NXB trong nước không tin vào những người viết trẻ: Nguyên nhân, hệ lụy và hướng giải quyết

10:34 29/08/2011
Bài viết này có thể gọi là sự nối tiếp bài " Các cây viết trẻ Việt liệu đã thua trên sân nhà? " cách đây không lâu của tôi. Tôi viết bài tiếp theo này là vì ở bài viết trước có nhiều ý kiến thảo luận của người đọc đã mở ra cho tôi những cách nhìn sâu rộng khác hơn về chủ đề đã nói trong bài viết trước.

Có bạn đã để lại lời bình luận rằng " bài viết rất hay, gợi mở vấn đề cần suy nghĩ nhưng lại không nêu ra nguyên nhân và cách giải quyết ". Bạn khác lại hỏi rằng " Liệu có phải bản thân người viết có cái nhìn qua cá nhân về vần đề không? Nếu như các NXB đã tạo điều kiện cho người viết trong nước nhưng họ lại không nắm bắt được cơ hội thì làm sao? " và nhiều câu hỏi khác nữa và tôi mong rằng những suy nghĩ của bản thân mà tôi sẽ viết ra sẽ nhận được sự đồng ý cũng như những ý kiến khác của tất cả các bạn.

Thứ nhất về nguyên nhân thì tôi cho rằng không chỉ ở các nhà xuất bản và ngay chính những cây viết trẻ điển hình như tôi cũng có trách nhiệm trong chuyện này. Xin được trích nguyên văn của một bạn đã cùng thảo luận vấn đề ở bài viết trước là " Trong nền kinh tế thị trường, các NXB đơn giản chỉ là đơn vị kinh doanh. Tác phẩm nào có khả năng thu hút độc giả và sinh lãi, họ sẽ in. Ngược lại, tất nhiên họ sẽ từ chối ". Tôi hoàn toàn nhất trí với ý kiến này vì bản chất của kinh doanh thì lợi nhuận được đặt lên hàng đầu. Nếu muốn có lợi nhuận cao qua từng đầu sách một thì tất nhiên các NXB trong nước phải tìm đến các cuốn thuộc vào dạng " best seller " rất ăn khách ở nước ngoài, hay chí ít các tác phẩm đó phải đến từ các cây bút cứng trong nước. Đó là một lý lẽ hiển nhiên mà không cần phải nói ra thì ai cũng biết. Làm như vậy thì lợi nhuận của các NXB sẽ được đảm bảo, cũng như sẽ không phải mạo hiểm đánh đu với các cây bút không tên tuổi và loại bỏ một khoản tài chính, thời gian dành cho quảng bá tên tuổi trên các phương tiện truyền thông để mọi người biết đến 1 cái tên mới.

Trong kinh doanh không ai muốn đồng vốn mình bỏ ra lại để cho nó phiêu lưu không biết đi về đâu thì việc " chọn mặt gửi vàng " của các NXB là một điều không ai có thể trách cứ được cả. Thế nhưng theo ý kiến của cá nhân tôi thì việc đó nếu nhìn về lâu dài thì nó sẽ dần dần khiến cho văn học trong nước thụt lùi càng lúc càng sâu hơn. Như 1 bạn đã nói lên suy nghĩ của mình trong bài viết trước rằng " xuất bản sách là 1 ngành kinh doanh đặc biệt nên nó phải được kinh doanh theo cách đặc biệt. Việc cân nhắc, chọn lọc và tạo cơ hội cho các cây bút trẻ trong nước không chỉ là mang đến lợi ích cho các nhà văn trẻ, cho bạn đọc và về lâu dài còn là mở đường cho văn học VN phát triển. Em nghĩ điều đó cũng thể hiện tính nhân bản và sự "hi sinh" của các Nhà xuất bản ". Chúng ta hãy thôi không nói đến đến sự hi sinh của các NXB, vì trong thời buổi kinh tế thị trường thì điều đó dường như không nằm trong vốn từ vựng của những ai làm kinh doanh, mà hãy nói về hệ lụy của việc " chọn mặt gửi vàng " của các NXB trong thời gian sắp tới. Như đã nói trên, con đường nhập ào ạt các đầu sách ngoại cũng như chỉ nhận các bản thảo của những tay viết thành danh đã làm cho văn học trong nước mất dần sân chơi của mình. Nếu tình trạng cứ như thế này thì ngay đến các cây viết trẻ có tâm huyết nhất cũng phải suy nghĩ lại con đường của mình, vì ai chả phải sống chung với nỗi lo " cơm áo gạo tiền ". Không ai lại cứ mù quáng đầu tư thời gian, công sức vào một con đường biết rõ là không dẫn đến đâu nên vì thế sẽ càng ít những tác phẩm văn học madein Việt Nam trên thị trường và sự phong phú trong văn chương nước nhà sẽ chỉ quanh quẩn trong tay một số ít các tay viết chiếm được lòng tin của các NXB trong nước. Cuối cùng văn hóa đọc hay nói xa hơn là lối sống, cách nghĩ của một nước lại phụ thuộc những tác phẩm của nước ngoài cũng như sự truyền bá các loại văn hóa khác, lối sống khác được đề cập trong các tác phẩm ngoại nhập

Theo ý kiến của cá nhân tôi, một nước có nền văn hóa đọc phát triển mình phải là một nước sở hữu nhiều đầu sách chứa đựng nhiều nét đặc trưng, truyền thống của đất nước đó, cũng như luồng suy nghĩ và cả cách nhìn nhận đơn giản nhất trong mọi chuyện, mọi việc cho đến sự mới mẻ, táo bạo của con người ở nước đó. Có chăng những tác phẩm đó vẫn mang nhịp sống của thời đại nhưng lại được luồn vào những luồng gió truyền thống thân quen của văn hóa nơi mình sống nhưng lại là sự mới lạ đối với những nơi khác. Chỉ như vậy văn chương của quốc gia đó mới được những nước khác đón đọc, vì cái họ muốn là nét đặc trưng và sự khác biệt về một nền văn học ẩn chứa trong nhưng cuốn sách của quốc gia đó. Thế nhưng với sự đổ bộ ào ạt của các đầu sách nước ngoài ngày càng nhiều và không có dấu hiệu dừng lại dưới sự bảo trợ của các NXB và ít để ý đến các tác phẩm trong nước như hiện nay thì viễn cảnh đó là một điều quá mơ hồ.

Thế nhưng lý do khiến các NXB trong nước ưu ái các tác phẩm nước ngoài mà quay lưng với hầu hết các cây viết trẻ không chỉ có vậy mà còn do chính những người viết trẻ dẫn đến. Nguyên nhân các NXB thờ ơ với các tác phẩm trong nước là sự hạn chế chỉ loanh quanh trong vài thể loại và truyện ngắn nhiều tập. Cũng có không ít những người viết trẻ copy and paste lại cách viết của một tác phẩm nào đó đang bán chạy trên thị trường, đặc biệt là những tác phẩm có đề cập đến các vấn đề nhạy cảm trong xã hội bây giờ. Nhiều người viết đã mắc sai lầm nghiêm trọng là xây dựng các nhân vật cho tác phẩm lại dưa trên cách nghĩ, cách nhìn nhận và lối sống của nền các văn chương khác. Ví dụ điển hình nhất là nhiều tác phẩm bê nguyên mẫu lối xây dựng truyện của các tác giả Âu Mỹ, Trung Quốc đang được nhiều người đọc chú ý đến. Giữa nước ta và Trung Quốc tuy có nền văn hóa khá tương đồng, nhưng cũng có không ít những điểm khác nhau và nhất là tư duy, lối sống của người trẻ bên đó cũng rất khác với nước ta, chứ đừng nói đến các nước Âu Mỹ vốn có cái nhìn còn khác biệt hơ nữa. các NXB lẫn người đọc cũng chỉ cần lướt qua là dễ dàng nhận thấy điều đó rồi, vậy thì NXB cần gì phải nhận các tác phẩm sao chép lại chính đầu sách mà mình đã in làm gì chứ!

Có lẽ cách giải quyết tốt nhất cho cả NXB lẫn người viết đều phải đến từ cả hai phía vì NXB có lý do của mình, người viết có lý do của người viết. Nếu như cả đôi bên cùng ngồi xuống nhìn lại mọi vấn đề, một bên hãy vì sự phát triển của văn học nước nhà hãy dành sự ưu ái cho nhưng cây viết trong nước, một bên cố gắng sáng tạo ra những tác phẩm của chính mình thỏa mãn cả truyền thống lẫn hiện tại thì khi gặp nhau các tác phẩm sẽ lên kệ sách và NXB lẫn tác giả sẽ cùng hưởng lợi. Viết ra thì đơn giản, nhưng để thay đổi được thì chắc chắn sẽ không thể trong một sớm, một chiều được nên cũng không bàn nhiều đến

Cu Anh










Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
  • Không ít nơi, trong các bản của đồng bào chỉ còn lác đác vài căn nhà sàn và tương lai không xa các ngôi nhà sàn này sẽ biến mất nhường chỗ cho nhà xây.

  • Những ngày qua, dư luận một lần nữa lại bất ngờ bởi kế hoạch thực hiện một vòng đại xòe với 5.000 người tham dự, nhằm lập nên kỷ lục Guinness thế giới về số lượng người tham gia vòng xòe lớn nhất.

  • “Chuyện bốn mùa” là sự nối tiếp của chương trình sân khấu truyền hình nổi tiếng “Trong nhà ngoài phố” trên HTV, với những thông tin đậm chất thời sự, nhân sinh, chương trình góp phần giúp khán giả có cái nhìn chuẩn mực về những vấn đề của xã hội.

  • Sự phát triển nhanh và mạnh của công nghệ sản xuất, chiếu phim, lưu trữ trong điện ảnh trên nền tảng công nghệ số vừa mang đến cơ hội, song cũng là thách thức cho mỗi nền điện ảnh. Trong bối cảnh đó, điện ảnh Việt Nam cần tăng cường áp dụng công nghệ hiện đại, đột phá về tư duy làm phim để bắt kịp xu hướng thời đại.

  • Bén duyên nghệ thuật và giáo dục cho thiếu nhi gần 15 năm nay, khi động lực đã đủ, MC Nguyễn Anh Luân (Giám đốc điều hành ALU Academy) thực hiện một trong những ước mơ lớn: Vận hành sân khấu cộng đồng cho trẻ em.

  • NTK Cao Minh Tiến gây “sốc” khi bất ngờ ra mắt MV “Trống cơm” mừng Tết trung thu với vai trò ca sĩ.

  • HOÀNG XUÂN NHU

    (Nguyên phụ trách công tác chính trị trường ĐHSP Huế)

  • LÊ TIẾN DŨNG

    (Khoa Ngữ văn - Đại học Tổng hợp Thành phố Hồ Chí Minh)

  • Tháng 7 âm lịch là thời điểm người dân đốt vàng mã nhiều nhất trong năm. Nhằm thay đổi hành vi lãng phí này, Giáo hội Phật giáo Việt Nam (GHPGVN) vừa có thêm khuyến cáo tiếp theo không dâng cúng, không đốt vàng mã mùa Vu lan.

  • Tồn tại và phát triển giữa vùng văn hiến Kinh Bắc trong nhiều thế kỷ, tranh dân gian Đông Hồ hội tụ tâm thức ngàn năm của người Việt và thể hiện độc đáo bằng ngôn ngữ mỹ thuật. Nhằm lưu giữ, phát huy giá trị của dòng tranh này, hồ sơ Nghề làm tranh dân gian Đông Hồ đang được xây dựng để đề nghị UNESCO ghi vào danh mục Di sản văn hóa phi vật thể cần bảo vệ khẩn cấp.

  • Mùa tuyển sinh đại học, cao đẳng lại đến và các trường thuộc khối văn hóa nghệ thuật (VHNT), thể dục thể thao (TDTT) của Bộ VH-TT-DL lại miệt mài tìm kiếm người học ở các mã ngành học. Thế nhưng, việc tuyển sinh cũng như đào tạo ở các cơ sở này vẫn “khó đủ đường”. Bởi lẽ, ngay từ khâu tuyển sinh đã khó đạt đủ chỉ tiêu. Đào tạo lại chưa có cơ chế đặc thù, chồng chéo trong quản lý...

  • Chiến thắng khó khăn, vượt qua chính mình để cất lên tiếng hát, từ đó lan tỏa thông điệp về tình yêu thương, tôn vinh sự đa dạng và khác biệt, cùng nhau xây dựng một thế giới hòa bình và tươi đẹp. Đó là mục đích chương trình “Những sắc màu tình yêu” hướng tới.

  • Việc xuất hiện hàng loạt các danh hiệu như “Nữ hoàng thương hiệu Việt Nam”, “Nữ hoàng văn hóa tâm linh Việt Nam”, “Nữ hoàng thực phẩm Việt Nam”… theo TS Bùi Hoài Sơn - Viện trưởng Viện Văn hóa nghệ thuật quốc gia Việt Nam thì đây không chỉ là minh chứng cho căn bệnh “cuồng” danh hiệu, “loạn” danh hiệu dường như ngày càng tăng nặng mà hơn thế, nếu không có giải pháp “điều trị” triệt để sẽ đem tới nhiều hệ lụy xấu cho xã hội.

  • Ở các quốc gia phát triển, chúng ta có thể dễ dàng bắt gặp những dòng người xếp hàng dài. Họ tôn trọng quyền lợi của người khác và điều này hình thành nên một nét đẹp văn hóa trong đời sống xã hội.

  • Văn hóa luôn được coi là giá trị cốt lõi để phát triển sản phẩm du lịch trên khắp các vùng miền Việt Nam. Tuy nhiên, phát triển du lịch sáng tạo sẽ phát huy tối đa những giá trị văn hóa vật thể và phi vật thể, cung cấp những hoạt động đa dạng cho khách du lịch, tăng tính độc đáo, hấp dẫn của điểm đến.

  • Thời gian qua, không ít ngôi đình sau khi tu bổ đã bị biến dạng, thêm hoặc thay mới tùy tiện; thậm chí có những ngôi đình được trùng tu một cách khoa học, nhưng sau đó vẫn bị can thiệp làm mất đi yếu tố gốc. Nhiều ý kiến cho rằng, đây là cách làm phản khoa học, hủy hoại các di tích cổ…

  • Nhằm giúp độc giả hiểu được những trăn trở, tâm tư từ nhà báo và nghề báo, ngày 26-6 tại Đường sách TPHCM, NXB Tổng hợp đã tổ chức chương trình giao lưu với chủ đề “Nhà báo và nghề báo”. 

  • Từ ngàn xưa, dân gian đã có biết bao quan niệm về thi cử và luôn được thực hành một cách sôi động trong cuộc sống cho đến tận ngày nay. Vậy, những quan niệm thi cử này là mê tín hay niềm tin về mặt tinh thần?

  • Một tín hiệu vui cho mỹ thuật Việt Nam khi mới đây hàng loạt các tác phẩm tranh Việt đã tạo nên những kỷ lục trên các sàn đấu giá quốc tế. Tuy nhiên, đằng sau nhưng niềm vui đó là những nỗi buồn của mỹ thuật Việt Nam ngay chính trên sân nhà.

  • Gắn bó với người Việt hàng nghìn năm nay, giấy dó từ một chất liệu của tri thức đã bước vào lĩnh vực tạo hình, trở thành chất liệu của văn hóa. Tuy nhiên, trong đời sống ngày nay, phải có sự cải tiến để giấy dó phục vụ tốt hơn nhu cầu của con người hiện đại.