Thơ Dự Thi 8-2002

11:07 01/09/2008
Phan Trung Thành - Mai Bá Ấn - Nguyễn Thị Phước - Hồng Thị Vinh


PHAN TRUNG THÀNH

Trong lời

đôi bờ rời ra tìm nguồn sông khác
con đò vừa chạy vừa trôi
Mái chèo khua vang thời cơ đơm biếc
mũi nằm phơi chân đồi
diện tích mồ hôi loé sáng quên màu gạch nối
mưa vung từng trận dậy thì
cánh đồng bao yêu ngày nhận mặt
vẫn còn sấm sét mùa đi
                                               
2-2001

Ngày vắng
                        (gửi Vương)

khúc sông nào đủ rộng cho mỗi lần ta bay
mà nhiều khi bờ kia buông dốc
gió từng đêm
chất đầy
chúng ta gần nhau nhiều chiều để nhận ra ngày vắng
kí ức mưa phùn quét sáng
lên ngực sông
vừa mở vòng tay
sóng vẫn không thôi tung trứng tóc dài
vào câu thơ trôi dạt
khi bờ kia đuối dốc
khúc sông nào đủ rộng cho mỗi lần ta bay
01/2002

Chuyến

đánh võng vào cánh đồng lưới trắng
tôi bơi như đàn sếu rụng tóc
qua đầm hay nơi xa nào biết
cha tôi, người kí âm đầu tiên lên quãng sông mắt nhìn buốt đáy
mỗi chiều chờ nhau trong ngày bằng li rượu đuối dốc
không ai buông vào nhau tiếng trở mình lặng lẽ
những noi cá no phồng cữ sóng
lần lượt theo lên bờ trong tiếng răng rắc khớp xương
ai trong họ nhìn sông lần cuối
chỉ còn những chiếc vẩy rung lên ở phía ngược nguồn
bỏ trôi
tiếng trở mình lặng lẽ
10/2001

MAI BÁ ẤN

Cỏ sắc
                         Tặng nhà thơ Thanh Thảo

Trước dữ dội đạn bom và máu xương chiến tranh
anh hát lời mềm và xanh mơn của cỏ
vương theo dấu chân hành quân
về biển
đón mặt trời

Đứng trong vòm che mười lăm năm hoà bình đầu tiên
anh lặng lẽ đếm và xếp
Đếm toát mồ hôi
dẫu phép dếm chỉ bắt đầu từ một
Và tư duy xếp
khối ru - bích vuông

Con tàu trườn mình qua dốc
sắp về ga
hú còi bình yên trong những dao động sóng

Sợ mất sóng tâm hồn (trái tim nằm ngoài vùng phủ sóng)
anh quay về cùng trẻ thơ
lăn trần trong cát
bơi truồng trong sóng
vô tư hát dịu nỗi đau

Bám gốc rạ quê nghèo,
giam mình trên gác hẹp
anh phóng ăng - ten tự phủ sóng mình
mê mải viết những dài những ngắn
Lấy ngắn nuôi dài
lấy dài an ủi ngắn
cười rung bọt trắng, say men thời gian
Nhấp ngụm bia
chếnh choáng bước trên đường thơ bất định...
Anh đi...
quên đánh thuế thu nhập đời mình
lặng lẽ người đàn bà Chàm bí ẩn
mải mê đi trên cỏ sắc dọc miền Trung
                                               
12-2001

Mẹ

Con ve nằm khóc trên chạc ổi
Ru hạ tàn trưa nồng đầu thu
Con dế nỉ non trong xó tối
Giục đêm tàn... kết thúc lời ru

Thạch sùng ru đêm
                        đàn gà ru sáng
Con chào mào hát lửng giữa chừng trưa...

Phải mẹ khóc cả một đời thầm lặng
Thành lời ru bên những chiếc nôi đưa?

NGUYỄN THỊ PHƯỚC

Mẹ tôi

Dặn tôi uống nắng đồng làng
Ai biết cơm ngọc lúa vàng thì yêu

Xem văn làm báo cũng nhiều
Vẫn thèm nghe mẹ đọc Kiều như xưa
Chuyện Tống Trân với Cúc Hoa
Giọng Cuồi (*) mẹ kể, hơn là văn công...

Sức xuân mẹ trả cho đồng
(Dẻo thơm mớm những nụ hồng năm nao)
Trả đời những cuốc những cào
chiếc đòn gánh nhẵn tạc vào trong tim
Cũng không cám bã, chỉ kim
Mẹ tôi ngồi giữ tiếng chim trong vườn
Giữ cho ruộng đất cái khôn
Luống rau, bờ dậu - cái hồn, thẳng ngay
Giữ cho con cháu sum vầy
biết thương kẻ khó, hễ vay trả nhiều (**)

Mẹ tôi ngồi khoác áo chiều
Mà còn giữ đấy những điều tôi mơ...
Vinh, 10-2001

-----------------------
* Kẻ Cuồi nay là Thọ Thành, Yên Thành, Nghệ An
** Tục ngữ: "Vay chín thì trả cả mười..."
      

HỒNG THỊ VINH

Như loài hoa cỏ

Ly rượu ấy
Đã một lần uống cạn
Say một lần xem cảm giác ra sao
Đi vào mộng rồi đi ra ngoài thực
Tỉnh mắt nhìn
Vóc dáng đã hư hao

Rượu đắng lắm
Chỉ nhấp vào một ít
Tan cơn sầu
Đỏ mặt có là bao
Có bước thấp
Có bước cao
Cũng đi về một cõi
Một chút ngả nghiêng vui
Một chút ngả nghiêng sầu
Nghe mơ hồ tiếng gõ nhịp thời gian

Tỉnh đứng vững
Mà say càng đứng vững
Dẫu đã biết hồn mình không điểm tựa
Rượu thì đắng
Bước chân đời đã choáng
Cuộc ngả nghiêng ai chẳng một lần
Muốn sống mãi như loài hoa cỏ
Hết nắng rồi vẫn mát giọt sương mai.

Kẻ hành khất hắt hủi ấy
            (Ouvres moi cette porte òu je frappe en pleurant)

Trước ngưỡng cửa của cung điện nguy nga lộng lẫy, hãy cho tôi vào tìm phế tích. Đâu gác tía lầu son chuông vàng khánh ngọc. Đâu nhã nhạc lụa là một thời đùa hoa giỡn ngọc, một thời nát ngọc chìm châu.
Cổ thành mái phủ tường rêu in dấu thịnh suy một thời hưng phế.
Trước ngưỡng cửa một lâu đài, hãy cho tôi vào tìm chứng tích những cuộc tình vương giả. Những tâm hồn lạnh giá và những ước mơ cháy bỏng. Những tiểu thơ công tử thay tình như thay áo. Những trái tim trọn nghĩa thuỷ chung.
Xin ghi lại những tiếng khóc tiếng cười chân giả bi hài phía sau cánh cửa một rạp hát. Những lớp áo phường tuồng và những khuôn mặt thật sau cánh gà.
Tôi hành khất tiếng mõ sớm chuông chiều trước mái hiên những ngôi chùa tĩnh lặng. Chốn u tịch sáng lẽ sắc không, luân thường hư huyễn.
Về phía phố phường, bên trong những cánh cửa kính nhiều màu, dù không trong suốt nhưng vẫn không giấu được niềm thống khổ và an lạc bất luận người sang kẻ hèn.
Hãy cho xin lẽ được thua định mệnh. Những nhọc nhằn nhận chìm đời sống và những ước mơ gởi cánh diều bay. Không có đau thương không có hạnh phúc sẽ không thành đời.
Tôi đã đi qua đời bằng mọi lối. Những con đường thân quen và những miền rất lạ. Một kẻ hành khất giàu tình yêu nhưng nghèo lẽ sống. Muốn dừng chân sau lộ trình dài.
Hãy mở cho tôi một cánh cửa, dù là khung cửa hẹp. Cánh cửa của con tim. Tôi chỉ xin một tấm lòng.

(nguồn: TCSH số 162 - 08 - 2002)

 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • Đất nước đã vẹn toàn một mối hơn ba mươi năm, song còn đó những nỗi đau âm ỉ, thấm vào cốt xương của thân nhân các thương binh - liệt sĩ, thấm vào máu thịt của những ai từng kinh qua hoặc không kinh qua chiến tranh mà nay đều được hưởng cuộc sống yên bình. Kỷ niệm 60 năm ngày thương binh liệt sĩ(27/7/1947 – 27/7/2007), Sông Hương xin nghiêng mình trước nỗi đau không hề ngẫu nhiên đã thấm vào thơ ấy…               *Nguyễn Gia Nùng - Triệu Nguyên Phong - Trần Đức Đủ - Huỳnh Tuấn Vinh

  • Vân Long là tạng người thơ không chịu cũ. Nhà thơ luôn ý thức được việc làm mới mình để có thể đồng hành với nền thơ đương đại và nhịp thở nóng hổi của cuộc sống thường nhật.Dù là trữ tình tự sự hay nội cảm ngoại quan, thơ Vân Long luôn để lại những dấu ấn sáng tạo - dấu ấn lao động thơ. Vân Long đã từng có duyên với xứ Huế qua “Đêm sông Hương”, “Vườn Huế”... được tuyển chọn trong Tuyển thơ Sông Hương 20 năm...

  • khi em là vực sâu im lặng tôi pho tượng đá lắng nghe...

  • ...chim chích bay về đăm đắm mắtnghe phế hưng bông lơn ký ức thành xanhrêu...

  • Nguyễn Văn Quang - Trần Thu Hà - Nhất Lâm - Lê Ngã Lễ - Mai Văn Hoan - Ngàn Thương - Ngô Thị Hạnh - Nguyễn Thánh Ngã - Xuân Thanh - Phan Văn Chương - Thạch Thảo - Trần Đôn - Nguyễn Nhã Tiên - Đoàn Lam - Tiến Thảo - Đoàn Giao Hưởng

  • ...Cả thành phố lúc nào cũng rậm lờiAnh không thấy tấc vỉa hè nào dành cho mình cả...

  • ...họ mơ thấy Hồ Gươmlà một vò rượu lớnbị bỏ quênbên sông Hồng đến cả ngàn năm...

  • Mai Văn Phấn - Hoàng Chinh Nhân - Lê Huỳnh Lâm - Ngô Thiên Thu - Bùi Đức Vinh - Nguyễn Hoa - Hoàng Nguyệt Xứ - Lê Hưng Tiến - Phạm Xuân Trường - Ngô Công Tấn - Từ Hoài Tấn - Văn Lợi - Quang Tuyến - Nguyễn Loan - Lê Vĩnh Thái - Vĩnh Nguyên - Hoàng Ngọc Quý

  • HUỲNH THÚY KIỀUHọ và tên: Huỳnh Thuý Kiều; Cầm tinh con Ngựa - 1978Bút danh: Hoa Đồng Nội. Nơi làm việc: Nhà xuất bản Phương Đông tỉnh Cà MauĐã có tuỳ bút, tản văn, đặc biệt là thơ đăng trên các báo Trung ương và địa phương. http://huynhthuykieu.vnweblogs.com

  • NGUYỄN THỊ ANH ĐÀOSinh năm: 1979Quê quán: Hà TĩnhTốt nghiệp khoa Ngữ văn Đại học Khoa học HuếHiện là biên tập viên tạp chí Đà Nẵng ngày nayhttp://nguyenthianhdao.vnweblogs.com

  • Trần Thị Huê, sinh năm 1970 ở Hiền Ninh - Quảng Ninh - Quảng Bình. Năm 1997 xuất hiện lần đầu tiên trên tạp chí Nhật Lệ với chùm thơ 3 bài Chiều, Đợi, Cỏ xanh. 5 năm sau chị xuất bản tập thơ đầu tay Sóng vọng. Nhưng phải đợi đến những năm gần đây gương mặt thơ chị mới hiển lộ với những đường nét vụt hiện, gấp khúc. Cái - tôi - cá - thể đã làm giàu thêm mục đích và ý nghĩa sáng tạo nghệ thuật.

  • Bạch Diệp - Vi Thuỳ Linh - Phan Huyền Thư - Phùng Hà - Nguyễn Thị Hợi - Hồng Vinh - Đông Hà - Nguyễn Thị Thái - Hoàng Thị Thiều Anh - Đinh Thị Như Thuý - Nguyễn Thị Thuý Ngoan - Thạch Thảo

  • ...Vắt qua bầu trời mờ cánh chim nhỏVắt ngang dòng sông trổ nụ hồngVắt ngực tình em bay hương cỏVắt suốt mùa đợi một ngóng trông...

  • Nguyễn Trọng Tạo - Tường Phong - Trần Áng Sơn - Nguyễn Thánh Ngã - Ngô Hữu Đoàn - Nguyên Quân - Nguyễn Thành Nhân

  • HÀ NHẬTLTS: Lớp học sinh niên khóa 1964-1967 ở Trường Cấp 3 Lệ Thủy, Quảng Bình 40 năm trước đã sinh ra hàng chục nhà thơ, trong đó có những người đã thành danh như Lâm Thị Mỹ Dạ, Ngô Minh, Hải Kỳ, Đỗ Hoàng, Lê Đình Ty... Công lao bồi dưỡng, vun đắp nên những nhà thơ đó là hai thầy giáo dạy văn cực giỏi: Lương Duy Cán và Phan Ngọc Thu.

  • ...Lão du - già xát đầy mình tro tử thi vừa nguộiƯớp xác phàm bằng hương liệu sắc - không...

  • ...ai đuổi theo xe tăng, bắn B40 vào xe tăng,                        rồi bị xe tăng nghiền nát trên con lộ Bốn?ai đạp phải mìn cụt một chân ở chi khu Xuân Lộc,                        rồi bằng nạng gỗ với một chân...

  • Nguyễn Thiền Nghi - Trần Hoàng Phố - Tiến Thảo - Xuân Thanh - Võ Văn Luyến - Nguyên Hào - Hoàng Cát - Ngô Hữu Đoàn - Trần Kiêm Đoàn - Mai Thìn - Đặng Như Phồn - Tôn Phong - Kiều Trung Phương - Đinh Thu

  • Tên thật: NGÔ THỊ KIỀU HẠNHNăm sinh: 24 - 12 - 1983 tại Cam Ranh – Khánh Hòa Hội viên Hội VHNT Khánh HòaĐã có thơ đăng Kiến thức ngày nay, tuần báo Văn Nghệ, và nhiều tạp chí trong nước.

  • Sinh năm 1965 tại Thái Nguyên – Tốt nghiệp trường Viết văn Nguyễn Du, vừa viết văn làm thơ. Hiện đang là biên tập viên Tạp chí Văn nghệ Quân đội. Tác giả của 4 cuốn tiểu thuyết gây sự chú ý của dư luận văn chương – Nhưng thơ mới là bản ngã sáng tạo chính của Nguyễn Bình Phương với 3 tập thơ đã xuất bản: Lam chướng; Xa thân; Từ chết sang trời biếc...