo Văn nghệ 1990, giải cuộc thi thơ Báo Người Hà Nội 2006.

  • Trần Đình Thành - Đức Sơn

  • Phạm Thị Anh Nga - Thanh Tuyền - Trần Kim Hồ - Vũ Thị Khương - Trần Khởi - Lê Hoàng Anh - Đoàn Lam - Trần Hữu Dũng - Đinh Tấn Phước - Nguyễn Loan - Trần Tịnh Yên - Nguyễn Thánh Ngã - Lê Ngã Lễ - Nguyên Tiêu - Võ Ngọc Lan - Nguyễn Văn Quang - Ngô Thái Dương - Trần Hữu Lục - Ngô Cang    

  • Nguyễn Hữu Quý - Trần Hoàng Phố - Nguyễn Khoa Điềm - Lam Hạnh -  Hoàng Phủ Ngọc Tường - Huy Tập - Mai Văn Phấn - Nguyễn Trọng Tạo - Đoàn Mạnh Phương - Ngô Công Tấn - Vũ Thanh Hoa - Từ Nguyễn - Nguyễn Xuân Hoa - Mạnh Lê - Hồ Thế Phất - Nguyễn Lâm Cẩn - Tường Phong - Nguyễn Đông Nhật - Vũ Thành Chung  

  • Huỳnh Thúy Kiều - Đức Sơn - Kiều Trung Phương - Thạch Quỳ - Lưu Ly - Trần Hạ Tháp - Nguyễn Thị Anh Đào - Văn Hữu Tứ - Văn Công Hùng - Nguyễn Tiến Chủng - Thái Doãn Long  - Hải Trung - Đông Hà - Nguyễn Văn Thanh - Hồng Vinh - Phụng Lam - Nguyễn Thụy Kha

  • Lê Huy Hạnh - Trịnh Hoài Giang - Triệu Nguyên Phong - Phan Tuấn Anh - Bạch Diệp - Phan Văn Chương - Hồ Đắc Thiếu Anh - Mai Trâm - Đỗ Văn Khoái - Viêm Tịnh - Lưu Thị Bạch Liễu - Lãng Hiển Xuân - Nguyễn Thanh Kim - Vũ Thắng  - Võ Quê - Ngàn Thương - Nguyễn Nguyên An - Lê Phương Thảo

  • Ngô Thị Hạnh - Vạn Lộc - Nguyễn Thiền Nghi - Lâm Anh - Hoàng Ngọc Quý  - Trần Thị Huê - Đường Xuân Sử - Dương Thành Vũ - Nguyễn Thị Liên Tâm - Bùi Đức Vinh - Công Nam - Nguyễn Thanh Tú - Trần Áng Sơn  

  • Nhà thơ mặc áo lính, trưởng thành lên từ dải đất miền Trung gió Lào cát trắng, Nguyễn Hữu Quý là một người thơ lặng lẽ và khiêm nhường - nhưng đấy là sự lặng lẽ đào sâu trong suy tưởng với những khát vọng làm mới thư luôn thôi thúc.Là một tác giả thơ quen thuộc, mùa xuân này anh gửi tới trang thơ Sông Hương một chùm thơ mới nhất, “mở hàng” cho một năm thơ trên Sông Hương.

  • Vũ Thanh Hoa sinh tại Hà Nội, hiện công tác tại Vũng Tàu. Cử nhân luật. Hội viên Hội Văn Nghệ Bà Rịa - Vũng Tàu.

  • Thúy Liên - Thạch Thảo - Bạch Diệp - Võ Ngọc Lan - Châu Thu Hà - Nguyễn Thị Thúy Ngoan - Hoàng Bình Trọng - Phạm Việt Thư - Lại Đăng Thiện - Ngô Minh - Quỳnh Như - Trương Đạm Thủy - Phan Thành Minh  

  • Mai Văn Phấn - Nguyễn Việt Tư - Lê Thị Mây - Trịnh Hoài Giang - Nguyễn Hoa - Mai Phương

  • Nguyễn Văn Hùng - Nguyễn Tấn On - Thiệp Đáng - Nguyễn Bình An - Ngô Cang

  • HOÀNG VŨ THUẬT   Sinh năm Giáp ThânLàng Thạch Xá Ha, Hồng Thuỷ - Lệ Thuỷ - Quảng Bình.Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam, đã từng qua 15 năm trong nghề dạy học. Biên tập Nhà xuất bản Thuận Hoá. Chủ tịch Hội Văn học Nghệ thuật tỉnh Quảng Bình.

  • TRƯƠNG ĐĂNG DUNGSinh ngày 8-5-1955 tại Diễn Trường, Diễn Thành, Nghệ An.Tốt nghiệp Khoa Ngữ văn, đại học Tổng hợp Budapest , Hunggari.Hiện là PGS.TS. Phó Viện trưởng Viện Văn học Việt .Hội viên Hội Nhà văn Việt .Tham gia giảng dạy nghiên cứu sinh và cao học ở các trường đại học.

  • Hoàng Phủ Ngọc Tường - Phạm Xuân Trường - Văn Hữu Tứ

  • Phạm Khang - Lê Ngã Lễ - Phan Đình Tiến