Phù sa châu thổ

16:11 24/12/2012


NGUYỄN MINH KHIÊM

Ảnh: internet

Phù sa châu thổ


Mẹ ra sông giặt tã lót của tôi
Rũ thời gian đỏ ngàu mặt sóng
Hạt phù sa roi rói hồng cầu
Tôi đứa trẻ nhập vào châu thổ

Tôi đã quen bị mê hoặc bởi đỉnh cao của những ngọn đồi, ngọn núi
Nhưng trong hạt phù sa châu thổ này có vô vàn đồi núi
Tôi đã quen ngợi ca sức mạnh của những cơn giông cơn bão sóng thần
Nhưng trong mỗi hạt phù sa châu thổ có bao nhiêu giông bão sóng thần

Châu thổ tuổi dậy thì
Màu sữa non ướt những cánh buồm
Châu thổ hình mắt lưới
Phù sa hình mắt lưới
Rơm rạ mắc vào kéo lên cả nghìn năm
Phù sa nhiều hát xẩm hát xoan
Vỗ mặt ruộng rung từ thời tiền sử
Phù sa nhiều tiếng võng tiếng nôi
Chạm lời ru mọi làng quê thao thức
Phù sa nhiều nước mắt mồ hôi
Nhấp một chữ mặn bao nhiêu chuyện kể

Những hạt phù sa không bao giờ cũ
Ngực vú căng ngồn ngộn trước đại dương
Như ngày nào cũng có trẻ sơ sinh
Cả châu thổ trắng trời tã lót
Qua nghìn tuổi vẫn chưa cắt rốn
Mai An Tiêm đỡ ngoài hoang đảo
Chúa Thượng Ngàn đỡ phía rừng xanh
Thổ địa thổ công đỡ chỗ đầu rau ông bếp
Các vua Hùng đỡ bằng năm mươi người con theo cha xuống bể;
năm mươi người con theo mẹ lên rừng
Nhân dân nghìn đời đỡ bằng xương máu

Quả ớt quả chanh để ngoài câu mời quan họ
Những gốc đa đội nón ba tằm
Những gốc đa mặc áo tứ thân
Những gốc đa têm trầu cánh phượng
Những gốc đa tát nước bên đình
Con trâu cái thừng bão không quật nổi

Rũ thời gian đỏ màu nước ối
Châu thổ chưa bao giờ cắt rốn
Cửa sông quằn lên những cơn đau bật máu
Tôi nhận ra mình - một tinh thể phù sa.


(SH286/12-12)







 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật

  • ĐẶNG BÁ TIẾN

  • LTS: Những nhịp đi cổ điển, những thi ảnh cũng như nhuốm màu cổ điển, nhưng gần như lại không bước ra từ cổ tích, mà từ cuộc sống bộn bề. Ba người đàn bà trong những bài thơ dưới đây, từ ba câu chuyện khác nhau, với những không gian khác nhau, nhưng họ chung một nỗi rất đàn bà: yêu, chờ đợi, và hy vọng trong cô đơn…

  • Vũ Dy - Nhất Lâm - Nguyễn Nhã Tiên - Trần Thị Tường Vy - Châu Thu Hà - Nguyễn Miên Thượng - Nguyễn Hàn Chung - Phan Lệ Dung - Vương Kiều

  • Anh Nguyễn Hữu Đống là bạn của nhiều lớp văn nghệ sĩ, nhất là ở Huế. Từ Trịnh Công Sơn, Nguyễn Đắc Xuân, Trần Viết Ngạc, Đặng Tiến, Trụ Vũ… đến nhiều người thuộc lứa sau như Nguyễn Chí Trí, Vĩnh Ba, Nguyễn Thượng Hải, Hồ Đăng Thanh Ngọc, Lê Huỳnh Lâm, Bạch Lê Quang, Phạm Tấn Hầu…

  • Tôi là Nguyễn Văn Phong. Sinh năm 1985. Quê quán: xã Hà Ninh, Hà Trung, Thanh Hóa. Hiện sống cùng thân sinh. Làm ruộng, lao động phổ thông. Không dùng điện thoại di động. Đây là một số bài thơ lần đầu tôi gửi đến Tạp chí Sông Hương.


  • NGUYỄN ĐỨC TÙNG

  • Mai Văn Phấn - Phạm Đức Mạnh - Hồng Vinh - Nguyên Ngọc - Tôn Nữ Minh Châu

  • LTS: Nhà thơ Nguyễn Xuân Sang quê quán ở An Hòa - Huế, anh đã xuất bản 04 tập thơ & 01 tập phóng sự, ghi chép; từng đạt một số giải thưởng các cuộc thi.

  • LGT: Machu Picchu của đế quốc Inca, núi thiêng Mỹ Sơn của vương quốc Chămpa có cùng số phận đỉnh cao một nghệ thuật kỳ vĩ bị chiến tranh và thời gian tàn phá.


  • Nguyễn Trọng Tạo - Phùng Tấn Đông - Đỗ Xuân Thu


  • NGUYỄN VIỆT CHIẾN

  • Nguyễn Đông Nhật - Từ Hoài Tấn - Trần Hoàng Phố - Phan Trung Thành - Phùng Sơn - Lê Hồ Ngạn

  • LTS: Trước những thử thách của nhiều trường phái thơ hiện đại, xem ra thơ lục bát Việt Nam vẫn sống khỏe. Nó thậm chí không nhất thiết phải phân biệt rạch ròi “hậu lục bát Truyện Kiều”, “hậu lục bát Lửa Thiêng” hay “hậu lục bát Bùi Giáng”. Tuy vậy để được ghi tên tác giả dưới những âm tiết quen thuộc, dễ nhớ đó… ắt tâm hồn người thi sĩ phải gạn đục khơi trong bao lần.