LTS: Trong Đêm thơ tự chọn tại tòa soạn Sông Hương, tác giả được mọi người chú ý lại là một tác giả mới, rất mới: Nguyễn Thị Thái (còn có tên gọi là Tuất), hiện đang là một thợ may bình thường ở xã Xuân Long thành phố Huế.
Ảnh: internet
Những bài thơ của chị như những dòng kết tinh của mật đắng tràn ra từ một trái tim dung dị đang trĩu nặng những nỗi buồn… Tên của chị chưa bao giờ có trên báo và đây cũng là lần đầu tiên chị tham dự một buổi sinh hoạt văn nghệ.
Dưới đây, Sông Hương xin trân trọng giới thiệu 3 trong số những bài thơ của chị.
SH
NGUYỄN THỊ THÁI
Xua đuổi
- Về đi, em xua đuổi thật mà
Sao không về đứng lại làm chi
Em sắt đá miệng đời nguyền rủa
Và lạnh lùng nhức nhối cả tâm can
- Về đi, em xua đuổi thật mà
Rồi mắt em bỗng chùng xuống
Cuộc đời cũng bỗng hết yêu đương
Bóng anh khuất dần là mắt em vời vợi
Làm sao đây để gặp lại một lần
Dằn xé cái vì sao không đứng lại
- Về đi, em xua đuổi thật mà
Rồi quằn quại theo thổn thức lòng mình
Rồi quay cuồng trong nỗi nhớ người yêu
Về đi, em xua đuổi thật mà
Anh cũng tin điều đó thực ư anh?
Tết Đinh Mão
Không thể đếm
Trên ngực anh khô gầy tôi đếm được
Những chiếc xương lộ liễu phơi bày
Tôi lần tay đếm đếm và đếm
Cô đơn xin nằm lại giữa đêm này.
Đã bao lần tôi lần tay như thế
Gục vào anh như gục vào lòng mẹ
Đã bao lần tôi tìm tôi trong ấy
Ngực sáng trong sợ cũng biết dối lừa,
Điều gì tôi linh cảm và đón nhận
Khung xương kia che chở được những gì
Tôi không đếm nổi cái trong số phận
Nhịp tim vuông, tim tròn lặng lẽ đi
Mẹ sinh ra tôi có lẽ muộn màng
Nhưng đủ để tin yêu để đắm say cuồng nhiệt
Có bao giờ dưới chân anh tôi ngã gục
Quả tim vuông, quả tim tròn vỡ tan.
1987
Không đề
Khi tên anh làm trái khoáy cuộc đời
Tôi nhận lấy như không là gì cả
Không có khổ đau, không có hạnh phúc
Không hy vọng, không anh và không tôi.
Khi tình yêu không còn là ảo ảnh
Tôi khư khư như vật của riêng mình
Tôi nâng niu cả những gì vặt vãnh
Bao tầm thường cũng bỗng hóa thiêng linh
Khi trái tim người đến ngày ngừng đập
Nghĩa là ta không thoát được nữa rồi
Ta phải chết và tôi còn khao khát
Trái tim anh ngừng đập chỉ vì tôi.
1987
(SH29/02-88)
Phương Xích Lô - Lê Đình Ty
Mùi Tịnh Tâm - Nguyễn Hữu Trường
LÊ QUANG TRƯỞNG
Nó đặt dấu chấm hết cho cuộc đời sau một phút nghĩ quẩn đầy nông nổi.
THỦY TIÊN
Tôi tìm về một góc Thanh Tân yên bình và hoang sơ như chính những gì mà nụ thiên nhiên đã ưu đãi dành tặng cho nó - Thanh Tân miền mơ tưởng. Một vùng sơn thủy hữu tình với cảnh núi non trùng điệp xen lẫn những lèn đá róc rách tiếng suối chảy.
LGT: Lần đầu tiên vào cuối tháng 7/2012, Liên hiệp các Hội VHNT Thừa Thiên Huế tổ chức riêng Trại sáng tác Trẻ thuộc hai chuyên ngành Văn học và Âm nhạc.
Nguyễn Thiên Sơn - Trần Hữu Phiện
VŨ HẢI
Tặng Huế thân yêu,
10 Lê Huân và những năm tháng
LƯƠNG DUY CƯỜNG
Nhà chú ở tận rìa làng. Ở quê tôi, trước khi thông với cánh đồng, làng được rào quanh bằng một vòng tre đủ loại cao lớn, nhỏ to, xương xóc khác nhau. Những nhà đi rìa làng coi như chia nhau giữ phần rào đó cho làng.
Trần Hữu Dũng - Th. Hiền
PHẠM THỊ BÍCH THỦY Lần ấy, tôi có dịp về quê Huy, vừa công tác, vừa nhân tiện ghé thăm Lý - vợ Huy, bạn chí thiết của tôi ngày còn ở trường đại học.
LÊ QUANG VINH Những người nông dân vùng này thường gọi ông già ấy là lão Khứ. Đó là một ông già trạc khoảng sáu mươi, thân hình cao lớn và tầm thước. Cái cằm vuông và to của lão được trời ban cho bộ râu rễ tre ngắn, cứng và tuy hơi thô vẫn làm lão già bệ vệ hơn các lão làng khác.
PHẠM THỦY Định mệnh
DƯƠNG THÀNH VŨ Mùa hè năm nay mưa nhiều. Những trận mưa sung mãn rơi xuống đồng ruộng sau vụ gặt tháng ba. Ở thành phố, mưa đến với con người nhiều cung bậc, lắm nỗi lòng. Với gã bán sách ở vỉa hè này, mưa ban tặng cho hắn những ngày ế ẩm.
NGUYỄN NHƯ7h. Only Love Coffee. Đường Yersin. Anh không mấy khó khăn để tìm được cái quán này. Con đường Yersin không dài, anh để ý cả con đường chỉ có một quán cà phê duy nhất nên anh dễ nhận ra.
DƯƠNG PHƯỚC THUMười năm xa cách, nay gặp lại nhau mừng hết chỗ nói! Hòa - anh bạn tôi cứ nằng nặc mời về chơi nhà anh. Thôi thì cũng liều mình chậm phép một ngày ghé lại chỗ anh.
LÊ CÔNG DOANHCái hành lang rộng và dài hun hút khe khẽ vang nhịp chân đều đặn của cô gái. Chung quanh thì yên lặng. Đã qua nửa giờ mà cánh cửa có ô kính lờ mờ ánh điện vẫn chưa mở ra.
Trần Bá Đại Dương - Phạm Đương
CHÂU TOÀN HIỀN(Sinh viên Đại học y khoa Huế)
ĐẶNG MẠNH PHỔTôi ngập ngừng đưa tay trên những phím đàn, cố tìm những giai điệu… nhưng những nét nhạc mà tôi muốn nắm bắt cứ như trượt khỏi tầm với… Bất giác tôi thở dài, bỏ dở một giai điệu đứng dậy.
Ba bài thơ được giải trong cuộc thi văn thơ của Trường Đại học Sư phạm Huế