Thơ Nguyễn Man Kim

11:04 24/07/2012


NGUYỄN MAN KIM

Nhà thơ Nguyễn Man Kim - Ảnh: newvietart.com

Phác thảo

chân dung không mùa
vùi tên trong cỏ.

vỗ cánh dậy thì
chim hót phố xa.

ngựa phi nước đại
nghiến đau tiếng vó.

lời trăng nhạt tình
lạnh lẽo sao khuya.

nụ cười khuyết tật
tê dại sắc màu.

đường nét lạc thần
vỡ tan ý tưởng.



Đơn giản

nỗi buồn lột vỏ nhẵn trơn như đá cuội
lăn khỏi tay người
ngày không giọt rượu suông
khô ảo giác.

nụ cười trốn vào đọt non tơ
hồi hộp phút hồi sinh
lá xanh giấu tuổi mình đang chín tới
sợ rụng vào thu.

phủi hết bụi đường vương trên tóc
vùi vào giấc trưa
rơi đầy gối lẻ
nụ mơ tàn.

thả lời vui lang thang với gió
len vào mắt phố
bay theo vết chân chim
đuổi bắt chiều phai.


(SH281/7-12)







 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • LTS: Đây là một trong những bài thơ của anh Thanh Hải trong những ngày cuối đời. Bài này chúng tôi chép trong sổ tay của chị Thanh Tâm, vợ anh. Bài thơ không có đầu đề.

  • Trong ánh chớp rừng mũi tên tua tủa Mỵ Châu lao trên mình ngựa kinh hoàng Vết lông ngỗng rơi cùng nước mắt Trái tim đớn đau đập với nỗi mong chờ...

  • Những người vợ tiễn chồng về phía ấycó bao giờ quên đâucon sông đã một thời cuồng xô như máu chảynhư khăn sô khoanh sóng bạc ngang đầu

  • hay Một đêm của nhà thơ Cao Bá Quát (trích)những con cá vàng ngủ mê trong điện Thái Hoàcặp mắt dấu sau bóng tốitiếng thở dàibàn tay nơi không thấy bàn tayphút chốc đốm lửa loé sángngười lính canh bên con nghê