Hoàng Thúy - Hào Thiện Chân - Phương Uy - Trần Huy Minh Phương - Phan Duy - Vũ Thiên Kiều - Châu Thu Hà - Trần Thị Bích Huyền
Tác phẩm "Huế"(sơn dầu) của HS Đinh Cường
HOÀNG THÚY
Mùa băng đang tan
Có lúc ốc sên sẽ đóng đủ vai từ kẻ trộm hoa đến đánh cắp cả
cánh đồng
chẳng ai biết con đường nào mới thực sự đúng đắn
sau khi lột bỏ hết những núi băng
đó là nơi bản đồ dừng lại
một đêm lạnh cần thêm gỗ
mùa đông đang đến
bầy sói trắng thôi hú tiếng thống trị và lũ nai giả tạo cũng
không còn
quá khứ được chạm khắc dưới chân vách núi
anh có biết vì sao
nước vẫn cứa nhẹ nhàng trên vết thời gian?
đi tìm bình yên trong câu hát để không quên một cái gì
con ốc sên đã bò hết một vòng lá xanh trả đủ duyên nợ đời mình
cuộc chạy trốn nào cũng héo khô cả
mùa băng đang tan hai phía địa cầu
vết thương có sâu sắc đến mấy cũng sẽ không ai quan tâm ngoài
vị thần mang tên: ánh sáng
anh trở về đọc bản chinh phục
từ phía đầu cầu
em đứng bên cuộc rong chơi, lắng nghe từng con sóng mang vị
muối
tái sinh nụ cười
chạm dần vào màu xanh nước mắt!
HÀO THIỆN CHÂN
Màu nước
Trong giấc mơ mỏng manh
tôi nhìn thấy một hình ảnh
màu nước
tôi đang đi trong rừng hoang trầm lặng
không một bóng người không một tiếng động
ánh sáng lu mờ
chỉ có khói và màn sương giăng đầy lạnh lẽo
bỗng có âm thanh
vọng ra từ trái tim tôi
thập thình
tôi lo lắng cho cuộc đời mình
và
chỉ là giấc mơ.
Câu thơ tôi nhặt được
trên chiếc lá chiều
rụng xuống chân tôi
màu hoàng hôn
chỉ toàn là nước
lênh loang ảo mờ
là mơ hay là thực
tôi chứng thực đời mình
với bằng chứng là những câu thơ
và
chiếc lá đang rụng.
Đằng xa
có mỗi con cò
đang chập chờn vỗ cánh
tôi nhìn lên bầu trời
chỉ toàn là biển
có khi nào cả đại dương như trút xuống đầu tôi
đời tôi chỉ có một màu
nước.
PHƯƠNG UY
Thất lạc
Trong không khí sáng nay
Anh nhặt được sợi hương quá khứ
Mong manh len lỏi qua các đợt thủy triều của thời gian
Về dập dềnh trên khuôn mặt già nua tàn tạ phố.
Anh chạy hụt hơi về lại khu vườn
Từ lâu đã vắng bóng em
Trên bàn thờ không có đóa quỳnh xanh
Chỉ sót lại giữa chiều một nhành bất tử
Phơi màu trong ký ức khô hanh.
Anh đánh mất thiên đường từ thuở niềm đau mới khai sinh
Khi giấc mơ em
không còn trở về lộng lẫy như ký ức anh chọn lựa
Người con gái trong tranh
không chỉ cười với mỗi anh
như em từng hứa
những mầm cây chảy máu xanh biêng biếc cả góc vườn
Từng ảo ảnh lướt qua các thân cây
Trở về ướt đẫm mùa sương
Em - Mặt trời khuất dạng…
TRẦN HUY MINH PHƯƠNG
Người về ùa mùa đầy
những mái vòm cong vút lên đỉnh trời ngược gió
sắc vàng sững bóng / kí ức thiêng bên cửa thiền
rắn thần Naga cuộn mình mọp trước Phật
phum sóc hồn nhiên đi về phía mùa bình yên
cứ thế đã bao đời
họ chắp tay chào bình minh miệt mài ruộng rẫy
họ chắp tay chào hoàng hôn quyền quyện nén nhang thơm
cửa mở toang gọi mời tình xóm giềng
gánh cả niềm tin chân trần hôn đất rao lời thương
ngủ một đêm cuối năm nhà người bạn khơ-me
giấc mơ lấp lóa ánh bạc vượt sông Hằng!
ngủ mà mong trời đừng vội sáng
để còn nghe tiếng đêm thơm hương đồng
được một lần đi lại chân trần
phơi cùng sương nghe lửa sôi
nồi bánh tét gợi chuyện xa xăm
câu đối đỏ theo trống lân về trước ngõ
đã xôn xao câu hát gặt mùa vàng…
tiếng cười Giêng theo hoài đôi mắt ấy
hẹn cùng người lễ Phật xuân bình an
hẹn cùng người
đầy sân nét vàng mai…
gột rửa lòng/ trống giục/ trời đất rộng thênh thênh…
người về ùa mùa đầy!
PHAN DUY
Mồ hôi chữ
Như dòng sông chiếc lá rất thơm
chia nhánh [mùa reo]
lời thơ ru mãi
đêm tháng mười
cơn gió bỏ đi trên cánh đồng cỏ dại
một giấc [mơ] khuyết lõm trăng về
những con chữ bộn bề
trong khung cửa nửa lạ nửa quen
mồ hôi chữ giã từ cảm giác ngọt
vần điệu bào mòn
hay ý tưởng bào mòn
trong tiếng [hát] thi ca
mồ hôi chữ rớt dài theo hành trình vừa cũ
của nhập nhằng
một kiểu [rất] suông
rất suông trong sự nhẹ hều vô cảm
bất chợt
thành giọng cười [hả hê] - không ai biết vì sao
mồ hôi chữ buông chùng
tiếng thơ định giá
chẳng có giá cả nào cho [sự cũ kỹ] còn say
mồ hôi chữ
ướt rồi trong tay.
VŨ THIÊN KIỀU
Áo ấm
tựa mắt vào vạt cỏ non
chợt thấy chiều xanh và xinh
tựa mắt vào dòng sông chảy
chợt thèm ghé bến để say
sỏi mơ xé toang bầy nước
giấc vá nhặt ở kiếp sau?
mây reo reo reo mành chỉ
ối à
răng rắc mũi kim!
đất nâu sinh khoai và lúa
cỏ xanh mát mộ bên đường
tựa mắt vào đêm thật vắng
chợt quỳnh may áo ấm em
CHÂU THU HÀ
Giấc
cuối ngày
rượu ủ men
cơn gió bung nốt nhớ
trong cơn mê
giấc chập chờn
người dỗi hờn nằm nghiêng
đêm khắc khoải
chỉ còn tiếng sóng âm vọng lại
cô đơn ùa về lặng thinh
bồng bềnh suối tóc mềm
quẩn quanh khao khát
vùng ướt
gọi mắt môi người lãng quên
TRẦN THỊ BÍCH HUYỀN
Trên những thửa ruộng cằn
Có những ngày em thấy bụi bay thành lốc
phủ kín cả thị thành
em mang lên đôi dòng cũ rích
từ trong ngóc ngách ngõ thời gian.
Có những ngày em thấy mình trong khô khốc
người thương vết nứt thửa ruộng cằn
đôi vai gầy hốc hác
lo mạ vàng xác xơ.
Có những ngày em thấy bơ vơ
những ảo giác về giọt nước
giọt mồ hôi ngày chờ...
Em mơ một ngày nắng hạ
Mưa giông rơi trắng cánh đồng
Mắt má cười mãn nguyện
Hạt tròn mẩy trên đồng.
(TCSH335/01-2017)
Vân Long là tạng người thơ không chịu cũ. Nhà thơ luôn ý thức được việc làm mới mình để có thể đồng hành với nền thơ đương đại và nhịp thở nóng hổi của cuộc sống thường nhật.Dù là trữ tình tự sự hay nội cảm ngoại quan, thơ Vân Long luôn để lại những dấu ấn sáng tạo - dấu ấn lao động thơ. Vân Long đã từng có duyên với xứ Huế qua “Đêm sông Hương”, “Vườn Huế”... được tuyển chọn trong Tuyển thơ Sông Hương 20 năm...
khi em là vực sâu im lặng tôi pho tượng đá lắng nghe...
...chim chích bay về đăm đắm mắtnghe phế hưng bông lơn ký ức thành xanhrêu...
Nguyễn Văn Quang - Trần Thu Hà - Nhất Lâm - Lê Ngã Lễ - Mai Văn Hoan - Ngàn Thương - Ngô Thị Hạnh - Nguyễn Thánh Ngã - Xuân Thanh - Phan Văn Chương - Thạch Thảo - Trần Đôn - Nguyễn Nhã Tiên - Đoàn Lam - Tiến Thảo - Đoàn Giao Hưởng
...Cả thành phố lúc nào cũng rậm lờiAnh không thấy tấc vỉa hè nào dành cho mình cả...
...họ mơ thấy Hồ Gươmlà một vò rượu lớnbị bỏ quênbên sông Hồng đến cả ngàn năm...
Mai Văn Phấn - Hoàng Chinh Nhân - Lê Huỳnh Lâm - Ngô Thiên Thu - Bùi Đức Vinh - Nguyễn Hoa - Hoàng Nguyệt Xứ - Lê Hưng Tiến - Phạm Xuân Trường - Ngô Công Tấn - Từ Hoài Tấn - Văn Lợi - Quang Tuyến - Nguyễn Loan - Lê Vĩnh Thái - Vĩnh Nguyên - Hoàng Ngọc Quý
HUỲNH THÚY KIỀUHọ và tên: Huỳnh Thuý Kiều; Cầm tinh con Ngựa - 1978Bút danh: Hoa Đồng Nội. Nơi làm việc: Nhà xuất bản Phương Đông tỉnh Cà MauĐã có tuỳ bút, tản văn, đặc biệt là thơ đăng trên các báo Trung ương và địa phương. http://huynhthuykieu.vnweblogs.com
NGUYỄN THỊ ANH ĐÀOSinh năm: 1979Quê quán: Hà TĩnhTốt nghiệp khoa Ngữ văn Đại học Khoa học HuếHiện là biên tập viên tạp chí Đà Nẵng ngày nayhttp://nguyenthianhdao.vnweblogs.com
Trần Thị Huê, sinh năm 1970 ở Hiền Ninh - Quảng Ninh - Quảng Bình. Năm 1997 xuất hiện lần đầu tiên trên tạp chí Nhật Lệ với chùm thơ 3 bài Chiều, Đợi, Cỏ xanh. 5 năm sau chị xuất bản tập thơ đầu tay Sóng vọng. Nhưng phải đợi đến những năm gần đây gương mặt thơ chị mới hiển lộ với những đường nét vụt hiện, gấp khúc. Cái - tôi - cá - thể đã làm giàu thêm mục đích và ý nghĩa sáng tạo nghệ thuật.
Bạch Diệp - Vi Thuỳ Linh - Phan Huyền Thư - Phùng Hà - Nguyễn Thị Hợi - Hồng Vinh - Đông Hà - Nguyễn Thị Thái - Hoàng Thị Thiều Anh - Đinh Thị Như Thuý - Nguyễn Thị Thuý Ngoan - Thạch Thảo
...Vắt qua bầu trời mờ cánh chim nhỏVắt ngang dòng sông trổ nụ hồngVắt ngực tình em bay hương cỏVắt suốt mùa đợi một ngóng trông...
Nguyễn Trọng Tạo - Tường Phong - Trần Áng Sơn - Nguyễn Thánh Ngã - Ngô Hữu Đoàn - Nguyên Quân - Nguyễn Thành Nhân
HÀ NHẬTLTS: Lớp học sinh niên khóa 1964-1967 ở Trường Cấp 3 Lệ Thủy, Quảng Bình 40 năm trước đã sinh ra hàng chục nhà thơ, trong đó có những người đã thành danh như Lâm Thị Mỹ Dạ, Ngô Minh, Hải Kỳ, Đỗ Hoàng, Lê Đình Ty... Công lao bồi dưỡng, vun đắp nên những nhà thơ đó là hai thầy giáo dạy văn cực giỏi: Lương Duy Cán và Phan Ngọc Thu.
...Lão du - già xát đầy mình tro tử thi vừa nguộiƯớp xác phàm bằng hương liệu sắc - không...
...ai đuổi theo xe tăng, bắn B40 vào xe tăng, rồi bị xe tăng nghiền nát trên con lộ Bốn?ai đạp phải mìn cụt một chân ở chi khu Xuân Lộc, rồi bằng nạng gỗ với một chân...
Nguyễn Thiền Nghi - Trần Hoàng Phố - Tiến Thảo - Xuân Thanh - Võ Văn Luyến - Nguyên Hào - Hoàng Cát - Ngô Hữu Đoàn - Trần Kiêm Đoàn - Mai Thìn - Đặng Như Phồn - Tôn Phong - Kiều Trung Phương - Đinh Thu
Tên thật: NGÔ THỊ KIỀU HẠNHNăm sinh: 24 - 12 - 1983 tại Cam Ranh – Khánh Hòa Hội viên Hội VHNT Khánh HòaĐã có thơ đăng Kiến thức ngày nay, tuần báo Văn Nghệ, và nhiều tạp chí trong nước.
Sinh năm 1965 tại Thái Nguyên – Tốt nghiệp trường Viết văn Nguyễn Du, vừa viết văn làm thơ. Hiện đang là biên tập viên Tạp chí Văn nghệ Quân đội. Tác giả của 4 cuốn tiểu thuyết gây sự chú ý của dư luận văn chương – Nhưng thơ mới là bản ngã sáng tạo chính của Nguyễn Bình Phương với 3 tập thơ đã xuất bản: Lam chướng; Xa thân; Từ chết sang trời biếc...
Là một tác giả thơ quen biết trên tạp chí Sông Hương, gần đây với tập thơ Ngày rất dài (NXB Hội Nhà văn, 2007), Đoàn Mạnh Phương đã và đang được dư luận chú ý bởi những nỗ lực cách tân thơ.