NGUYỄN HƯNG HẢI
Tranh của HS Võ Văn Quý
Tam nông
I
Tam Nông
Bao giờ em trở lại
Tôi vẫn đứng chờ em ngoài rặng vải
Chờ em ngoài cơn mưa
Tu hú kêu rối ruột bốn mùa
Kêu như thể em mới vừa xua đuổi
Kêu như thể rắc muối xuống ngày ôi
Đâu nhúm cỏ ngày xưa ta vặt ném lên trời
Em rách áo đi về trong khúm núm
Đêm để mất ngày tìm trong búi đũm
Cả một đời không dám lộ cùng ai
Em giấu ngày qua
Tôi sợ ngày mai
Tam Nông nhiều cái mất
Bao vội vã qua đường không để gặp
Em có về tắm lại bến Gành không?
Nếu có về nhớ gọi những hừng đông
Bến đã rủ con thuyền lên bãi sỏi
Sông Thao chảy quãng này như lầm lụi
Mẹ một đời cất chũm ngõ không trăng
II
Tam Nông
Đã khi nào ta cùng hẹn về thăm
Cái dốc nhỏ không phanh nào dừng được
Cái dốc nhỏ quanh co nhiều đoạn vượt
Ta đã từng đi trước lại về sau
Bao mất còn, thật giả ở trong nhau
Thương mến nhất là quãng đời đi học
Con đường đất không mưa mà vẫn trượt
Sắn và người ngã cạn mấy nghìn năm
III
Tam Nông
Tôi trở về thất lạc một vầng trăng
Đã hao khuyết cho tròn đầy nơi khác
Sóng của ngày hôm qua vẫn không thôi dào dạt
Bến bờ nào xa lắc
Khó hình dung?
Tam Nông
Có cái gì xua đuổi phía sau lưng
Có cái gì chặn ngang trước cổ
Mong gặp lại bàn tay quen cắt cỏ
Em đã từng chép hộ
Suốt chiều mưa!
Thôi đừng ai nhắc lại chuyện ngày xưa
Đã xưa hết cả những gì chưa tới
Đã xưa hết, dẫu đang nhiều mong đợi
Sao không quên câu ghẹo
Dắt lên đồi
IV
Tam Nông cho tôi
Tôi lại đã cho người
Bao câu chuyện của làng cười đang khóc
Bao câu chuyện chưa kể còn xanh tóc
Nghe một lần phơ phất tựa ngàn lau
Cả pha lê
Như cũng đã đổi màu
Con tu hú đã tìm đường bay mất
Em nhìn xem cây vải đã đâu rồi?
Năm em học lớp mười
Có còn trong ký ức
Năm tôi chờ hết cấp
Đã bay vù qua mặt những làng quê!
V
Cỏ còn không mọc nổi dưới vòm tre
Đừng vội trách tiếng chim ngoài rặng vải
Em có khác bao người không trở lại
Em vẫn em giữa phố sợ ao nhà
Sợ chuỗi ngày khoai sắn vẫn chưa xa
Sợ nhắc lại người chê
Quê cả nón
Ta chỉ có một quê không thể chọn
Nhưng em ơi, đừng để nhỡ hai lần
Bao giờ ta trở lại
Nếu có về rặng vải nhớ dừng chân.
(SH301/03-14)
NGUYỄN THIỀN NGHI
ĐOÀN MẠNH PHƯƠNG
VŨ TUYẾT NHUNG
Tác giả Lệ Hằng (Lê Thị Lệ Hằng), sinh năm 1988
Quê quán: Hương Thủy, Thừa Thiên Huế
Nơi sống hiện tại: Đà Nẵng
Nghề nghiệp: Giáo viên Tiếng Anh
Nguyễn Quang Đương - Lê Đình Tiến - Huỳnh Thị Quỳnh Nga - Võ Tấn Cường
HUỲNH MINH TÂM
Hải Như - Nguyễn Khắc Thạch - Hải Bằng
NGUYỄN VĨNH TIẾN
HOÀNG THỤY ANH
NGUYÊN QUÂN
Trần Đức Tín - My Tiên - Nguyễn Hưng Hải - Nguyễn Đức Tùng - Phan Duy - Khaly Chàm - Huỳnh Thị Kim Cương - Đặng Như Phồn
Thai Sắc - Dương Thắng - Nguyễn Thiện Đức - Trần Hạ Vi
VƯƠNG HUY
NGUYỄN TRỌNG TẠO
“Vết chân trần rớm máu trên gai” là một chương trong trường ca của cây bút trẻ Lệ Hằng. Tác phẩm là nỗi khát khao của cô bé mù về một thế giới có sắc màu, là trái tim bỏng rát những ước mơ của những người cha người mẹ, là tiếng hát giữa cuộc đời nhem nhuốc bất hạnh vút lên cao để ngợi ca cuộc sống, ngợi ca sự hy sinh, ngợi ca tình yêu, ngợi ca nghị lực vươn lên đạp bung chiếc kén giới hạn, khám phá cuộc sống diệu kỳ.
ANH THƠ
Thúy Bắc - Yến Lan - Trần Nhuận Minh - Vũ Quần Phương - Thái Bá Tân - Nguyễn Đình Thi - Hữu Thỉnh - Trần Hữu Thung - Diệp Minh Tuyền - Hoàng Phủ Ngọc Tường - Đinh Thị Thu Vân - Bằng Việt
TỪ HOÀI TẤN
Nguyễn Thiền Nghi - Nguyễn Khắc Thạch - Nguyễn Xuân Hoa - Đoàn Mạnh Phương - P.N.Thường Đoan - Nguyễn Việt Chiến - Vĩnh Nguyên - Nguyễn Man Kim - Nguyễn Văn Quang - Tần Hoài Dạ Vũ - Đỗ Văn Khoái - Đoàn Nho - Đặng Văn Sử - Phạm Trường Thi - Lê Quốc Hán
HOÀNG VŨ THUẬT