SỬ KHUẤT
Sử thi biển
Có một cuốn sử thi cháy rực giữa sóng chiều
mấy nghìn năm lửa còn rừng rực đỏ
dẫu biển trời gió bão đổi càn khôn?
Ngày đó
thuở man khai, bọc trứng hạ sinh thường
dân Đại Việt trấn nghiêm bờ cõi
lập đại nghiệp
giữa trùng khơi ngút ngát
Hoàng Sa!
Trường Sa!
Máu thịt thiêng liêng của Tổ Quốc
Những tiếng gọi nghìn năm chỉ một
Hoàng Sa!
Trường Sa!
Mẹ hiền trông ngóng
Mới đây
lũ diều hâu
dám xé nước vào sâu đất có chủ
đặt giàn khoan trên vùng biển chủ quyền
xưng nước lớn mà bụng dạ tối hèn
là trượng phu mà luôn mồm vu vạ
Cuốn sử thi cháy miết giữa trời không
chủ quyền không đổi
nghìn năm lịch sử còn ghi
tấc đất cha ông máu đào trộn lẫn
non nước này đâu ngại chiến chinh
Bạch Đằng, Như Nguyệt, Chi Lăng, Xương Giang, Tốt Động,
Chúc Động, Đống Đa, Ngọc Hồi thây xâm lăng còn chưa moi về hết
Hoằng Thao, Hầu Nhân Bảo, Quách Quỳ, Triệu Tiết, Toa Đô,
Ô Mã Nhi,
Thoát Hoan, Liễu Thăng, Trương Phụ, Sầm Nghi Đống, Tôn Sĩ Nghị
kiếp sau có làm tướng cũng không dám đặt chân lên đất Việt
Bàn tay chúng ta
Siết chặt nhau lại
Như dây xích quấn chặt biển Đông
Chủ quyền không đổi
Hãy hát đi một khúc Bạch Đằng Giang
“Sông hùng dũng của nòi giống Tiên Rồng
Giống Lạc Hồng
giống anh hùng
Bắc Trung Nam”
muôn năm còn đó
chôn vùi bao âm mưu đồ bá
cọc nhọn còn phơi
rực tấm lòng triệu nghĩa muôn người
giành lại biển trời ta đã đổ nghìn xương
cho Tổ quốc nghìn năm thao thiết
dáng đứng đoan hùng
hải đảo kiên trung.
(SH304/06-14)
LTS: Nhắc đến Trần Thị Huyền Trang chắc hẳn bạn đọc Sông Hương không thể nào quên truyện ngắn “Đắng như hạnh phúc” trên “Trang viết đầu tay” của Tạp chí Sông Hương số 7 (tháng 6.1984). Tựa đề này sau đó được lấy làm tựa đề chung cho một tập truyện ngắn của CLB Văn học Trẻ Huế.
PHAN TRUNG THÀNH
Lê Văn Ngăn - Ngô Xuân Hội - Thế Dũng
PHƯƠNG NAM
Từ Nguyễn - Đông Triều - Cao Hạnh - Trần Huy Minh Phương - Nguyễn Minh Khiêm - Đức Sơn - Từ Hoài Tấn - Bảo Cường - Biển Bắc
LGT: Gia đình Kim Quý là một gia đình nghệ sĩ nổi tiếng. Chồng, nghệ sĩ Nhân dân Xuân Đàm, tác giả kịch bản đồng thời là đạo diễn của nhiều vở kịch nói, để lại dấu ấn cho nền sân khấu Việt Nam một thời không thể nào quên.
NGỌC TUYẾT
VI THÙY LINH
HOÀNG VŨ THUẬT Nếu tôi chết đi Xin cứ để bao lơn rộng mở… (F. Garcia Lorca)
Huỳnh Thúy Kiều - Nguyễn Đông Nhật - Thạch Quỳ - Trần Tịnh Yên - Đoàn Vĩnh Phúc - Lê Huỳnh Lâm - Khaly Chàm - Tôn Phong - Nguyễn Lãm Thắng - Đình Thu
NGUYỄN NGỌC PHÚ (Trích trường ca)
TRẦN HỒ THÚY HẰNG
TUỆ NGUYÊN
VŨ TRỌNG QUANG
Trần Mạnh Hảo - Lý Toàn Thắng - Trần Bá Đại Dương - Thái Ngọc San - Trúc Chi - Phạm Tấn Hầu - Ngô Minh - Văn Tăng - Nguyễn Khắc Thạch - Lý Hoài Xuân - Trần Hải Sâm
PHAN DUY NHÂN
Hoàng Vũ Thuật - Lê Vĩnh Thái - Nguyễn Ngọc Hòa - Nguyễn Văn Quang - Trần Gia Thái - Hiếu Vinh - Chử Văn Long - Đông Hà - Trần Hoàng Phố - Nguyễn Hoa - Fan Tuấn Anh - Vạn Lộc - Nguyễn Thánh Ngã - Nguyễn Tất Hanh
LGT: Mộng là cõi cứu chuộc tâm hồn của thi nhân khi thực tại không còn là nơi để họ hiện hữu. Với Lưu Trọng Lư thì điều đó hiển nhiên đúng. Không phải một cách vô cớ mà trong Thi nhân Việt Nam Hoài Thanh viết: “Giá một ngày kia Lư có nhảy xuống sông ôm bóng trăng mà chết ta cũng không ngạc nhiên một tí nào.” Nếu thế thì đó cũng chính là cái “mơ về”, cái “tìm đến” trong miền sáng tạo riêng của thi nhân.
VĂN CÁT TIÊN
Hoàng Vân - Nguyễn Đạt - Vĩnh Nguyên - Ngàn Thương