Thơ Dự Thi 6-2002

09:22 22/08/2008
Tôn Nữ Ngọc Hoa - Nguyễn Đức Đát - Võ Khánh Cừ - Ngân Vịnh

TÔN NỮ NGỌC HOA

Quên

Quên mà sống
Tôi nhủ lòng như thế
Những âu lo thường nhật kiếp người
Những giận dỗi tưởng chừng vô cớ
Những trái ngang nghịch lý cuộc đời

Cả kỷ niệm nơi náu nương dễ chịu
Vỗ về trái tim xua nỗi cô đơn
Cả ai nữa vừa mơ hồ vừa thực
Thoắt xa xôi đã lại rất gần

Và tôi quên như đã quên mình
Với bận bịu cố tình ngày tháng
Kiêu hãnh khóc giấu sâu nước mắt
Kiêu hãnh cười khoe môi thắm màu hoa
Kiêu hãnh với lẻ đơn cháy bỏng khát khao

Rốt cùng khi đối diện đêm dài
Đành bất lực thú nhận mình thua cuộc
Mềm như cỏ trong ngày rét mướt
Tôi buông tôi cho nhớ dày vò

Một mình

Chợt thèm một khoảnh khắc thôi
Chỉ tôi với một mình tôi - một mình
Giữa thanh thiên giữa mông mênh
Nơi con sông xoã tóc xanh mơ màng.

Chợt thèm một lúc lang thang
Giữa hoang vu buổi chiều vàng
dần vơi
Chỉ tôi chỉ với tôi thôi
Đừng ai sánh bước, đừng người
song song


Lâu rồi lẫn giữa dòng đông
Khóc không đành khóc cười không thành cười
Chuốc về chi cái lẻ loi
Tôi quên tôi giữa chợ đời xôn xao

Đất dưới thấp trời trên cao
Với người ở giữa ai nào  hiểu ai
Gánh buồn nặng trĩu hai vai
Chút xuân tươi đã tàn phai bao giờ

Giữa đông mà thấy bơ vơ
Người bên mà thấy ngẩn ngơ
                                             bên người
Chợt thèm một khoảnh khắc thôi
Chỉ tôi với một mình tôi - một mình.


Nửa và cả
                  (Chân dung tự hoạ)

Một nửa là bé con
Thèm vui chơi dành dỗ
Một nửa là thiếu phụ
Cam chịu trong lặng thầm

Nửa nông nổi giận hờn
Nửa đằm sâu thương nhớ
Phơi trải mà giấu che
Hững hờ mà bỏng cháy

Một nửa trời mùa hạ
Xanh đến hết mình xanh
Một nửa đất mùa đông
Nhặt gom từng hạt nắng

Một nửa này chống chếnh
Nỗi thăm thẳm đường xa
Một nửa kia bướng bỉnh
Với lẻ đơn cách chia

Một nửa và một nửa
Là cả mà vẫn hai



NGUYỄN ĐỨC ĐÁT

Đêm liêu trai

Bên song
Tiếng lá thì thào.

Gió
Khe khẽ gọi
Lao xao cửa buồng.
Vườn đêm bàng bạc trăng suông.
Sương khuya ướt đẫm
Thoảng hương hoa lài.
Hồn hoa
Như chợt thở dài.
Ngoài hiên
Thấp thoáng dáng ai
Nghiêng mình.
Sụt sùi
Than kiếp hồ tinh.
Tôi phiêu diêu
                        Chốn cõi tình
                                    Liêu trai.

VÕ KHÁNH CỪ

Gặp lại

Vẫn là biếc cỏ bờ đê
Trời xanh như thuở... chưa về chốn đây
Chào nhau - khuôn mặt như say
Trong bàn tay ấm, chai dày với chai.

Áo xưa tím một thời trai
Bây giờ sương nắng đã phai sắc màu.

Tóc xưa óng mượt vì nhau
Bây giờ bối chặt biết nhàu hay không?

Xao chi một sắc ngô đồng
Ai hay năm tháng xác vòng ruột cây

Xa nhau mà nợ chưa đầy
Như năm chưa trọn một ngày... cuối năm
12/2001

NGÂN VỊNH

Một chiều đông chị tôi

Nghĩa trang bên mé sông Bồ
chị tôi ngồi trước nấm mồ anh tôi
chiều đông sương khói bồi hồi
lòng hun nắng ấm chân đồi trắng lau

Anh nằm im có biết đâu
trong đôi mắt chị chôn sâu giọt buồn
đường xa dặm núi nẻo nguồn
nỗi đau năm tháng không tuồn tuột trôi

Chiến tranh qua đã lâu rồi
vai gầy tóc rụng đầy vơi mỏi mòn
chẳng mơ hoa lạ trời tròn
chị im lặng đến với con sông Bồ

Cô đơn chia bến xẻ bờ
trái tim trỗi thức đợi chờ ngày xưa
quên đi đường gió trời mưa
bần thần cỏ rối lau thưa cuộc đời

Chị tôi ngồi với anh tôi
có gì níu bước nẻo trời cánh chim.
12-3-2002

Tháng hai

Tháng hai
những vệt chân rải lên ngọn cỏ
qua nơi đây đến được bến bờ
nửa dòng sông sương
nửa dòng sông gió
nửa mái chèo buông
nửa bóng con đò

Những lá khô mùa đông để lại
không ai nâng lên bàn tay
lưới tơ nhện hững hờ giăng mắc
chút tình yêu xa xót gót giày

Tháng hai
cơn mưa phùn vơi đi áy náy
đêm ngõ rêu bầy đom đóm mộng du
giọt nước mắt của tôi em nhìn thấy
im lìm khởi đầu cho một giấc mơ.
10-2-2002
(nguồn: TCSH số 160 - 06 - 2002)

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • Lưu Lam Thi - Ngô Thế Oanh - Lê Mai - Phan Huyền Thư - Lê Nhân - Dương Viết Hòa - Trần Anh Dũng - Hồng Thị Vinh - Nguyễn Duy Ninh - Lê Huy Quang - Duy Phi

  • HOÀNG CẦMChỉ biết nói cùng mẹ

  • Ngô Thái Dương - Đinh Thị Như Thúy - Khaly Chàm - Tuệ Lam - Nguyễn Hữu Hồng Minh - Đoàn Mạnh Phương - Nguyễn Nguyên An - Mai Bá Ấn - Hồ Thế Hà - Lê Ngã Lễ - Hồng Thị Vinh - Từ Nguyễn - Trần Hữu Lục - Cao Hạnh - Phạm Nguyên Tường - Trần Hữu Dũng - Đoàn Lê - Trần Văn Hội - Đoàn Thị Tảo - Thiên Thanh - Trần Thị Linh Chi - Trần Hoàng Phố - Lưu Ly - Hoàng Vũ Thuật - Nguyễn Loan - Inrasara - Nguyễn Tiến Chủng - Vĩnh Nguyên - Mai Văn Phấn

  • Lê Huy Quang - Kiều Trung Phương - Nguyễn Văn Quang - Phan Trung Thành - Hà Đức Ái - Cao Quảng Văn - Đỗ Hướng - Lê Vi Thủy - Nguyên Tiêu - Trương Minh Phố - Hoàng Xuân Thảo - Phạm Bá Nhơn - Lê Huy Hạnh - Ngô Cang - Trương Nam Hương - Ngàn Thương - Võ Ngọc Lan - Võ Văn Hoa - Hồ Đắc Thiếu Anh - Tôn Phong - Châu Thu Hà - Lâm Xuân Vi - Ngô Công Tấn - Triệu Nguyên Phong - Dzạ Lữ Kiều - Nguyễn Thị Hồng Ngát - Đức Sơn

  • NGUYỄN ĐÔNG NHẬTTrở về

  • TRẦN VẠN GIÃBài nhã ca mùa xuân

  • NGUYỄN HOADự cảm

  • Nguyễn Khắc Thạch - Võ Quê - Trần Quốc Toàn - Thục Quân - Nguyễn Loan - Nguyễn Văn Phương - Thái Doãn Long - Vương Hồng Hoan - Nguyễn Khoa Như Ý - Lê Viết Xuân - Đỗ Văn Khoái - Thanh Tú

  • Hoàng Phủ Ngọc Tường - Nguyễn Sơn Nhân - Lê Thị Hường - Phạm Nguyên Tường - Ngô Cang - Hồ Thế Hà - Ngô Minh - Mai Văn Hoan - Nguyên Quân - Đoàn Thương Hải - Ngàn Thương

  • Phạm Tấn Hầu - Văn Hữu Tứ - Dương Lễ - Nhất Lâm - Văn Cầm Hải - Phan Trung Thành - Trương Quân - Lê Tấn Quỳnh - Hồ Trường An - Hải Yến - Tôn Nữ Như Ngân - Thủy Chi

  • Tóc Nguyệt - Huỳnh Minh Tâm - Cát Du - Anh Nguyễn - Hải Trung

  • ĐÀO DUY ANHLời nói dối

  • TUỆ GIẢI NGUYỄN MẠNH QUÝKhúc tình tự dòng sông

  • LTS: Ngày 10-12-2009, thi sỹ Nguyễn Trung Bình đã qua đời sau cơn bệnh. Anh sinh ngày 10/5/1968 tại thị xã Hội An. Sau khi tốt nghiệp Khoa Ngữ văn, ĐH Tổng hợp Huế (1991), thi nhân đã lang bạt khắp nơi rồi về sống ở Sài Gòn suốt hơn 15 năm qua với đủ nghề gắn liền với thơ, sách và nghệ thuật.

  • Nguyễn Thái Sơn - Nguyễn Hiệp - Chu Minh Khôi - Hà Huy Tuấn - Nguyễn Thánh Ngã - Minh Tự - Diệp Thảo Minh Dzương - Hàn Nhật Châu - Bá Vi Tuân

  • NGUYỄN HỮU HỒNG MINHTổ quốc

  • LGT: Quê ngoại xứ Huế, quê cha gốc Bắc nhưng Nguyễn Thị Ánh Huỳnh lại là con gái Cần Đước, Long An. Chị đã xuất bản 3 tập thơ, nhận một số giải thưởng thơ. Nhưng những điều đó với chị không quan trọng bằng việc làm thơ để “khiến ta được giải phóng khỏi bản thân mình để thử làm kẻ khác, làm chim muông cây cỏ, sương gió... ngu ngơ hơn, huyền ảo, linh diệu hơn”, và nữa “để làm mình làm mẩy với phận số cô đơn của mình, được giải toả, được thoát khỏi cái chật hẹp của tham - sân - si...” (tự bạch).

  • Nguyễn Văn Tam - Mai Thanh - Cao Hạnh - Phan Văn Chương - Nguyễn Hoa - Từ Hoài Tấn - Ngàn Thương - Vân Anh - Trần Hữu Lục - Lê Tấn Quỳnh

  • Đào Phương - Hồ Trường An - Văn Lợi - Nguyễn Lương Hiệu - Đoàn Mạnh Phương - Phan Đình Tiến - Nguyễn Thanh Mừng - Trương Quang Thứ - Nguyễn Thụy Kha - Lê Quốc Hán - Phụng Lam

  • LƯƠNG NGỌC AN               (Trích Phác thảo những lời ru)