Tạo hóa

15:13 17/04/2008
Người đàn bà se bóng tối trong tôikhông đêm tân hôntạo hóa nhọc nhằn đẩy bánh xe tạo hóavòng quay rớt một con ốc như con ốc sên nhòe nhoẹt nước                                                                  trên đường đi qua
tôi viết tờ di chúc sống
cũng hoang đường như thế
(người đàn bà ôm mặt, chùi nước mắt - hoảng hốt gọi. Nghìn trùng...)

* Gió câu hồn đám mây và cầu hồn cơn mưa
mưa lung trên nẻo đời bụi bặm
tôi ướt từng canh buổi dặm trường
và những đêm như dệt bằng sợi nhớ
mảng mưa buồn lay lắt bóng hình em
nhớ mắt em cay u hờn mỏng
chiều rơi từng giọt đắm hương chiều
có người đàn bà ngồi gỡ cô liêu
gỡ từng hạt trăng khỏi da thịt mình và mơ dòng máu rần rật
chảy bừng bừng hoan lạc...
tôi chùng đi trong giọng gió lãng quên về
trong rậm rối hồn lặng im thở dốc
bất tận đời - một thế giới điên mê
em man dại những vết cười phụng phịu
(*)
cảm ơn em một chút buồn, vui để cùng trân quý
đời muốn vui mấy chốc được vui mà

Mai rồi...
những cơn gió đi xa
gió xóa miên man vọng âm thành xưa cũ
câu hát nào rụng phía ngực buông xuôi
nếu khóc được dễ dàng như câu hát
ví dặm... mưa chừ nước mắt dễ trôi
dốc hết sức vào cuối chiều để tím
(Tím chung tình như Huế tự xưa thôi)

...Chỉ có Thượng đế và...
mặc Thượng đế đã bày trò con tạo - rồi ra tay thưởng - phạt chính mình
mặc tạo hóa đã nhai mình không no bụng

---------
(*) “Ta hoài những bước lang thang
Yêu em vô lượng mà man dại buồn... (...)”


ĐÀO DUY ANH
(nguồn TCSH số 230 - 04- 2008)
Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật

  • ĐẶNG BÁ TIẾN

  • LTS: Những nhịp đi cổ điển, những thi ảnh cũng như nhuốm màu cổ điển, nhưng gần như lại không bước ra từ cổ tích, mà từ cuộc sống bộn bề. Ba người đàn bà trong những bài thơ dưới đây, từ ba câu chuyện khác nhau, với những không gian khác nhau, nhưng họ chung một nỗi rất đàn bà: yêu, chờ đợi, và hy vọng trong cô đơn…

  • Vũ Dy - Nhất Lâm - Nguyễn Nhã Tiên - Trần Thị Tường Vy - Châu Thu Hà - Nguyễn Miên Thượng - Nguyễn Hàn Chung - Phan Lệ Dung - Vương Kiều

  • Anh Nguyễn Hữu Đống là bạn của nhiều lớp văn nghệ sĩ, nhất là ở Huế. Từ Trịnh Công Sơn, Nguyễn Đắc Xuân, Trần Viết Ngạc, Đặng Tiến, Trụ Vũ… đến nhiều người thuộc lứa sau như Nguyễn Chí Trí, Vĩnh Ba, Nguyễn Thượng Hải, Hồ Đăng Thanh Ngọc, Lê Huỳnh Lâm, Bạch Lê Quang, Phạm Tấn Hầu…

  • Tôi là Nguyễn Văn Phong. Sinh năm 1985. Quê quán: xã Hà Ninh, Hà Trung, Thanh Hóa. Hiện sống cùng thân sinh. Làm ruộng, lao động phổ thông. Không dùng điện thoại di động. Đây là một số bài thơ lần đầu tôi gửi đến Tạp chí Sông Hương.


  • NGUYỄN ĐỨC TÙNG

  • Mai Văn Phấn - Phạm Đức Mạnh - Hồng Vinh - Nguyên Ngọc - Tôn Nữ Minh Châu

  • LTS: Nhà thơ Nguyễn Xuân Sang quê quán ở An Hòa - Huế, anh đã xuất bản 04 tập thơ & 01 tập phóng sự, ghi chép; từng đạt một số giải thưởng các cuộc thi.

  • LGT: Machu Picchu của đế quốc Inca, núi thiêng Mỹ Sơn của vương quốc Chămpa có cùng số phận đỉnh cao một nghệ thuật kỳ vĩ bị chiến tranh và thời gian tàn phá.


  • Nguyễn Trọng Tạo - Phùng Tấn Đông - Đỗ Xuân Thu


  • NGUYỄN VIỆT CHIẾN

  • Nguyễn Đông Nhật - Từ Hoài Tấn - Trần Hoàng Phố - Phan Trung Thành - Phùng Sơn - Lê Hồ Ngạn

  • LTS: Trước những thử thách của nhiều trường phái thơ hiện đại, xem ra thơ lục bát Việt Nam vẫn sống khỏe. Nó thậm chí không nhất thiết phải phân biệt rạch ròi “hậu lục bát Truyện Kiều”, “hậu lục bát Lửa Thiêng” hay “hậu lục bát Bùi Giáng”. Tuy vậy để được ghi tên tác giả dưới những âm tiết quen thuộc, dễ nhớ đó… ắt tâm hồn người thi sĩ phải gạn đục khơi trong bao lần.