Nguyễn Hồng Vân - Trần Đức Tín - Vũ Thị Tuyết Nhung - Đặng Văn Sử - Huỳnh Thúy Kiều - Nguyễn Hưng Hải - Nguyễn Ngọc Hưng - Nguyen Su Tu
Tác phẩm "Nắng Xuân Mai Hịch" của HS Đặng Tiến
NGUYỄN HỒNG VÂN
Khúc mười hai
Mưa trũng ngày cuối năm
tháng mười hai xon xót
cầm chiếc lá trên tay
thả theo phố tràn ngân
Nhà cao tầng xám lạnh
im lìm những ngón tay
hẻm sâu hun hút gió
mắt em giăng màu mây
Im ỉm cánh cửa nâu
én chao nghiêng chiều mỏng
người không dễ bận tâm
bão gập đời cuốn sâu
Phố mỏi những mắt chờ
mai nở sớm trong vườn
cúc hoa mùa đông cũ
mắt nào níu nhân gian
em vẫn tin phố hát
nở vàng cành vô ưu.
TRẦN ĐỨC TÍN
Halloween
tôi chẳng có gì cho Halloween
những mặt nạ người
chưa buông xuống
giọng khóc cười còn giữ chỗ cho nhau
tôi vẫn gặp dáng em nơi công sở
tiếng thở dài trắc trở cả nhành trăng
họa tiết nào
vẽ xiết những bâng khuâng
tôi vẫn đi giữa dòng đời
nghẹn lối
vẫn giả dụ cười và
“giả dụ ta yêu nhau”
tôi chẳng có gì
cho cuộc Liêu Trai
không biết nữa là ai trong đêm cạn
ẩm thấp và hoang dại
nếp nhăn nào khắc lại ngày hôm qua
tôi chẳng chọn gì cho Halloween
chàng Joker
đưa tay
nhoẻn miệng mình trong góc tối
tôi chọn một góc gỡ những mảng tróc
của mặt nạ tôi.
VŨ THỊ TUYẾT NHUNG
Lá thư rừng núi
Ngày dài như đường rừng
Tháng trôi như dòng suối mùa đông băng phủ
Mấy mùa con trăng tròn giống
bông hoa đi qua
Bao chợ phiên em bỏ trên nương
Chờ anh về gieo hạt
Bóng anh như con hổ say mồi soi nước đêm
Thư anh như con thỏ con trong hang hun hút
Em lên đầu núi trông về xuôi
Nơi đảo xa anh còn đồng đội chung gác
Em chỉ có một mình với lá rừng
Ngày đêm xào xạc nỗi nhớ anh
Nỗi nhớ như vành mây
quấn núi
Nỗi nhớ như tia nắng mặt trời
Bao lời thương anh gửi gió
Bao niềm yêu em gửi cây
Nơi đảo xa mong anh làm
tốt như khi đi săn con hươu con nai
Mong anh khoẻ như cây cổ thụ
Đừng vì nhớ rừng nhớ núi
Mà buông lơi tay súng anh à!
Thêm mấy mùa trăng em cũng đợi
Thêm bao phiên chợ em cũng chờ
Chúng mình là người của rừng
Quấn nhau như dây leo
Con chim cà lơi cũng muốn hót mừng ngày mai
Ngày anh trở về lên nương
Ngày anh đi trồng thêm cây
Lại đem cái chữ về bản
Lại đem điệu hát về rừng
Và mình cùng nhau bên bếp lửa nhà sàn
Anh ơi!
ĐẶNG VĂN SỬ
Quảng Ngạn, phía triền têm
Xuôi
như xuôi Tam Giang
bỗng vận vào Quảng Ngạn
kháp một triền xanh
làm nên những luống, những vồng...
Vụ dưa, khoai
trói nhau bằng dây, bằng rễ
tỏ lời nhau lát cuốc, đường cày
bấm vào sâu
xới tung lật lại
tái bản em, tái bản tôi... cơ cấu mùa màng.
Ai ru với bên tê bờ hả bạn (!?)
sông Diên Hồng hòa mạng nước thủy chung
sự đi, đi ở...
vô cùng
giăng mắc nò sáo phá đầm... tri giao.
Mơ, giấc mơ nào? thế giới của ca dao
đò Vĩnh Tu
về theo vây cá
người vây bắt
được bóng trăng tàn...
Ôm xuôi ngược
còng thân bồi lở
oạnh ban sơ phát thảo nhà chồ
khúc Hạt Hải triền têm doi bãi
xoáy ao hồ... bến cũ chờ ai...
HUỲNH THÚY KIỀU
Hoàng hôn màu lá úa
Chẳng thể giữ cho mình buổi chiều non tươi
Thôi em ạ!
Ta chia nhau màu lá úa
Một nửa anh vùi trong phong ba bão tố
Bỗng nghe mềm lòng tiếng ai gọi vỡ hoàng hôn…
Ngón tay nào đan nỗi nhớ đơn phương?
Ngón tay nào dệt màu chiều thương nhớ?
Bàn chân nào giẫm giòn khô lá úa?
Bàn chân nào khuấy nước gội thanh xuân?
Đơm nụ hồn nhiên giữa hai phía lưng chừng
Chạm khoảnh khắc. Cuống hoa rời rạc thức
Những ngón tay đau buốt nhức
Chiều nghiêng xuống thềm đợi hoàng hôn màu lá úa tuôn rơi…
Chẳng thể giữ cho mình buổi chiều non tươi
Thôi em ạ!
Ta chia nhau hoàng hôn màu lá úa
NGUYỄN HƯNG HẢI
Đôi cánh mùa xuân
Bay qua biển qua rừng qua bão giông
Chim yến chọn vách đá cheo leo xây tổ ấm
Trước bao nhiêu cặp mắt rình mò không thể không lựa chọn
Nơi hiểm nguy nhất cũng là nơi an toàn nhất để sinh con
Trên vách đá cheo leo những chú chim non
Trong vỏ trứng đang kêu, đang đập cánh
Ở bên ngoài là bao nhiêu chờ mong hy vọng
Sắp mang cả núi đá bay lên
Nhìn tổ ấm trên vách đá cheo leo ta có cảm giác được bình yên
Trước đại dương mênh mông, sóng không là gì cả
Bão cũng chẳng là gì trên vách
Không có hiểm nguy nào trước đôi cánh mùa xuân
NGUYỄN NGỌC HƯNG
Những mẩu xuân rời
lóng lánh những tia nắng vàng
xanh xanh từng chồi lộc biếc
rộn rã thế gian như sắp vào đại tiệc
xôn xao bướm giỡn chim cười
cả trời đất bỗng lên màu tha thiết
đón xuân về
vui mắt trẻ long lanh
ta ngơ ngác nhìn quanh
vắng một dáng người…
vắng một dáng người…
bước thời gian ngập ngừng qua lối ngõ
tuổi thơ ấu hồn nhiên như gió
giờ lang thang
đâu tận cuối chân trời
những chiếc áo xanh, áo vàng, áo đỏ mẹ phơi
rưng rưng gợi một thời con gái
bờ giậu thở phập phồng
chừng như vẫn chưa tan mùi băng phiến
ngút tầng mây
từng đàn chim én liệng
lơ đễnh mắt chiều vương một bóng nhện sa
vẩn vơ như kẻ xa nhà
thèm được một lần thả bộ về quê trong chiều Ba Mươi Tết
cùng mẹ rước ông bà
cùng mẹ đun nồi bánh tét
cùng mẹ nghe pháo Giao thừa
lâm râm lời khấn nguyện đầu năm...
mùa vui không nhớ chỗ ta nằm
và mẹ và bạn và em
tất cả hóa xa xăm
tất cả thành trống vắng
buồn rớt xuống trang thơ thầm lặng
ta tự chống đỡ mình
bằng ký ức
xuân xưa!
NGUYEN SU TU
Cơn đêm gãy
Chập chờn với những cơn đêm gãy khúc có những cơn đau chỉ buông tiếng thở dài men trần tình bốc hơi đau trong khói thuốc chát cuộc tình đắng một thời mà sũng ướt cả chiêm bao em luôn là chứng nhân cho lần tôi quị ngã chỉ vậy thôi nước mắt thay lời yêu thương có thể làm người ta mạnh mẽ hoặc yếu đi đừng cố thở nếu không đưa tay mà vuốt ngực cho lần đổ vỡ chấp nhận như là chỉ hoài nghi nuốt ngược vào trong cho giọt nước mắt không rơi
tôi đã đi như sự tiến hóa điều mặc khải cuối cùng cũng ẩn chứa niềm đau trước cánh cửa địa ngục tôi chưa biết hỏi câu gì không biết khi loài quạ cất tiếng mình còn đủ sức đưa tay vuốt mắt tôi là gã thợ dệt vĩnh hằng của mạng lưới ảo tượng đó là loài “Nhện hiến sinh liên tục” đã dệt lên sợi chỉ số phận tự thít
có nhạy cảm nào gọi mình về tỉnh thức hay khổ hạnh trên ngọn lửa như loài phù du hóa thân gì trên một tàn tro cái tôi nào không tôi những đêm chờ sáng giấc chiêm bao khiến linh hồn lỏng lẻo tự thức biết bấu víu vào đâu
cái tôi ý thức cái tôi vật vờ cái tôi nào không tôi tặng em một nỗi buồn để quên mình nước mắt tặng em niềm vui để tin rằng em có mặt tặng tôi những cơn đêm gãy.
(TCSH371/01-2020)
Vân Long là tạng người thơ không chịu cũ. Nhà thơ luôn ý thức được việc làm mới mình để có thể đồng hành với nền thơ đương đại và nhịp thở nóng hổi của cuộc sống thường nhật.Dù là trữ tình tự sự hay nội cảm ngoại quan, thơ Vân Long luôn để lại những dấu ấn sáng tạo - dấu ấn lao động thơ. Vân Long đã từng có duyên với xứ Huế qua “Đêm sông Hương”, “Vườn Huế”... được tuyển chọn trong Tuyển thơ Sông Hương 20 năm...
khi em là vực sâu im lặng tôi pho tượng đá lắng nghe...
...chim chích bay về đăm đắm mắtnghe phế hưng bông lơn ký ức thành xanhrêu...
Nguyễn Văn Quang - Trần Thu Hà - Nhất Lâm - Lê Ngã Lễ - Mai Văn Hoan - Ngàn Thương - Ngô Thị Hạnh - Nguyễn Thánh Ngã - Xuân Thanh - Phan Văn Chương - Thạch Thảo - Trần Đôn - Nguyễn Nhã Tiên - Đoàn Lam - Tiến Thảo - Đoàn Giao Hưởng
...Cả thành phố lúc nào cũng rậm lờiAnh không thấy tấc vỉa hè nào dành cho mình cả...
...họ mơ thấy Hồ Gươmlà một vò rượu lớnbị bỏ quênbên sông Hồng đến cả ngàn năm...
Mai Văn Phấn - Hoàng Chinh Nhân - Lê Huỳnh Lâm - Ngô Thiên Thu - Bùi Đức Vinh - Nguyễn Hoa - Hoàng Nguyệt Xứ - Lê Hưng Tiến - Phạm Xuân Trường - Ngô Công Tấn - Từ Hoài Tấn - Văn Lợi - Quang Tuyến - Nguyễn Loan - Lê Vĩnh Thái - Vĩnh Nguyên - Hoàng Ngọc Quý
HUỲNH THÚY KIỀUHọ và tên: Huỳnh Thuý Kiều; Cầm tinh con Ngựa - 1978Bút danh: Hoa Đồng Nội. Nơi làm việc: Nhà xuất bản Phương Đông tỉnh Cà MauĐã có tuỳ bút, tản văn, đặc biệt là thơ đăng trên các báo Trung ương và địa phương. http://huynhthuykieu.vnweblogs.com
NGUYỄN THỊ ANH ĐÀOSinh năm: 1979Quê quán: Hà TĩnhTốt nghiệp khoa Ngữ văn Đại học Khoa học HuếHiện là biên tập viên tạp chí Đà Nẵng ngày nayhttp://nguyenthianhdao.vnweblogs.com
Trần Thị Huê, sinh năm 1970 ở Hiền Ninh - Quảng Ninh - Quảng Bình. Năm 1997 xuất hiện lần đầu tiên trên tạp chí Nhật Lệ với chùm thơ 3 bài Chiều, Đợi, Cỏ xanh. 5 năm sau chị xuất bản tập thơ đầu tay Sóng vọng. Nhưng phải đợi đến những năm gần đây gương mặt thơ chị mới hiển lộ với những đường nét vụt hiện, gấp khúc. Cái - tôi - cá - thể đã làm giàu thêm mục đích và ý nghĩa sáng tạo nghệ thuật.
Bạch Diệp - Vi Thuỳ Linh - Phan Huyền Thư - Phùng Hà - Nguyễn Thị Hợi - Hồng Vinh - Đông Hà - Nguyễn Thị Thái - Hoàng Thị Thiều Anh - Đinh Thị Như Thuý - Nguyễn Thị Thuý Ngoan - Thạch Thảo
...Vắt qua bầu trời mờ cánh chim nhỏVắt ngang dòng sông trổ nụ hồngVắt ngực tình em bay hương cỏVắt suốt mùa đợi một ngóng trông...
Nguyễn Trọng Tạo - Tường Phong - Trần Áng Sơn - Nguyễn Thánh Ngã - Ngô Hữu Đoàn - Nguyên Quân - Nguyễn Thành Nhân
HÀ NHẬTLTS: Lớp học sinh niên khóa 1964-1967 ở Trường Cấp 3 Lệ Thủy, Quảng Bình 40 năm trước đã sinh ra hàng chục nhà thơ, trong đó có những người đã thành danh như Lâm Thị Mỹ Dạ, Ngô Minh, Hải Kỳ, Đỗ Hoàng, Lê Đình Ty... Công lao bồi dưỡng, vun đắp nên những nhà thơ đó là hai thầy giáo dạy văn cực giỏi: Lương Duy Cán và Phan Ngọc Thu.
...Lão du - già xát đầy mình tro tử thi vừa nguộiƯớp xác phàm bằng hương liệu sắc - không...
...ai đuổi theo xe tăng, bắn B40 vào xe tăng, rồi bị xe tăng nghiền nát trên con lộ Bốn?ai đạp phải mìn cụt một chân ở chi khu Xuân Lộc, rồi bằng nạng gỗ với một chân...
Nguyễn Thiền Nghi - Trần Hoàng Phố - Tiến Thảo - Xuân Thanh - Võ Văn Luyến - Nguyên Hào - Hoàng Cát - Ngô Hữu Đoàn - Trần Kiêm Đoàn - Mai Thìn - Đặng Như Phồn - Tôn Phong - Kiều Trung Phương - Đinh Thu
Tên thật: NGÔ THỊ KIỀU HẠNHNăm sinh: 24 - 12 - 1983 tại Cam Ranh – Khánh Hòa Hội viên Hội VHNT Khánh HòaĐã có thơ đăng Kiến thức ngày nay, tuần báo Văn Nghệ, và nhiều tạp chí trong nước.
Sinh năm 1965 tại Thái Nguyên – Tốt nghiệp trường Viết văn Nguyễn Du, vừa viết văn làm thơ. Hiện đang là biên tập viên Tạp chí Văn nghệ Quân đội. Tác giả của 4 cuốn tiểu thuyết gây sự chú ý của dư luận văn chương – Nhưng thơ mới là bản ngã sáng tạo chính của Nguyễn Bình Phương với 3 tập thơ đã xuất bản: Lam chướng; Xa thân; Từ chết sang trời biếc...
Là một tác giả thơ quen biết trên tạp chí Sông Hương, gần đây với tập thơ Ngày rất dài (NXB Hội Nhà văn, 2007), Đoàn Mạnh Phương đã và đang được dư luận chú ý bởi những nỗ lực cách tân thơ.