Tiểu thuyết "Sống mòn" và tập truyện ngắn "Đôi mắt" được xuất bản trở lại nhân kỷ niệm 100 năm sinh của nhà văn (1915 - 2015).
Nam Cao (1915 - 1951) là một cây bút hiện thực, một nhà báo kháng chiến nổi bật của văn chương Việt thế kỷ 20. Bên cạnh những tác phẩm viết về người nông dân nghèo (Lão Hạc, Chí Phèo...), Nam Cao có những tiểu thuyết xoay quanh đề tài người trí thức. Kỷ niệm 100 năm sinh của tác giả, nhà xuất bản Kim Đồng ra mắt hai ấn bản tiểu thuyết Sống mòn và tập truyện ngắn Đôi mắt.
Được xem là tác phẩm tiêu biểu trong sự nghiệp sáng tác của nhà văn, Sống mòn đề cập đến người trí thức trong thời đại cũ. Tác phẩm đưa ra hình tượng văn nghệ sĩ nhiều khát khao, giàu lý tưởng nhưng cuộc sống mòn dần bởi mối lo cơm áo. Nhân vật "giáo Thứ" là điển hình cho bi kịch của trí thức cách đây hơn nửa thế kỷ. Kiếp sống mòn của ông thể hiện sự day dứt của những con người không chấp nhận một cuộc đời vô nghĩa, "giấc mơ hẹp", mà luôn hướng tới cuộc sống "với đầy đủ giá trị của sự sống".
Sống mòn ban đầu có tên "Chết mòn", được tác giả viết xong năm 1944 nhưng tới năm 1956 mới được in, khi đó tác giả đã qua đời. Ấn bản Sống mòn lần này in theo bản năm 1977 của Nhà xuất bản Văn học.
![]() |
Bìa sách "Đôi mắt'. |
Tập Đôi mắt tuyển chọn những truyện ngắn, bút ký đặc sắc của Nam Cao sau cách mạng tháng Tám như Đôi mắt, Ở rừng, Trên những con đường Việt Bắc, Từ ngược về xuôi... Các tác phẩm này phản ánh đời sống hiện thực và nói lên nhân sinh quan của tác giả về đời sống, nghệ thuật, quan điểm sáng tác. Trong đó, Đôi mắt là truyện ngắn để lại nhiều dấu ấn của Nam Cao. Tác giả xây dựng hai nhân vật chính Hoàng và Độ với hai cách nhìn nhận về người nông dân, cuộc kháng chiến trái ngược nhau. Qua đó, Nam Cao khái quát vấn đề mang tính thời đại của văn nghệ sĩ - cách nhìn cuộc sống và sống hòa mình vào thời cuộc.
Theo Y Nguyên - vnexpress
NGUYỄN QUANG HÀ
Nhân ngày giỗ nhà thơ Thanh Hải (12. 80 - 12.1994)
ĐÀO TUẤN ẢNH
Hầu như tất cả các nhà thơ trên đời đều có một miền quê ruột thịt để yêu thương, ca ngợi. Quê hương luôn là hồn cốt, là trục chính trong sáng tác của họ, mọi thứ khác đều là những hành tinh xoay xung quanh nó.
TÔ NHUẬN VỸ
Nhận tập sách do anh Lê Đình Bân tặng, một kết quả từ tấm lòng, công sức, tài chính.. của anh và bạn bè đồng chí "thế hệ khởi nghĩa” của anh, tôi hết sức cảm kích nhưng không biết đến bao giờ mới... đọc xong nó.
TÔN NỮ DUNG
Bùi Giáng (17/12/1926 - 7/10/1998) tài hoa và khác thường. Có thể nói, cả một đời ông là một cuộc rong chơi: rong chơi trong đời sống, trong tư tưởng, trong sáng tạo, trong giao lưu văn hóa và rong chơi cả trong cõi tình, cõi mộng ở tận cùng của kiếp nhân sinh cho đến lúc đi về với cõi vĩnh hằng.
LÊ THỊ HƯỜNG
“Không có ngày, không có đêm, không có phần đời nào của chúng ta. Không có ký ức hay mơ ước. Chỉ có nỗi buồn của em đã trở nên bất động, như một thiên thu không có khoảnh khắc, như một cơn mưa không có trời để rơi”.
LÊ ĐÌNH SƠN
Lý Bạch (701-762), nhà thơ lớn đời Đường. Đề tài trong thơ Lý Bạch rất phong phú: thiên nhiên, tâm trạng, tình bạn, tình yêu...
VŨ QUỐC VĂN
Gặp rồi quen, thành bạn vong niên với anh từ lúc nào tôi chẳng nhớ. Chiến tranh kết thúc, anh dấn thân hành nghiệp viết trả nợ đời. Còn tôi, về lại Hải Phòng nơi đất mẹ sinh ra.
Phóng viên TCSH: Hình như từ trước có một sự gợi ý của ai chăng, công trình anh đang làm: Một thế kỷ thơ Việt?
HỒ THẾ HÀ
(Đọc Mỗi lần đọc lại một lần mới của Dương Phước Thu, Nxb. Thuận Hóa, Huế, 2021)
YÊN CHÂU
PHONG LÊ
Nhân 50 năm ngày mất nhà văn Thạch Lam (1942-1992)
TRẦN NGUYỄN KHÁNH PHONG
NGUYỄN KHẮC PHÊ
Chưa có ai thống kê và so sánh, nhưng hẳn là trong công cuộc kháng chiến giữ nước của dân tộc ta, không có đề tài nào được sách báo nói đến nhiều như cuộc chiến đấu trên đường Hồ Chí Minh.
YẾN THANH
Có nhiều thứ
Không thể chùi được bằng nước mắt
Như ánh sáng kia trên bầu trời hoàng hôn và bình minh của biển
Như sự nín lặng bất lực của cát.
Như bàn tay bên cạnh một bàn tay
(Bạch Diệp)
VĂN TOÀN - TUẤN VŨ
Trong cuộc đời đầy sôi nổi của mình, nhất là những tháng năm làm quan, Giá Viên Phạm Phú Thứ từng đến nhiều địa phương trong nước và nhiều nước trên thế giới.
LÊ THỊ HƯỜNG
Nói một cách kinh điển, ở tiểu thuyết, cái kết được xem là “sức mạnh của cú đấm nghệ thuật”(D. Furmanov).
PHONG LÊ
Quang Dũng1 - Dũng mà rất hiền, rất lành; tôi muốn dùng đến cả chữ lành để nói về ông mới thật sự đủ nghĩa và thỏa lòng.