ĐÔNG HÀ
Gặp lại bông hoa cũ
Này hoa nở để cho người
Này em - cái cớ cho đời trăm năm
Một mai trăng gió về thăm
Có em gửi lại chỗ nằm nghe thơ
Đêm xưa hoa nở tình cờ
Trên căn gác nhỏ bơ vơ sông dài
Đêm nay hoa nở vì ai
Người qua bờ nọ nghiêng vai quên tình
Đêm nay hoa nở một mình
Có em hỏi lại một thinh không sầu
Tôi đem thơ cũ cài đầu
Ngờ đâu gương lược làm dâu mất rồi.
VÕ NGỘT
Hóa sóng Trường Sa
qua đêm dài thao thức
sớm mai nghe chim lảnh lót trong vườn
hương mộc chờ ai ngõ nhỏ
hoa cau rắc nẻ ngoài hiên
sợi khói vấn vương mái bếp
lót ổ rơm vàng gà con chiêm chiếp
lông mềm như tơ ngơ ngác nhìn
mắt đen như là giọt đêm
đường làng ngái ngái rạ rơm
bầy trẻ tung tăng đến trường
em lại một ngày tất bật
bà thêm một chiều nhớ - quên
ngày mai tôi lại đi xa.
vấn vương khói bếp hiên nhà
buổi sáng ở quê bình yên tĩnh tại
chiều chiều hóa sóng Trường Sa
BÙI VIỆT PHƯƠNG
Mưa lẻ
Đêm trong suốt, ngỡ chạm vào mặt trời
Mưa, mưa, mưa… cùng ồn ào, vẫn lẻ,
Cũng phải thôi, bất chợt nào có đôi
Từng giọt lạnh lẫn vào nhau… đêm tối.
Có ký ức xa như căn phòng trống
Hay quay lưng để bụi bặm thong dong,
Người khuya khoắt, áo choàng khuya khoắt
Ai đón mưa về phía mù khơi…
Nghe được cả tiếng ban mai vỗ cánh
Trong giọt rơi, vừa nứt vỏ hoàng hôn,
Mưa lẻ quá, mưa không là mưa nữa
Một ngày thưa, khang khác cả tâm hồn…
Trò chơi mưa
Mưa sẵn ở trong mưa
Lãng đãng, dây dưa, tình tang, “tích tịch”
Bản đàn này anh thuộc
Nỗi nhớ ấy thì chưa...
Mưa,
Chiếc ly đã đầy, rồi lại tràn đầy
Tích cũ soạn ra trò mới
Cuộc chơi với mưa
Kiên trì trong mục rữa.
Biết mình thua, để không phải già nua
Em đón người thua cuộc,
Bằng chiếc ô xinh nhất,
Anh bỏ lại bản dịch của một câu thơ đã ướt
Mưa, của chính mình.
TRẦN NAM PHONG
Mùa hoa
Con đường dẫn sáng
Lối vào xuân lộc vừng hoa nở
Đã đến mùa đâu
Ánh sáng hoa năm trước
Từng quả chuông báo ngộ
Đung đưa con lắc tự do
Đi qua mùa đông
Tháng chạp nấc trên từng lóng mía
Cơn đau khắc khoải gió tha phương
Chú sáo mỏ ngà dạy anh tập hót
Để không quên tiếng người
Anh lưu vào bộ nhớ mật mã tiếng cười em
Đọc bài thơ về thiên hà ánh sáng
Cha vẫn chờ phía trước
Anh hiểu
Con người sinh ra để chết
Và hơn một lần chết để sinh ra
Hãy yên tĩnh cho mùa hoa lựng sáng
NGUYỄN THỊ BỘI NHIÊN
Bài hát say mê
Bài hát này là bài hát say mê
Về những mặn nồng của miền gió cát
Đã chan chứa trong biển xanh thao thức
Gửi tới vô biên ước vọng ngọt lành.
Từng giọt nắng tái sinh trên đỉnh sóng
Từng cơn mưa đã lặn phía chân trời
Người xa lạ đã thân, gần biết mấy
Khi mùa sen, mùa phượng đã quay về.
Mỗi sớm mai gió mới lại lên đường
Ngày lại mới dưới trời xanh, mây trắng
Tôi lại nắm bàn tay người đầy nắng
Trái tim hồng lại đập nhịp yêu thương.
Tim khai bút trong ánh ngày rạng rỡ
Viết tiếp câu thơ, viết tiếp mong chờ
Bên tiếng sóng nói thay điều vĩnh viễn
Một cuộc đời tan vỡ đã hồi sinh…
LƯU XÔNG PHA
Một ngày bỗng thấy
Ngày cô độc tấu đàn gầy
Đêm cô đơn chiếc bóng dài khẳng khiu
Bất ngờ ngã sấp vào rêu
Mùa xuân rớt hột hắt hiu đá mòn
Đường làng mất dấu chân son
Nhà quê cò vạc héo hon từng giờ
Bồng bồng bế bế ngây thơ
Muối dưa bỏ chợ vu vơ lở bồi
Chiều mù bóng lại đưa nôi
Lửa rơm nướng tiếng à ơi chín giòn
Một ngày bỗng thấy tôi còn
Lá hoàng hôn rụng chưa mòn mắt xanh…
Đồng hương
Thõng tay rười rượi cánh chuồn
Bình yên đá cuội mặc buồn rong rêu
Bên trời váng chút thương yêu
Bốn mùa gió gọi liêu xiêu chưa về
Thõng tay chọn miếng nhà quê
Giải thiêng nước độc giải mê đầm lầy
Lửng lơ tóc ngắn tình dài
Bùa yêu nhớ bỏ cho đầy nụ hôn
Tâm tư khêu sáng tâm hồn
Bao năm hiu quạnh bước dồn nẻo hoa
Thõng tay người chạm tay ta
Chợt bâng khuâng ngấn phù sa chưa mòn.
HÀ VĂN ĐẠT
Có một tháng ba
Có một tháng ba khung trời lắng
Từng giọt xoan rơi ngát lối về
Kỷ niệm men theo con đường vắng
Tôi đứng như mơ giữa triền đê
Có một tháng ba êm giấc mộng
Cải vàng như lúa chín thơm nồng
Mộc miên đỏ chót nụ môi biếc
Tôi ngồi hong nắng đọng ven sông
Có một tháng ba vương ngọn gió
Thơm đóa hoa bưởi ngẩn ngơ chiều
Hoàng hôn nao nao làn khói bếp
Đêm phủ đầy sương lẫn vào trăng
Có một tháng ba đời ban tặng
Ngày tôi sinh… mênh mang ru hời
Cảm ơn cha mẹ và tạo hóa
Tháng ba thương mãi câu “à ơi”…
TRẦN QUANG PHONG
Làng chài
Đỉnh trắng xương rồng
Triền cát liễu dương
Hàng dừa trái ngọt
Bãi cát phau phau
Những con thuyền níu vào nhau ngái ngủ
Những con còng gió ngẩn ngơ
Cồn cát hoang sơ
Làng chài
Cụ ông lưng trần đen bóng mồ hôi đầm đìa
cặm cụi vá mảnh thời gian
Cụ bà đầu quấn khăn rằn bỏm bẻm miếng trầu
dưới nắng hanh vàng hong sinh linh biển cả
Người thiếu phụ tóc xõa rối bời long lanh con mắt
đắm đuối chân mây
Những người đàn ông bủa lưới vây bắt sao mai
Những đứa trẻ làng chài
Lưng bò miên man nghêu ngao cát trắng
Rủ rê lũ dã tràng rượt đuổi sao hôm
Dong con thuyền rong chơi hừng đông sóng biếc
Gửi quê nhà vào cánh vạc hoàng hôn
Đêm lập lòe ngọn đèn dầu chữ nghĩa
Nghe sao khuya kinh kệ giữa vô cùng
Làng chài giấu khuôn mặt vào cát trắng
Gió thổi vô biên
Biển xanh vô lượng
(TCSH436/06-2025)
Thu Nguyệt - Từ Nguyên Tĩnh - Nguyễn Hữu Quý - Nguyễn Sĩ Cứ - Nguyễn Xuân Hoa - Vạn Lộc - Đinh Thu - Hoàng Lâm - Hoàng Phủ Ngọc Tường - Nguyễn Bình An - Ngô Đức Tiến - Tôn Nữ Thu Thuỷ - Mai Văn Hoan - Trần Ngọc Trác - Quang Huy - Đỗ Văn Khoái - Nguyễn Thánh Ngã - Tôn Phong - Nguyễn Thị Anh Đào - Lại Đăng Thiện - Sơn Thu - Lê Hưng Tiến - Công Nam - Đinh Hạ - Phan Văn Chương - Phan Thành Minh - Nguyễn Thị Ngọc Hà - Bùi Minh Quốc
Thanh Tuyền - Mai Trâm - Trần Anh - Trần Hữu Lục - Hồng Thị Vinh - Hoàng Xuân Thảo - Trương Đăng Dung - Nguyễn Đông Nhật - Phan Trung Thành - Đào Duy Anh - Lê Khánh Mai - Đức Sơn - Nguyễn Thụy Kha - Trần Văn Khởi - Văn Lợi - Bùi Văn Dung - Nguyễn Ngọc Hưng - Lê Phương Thảo - Thanh Tú - Mai Phương - Nguyễn Thanh Xuân - Võ Công Lâm - Trần Ninh Hồ - Nguyễn Hoa - Văn Cầm Hải - Nguyễn Thiền Nghi
Đinh Thị Như Thúy - Trần Thị Linh Chi - Tuệ Lam - Tôn Nữ Ngọc Hoa - Đông Hà - Hồng Hạnh - Châu Thu Hà - Lưu Ly - Thái Hồng - Thanh Tuyền - Chu Vân Thảo - Huỳnh Thuý Kiều
NGUYỆT PHẠMTên thật Phạm Thị Ngọc Nguyệt. Sinh 1982 tại Xuân Lộc. Đã có nhiều thơ, bài viết trên các báo, tạp chí Văn nghệ, Phụ Nữ, Thể Thao Văn Hóa, Người Hà Nội...và nhiều tuyển tập khác. Giải thưởng Thơ Bút Mới (báo Tuổi Trẻ 2005).
...người mẹ ngồi chờ con sau tán lá bàng cuối thurơi vào miền tĩnh lặngnhững vết da mồi đo tuổi mẹnhững dòng nước mưa đo nước mắtchảy vào chiều tiễn biệt lặng im...
...Bồng bồngBống bốngBông bông...
...Chỉ trong lá con chim sâu làm tổChỉ trong tim tình yêu kết nụ...
...Hãy mở các cửa sổ hồn mìnhCho khúc ca biến tấu dâng dângĐừng nguỵ trang mình là người hạnh phúcĐừng đóng đinh trên thập giá tình yêu...
...Trầm trầm giọng kể từ hồn người xưa, làm Người khó lắm phải đâu chuyện vừa...Làm Người khó lắm, sống kiếp trần gian. Hãy ôm dấu hỏi mà nhìn bàn chân!...
Võ Quê - Tôn Phong - Phạm Thị Quỳnh Phương - Hồ Huy Sơn - Nguyễn Quang Việt - Nguyễn Thị Hợi.
Nguyễn Xuân Hoa - Mai Văn Hoan - Phạm Tấn Hầu - Bùi Đức Vinh - Nguyễn Thị Hồng Hà - Lãng Hiển Xuân - Đinh Hạ - Nguyễn Hưng Hải - Châu Thu Hà - Nhất Lâm - Lê Hưng Tiến - Nguyễn Trần Thái - Trần Tịnh Yên - Nguyễn Thị Yến
...Mặc cho đất bận nâu, trời mải bận xanhNgười đi, mòn cả bóngThắp tận cùng thẳm sâu một khát vọng yên bình...
...Đang mùa xuân ha y đã sang hèmà hoa tím rụng đầy mặt nướcchảy về đâu, sông ơi...
...Tôi vừa được sống lạiVì trong suốt cuộc đờiTôi đã sống dùkhông biết mình sống...
...Ta nhờ cỏ hít khí trời kết mậtDâng lên em cùng những hạt sương đêm...
LÊ HOÀNG ANH...Mẹ ơi mẹ qua đau khổ đã nhiều sao luôn có những chùm hoa ổi trắng, lúc nào cũng nhìn con đăm đắm – vẫn tìm con trong lắng đọng tâm hồn...
LTS: Với một tờ báo, chắc hẳn niềm vui mừng trước hết là nhận được những bản thảo chất lượng. Nhưng cũng không vì vậy mà chúng tôi không trân trọng những bài viết chưa đạt tới “tiêu chí” Sông Hương. Giới hạn trong lĩnh vực thơ: Có không ít tác giả hầu như tuần nào, tháng nào cũng gửi từ ba bốn bài trở lên. Đều đặn bao nhiêu năm trời như thế, tính ra số thơ mà chúng tôi nhận được của họ đã có thể đóng thành một “tổng tập”. Những trang chữ viết tay, những trang vi tính quen thuộc đến mòn mắt ấy mỗi lần nhận được là chúng tôi lại hồi hộp đọc, để rồi… áy náy!Dưới đây là những bài gần như khá nhất trong số thơ lai cảo của Sông Hương.
Thạch Quỳ - Nguyên Quân - Đông Hà - Kiều Trung Phương - Nguyên Hào - Lê Quốc Hán - Đinh Thu - Hoàng Thị Thiều Anh - Nguyễn Phước Loan
...nghe thanh âm mà không có tiếng ngườisao khép mắt mà không thể chết được...
Từ Nguyên Tĩnh - Lê Huỳnh Lâm - Nguyễn Thiền Nghi - Trần Hữu Lục - Mai Thìn - Cao Hạnh - Văn Công Hùng - Trần Tuấn - Nguyễn Ngọc Phú - Đức Sơn - Trần Vạn Giã - Trần Cao Sơn - Lê Hữu Khoá - Trần Hoàng Phố - Phạm Thị Anh Nga