PHẠM TẤN HẦU
Tình yêu luôn là một huyền thoại và lịch sử kể qua câu chuyện Huyền Trân.
Và giống như một người mù
Tôi trở lại quê hương dưới mùi thơm của hoa nhài.
P.NERUDA
Ảnh: internet
Những con chim calăng hót ở phương nam
Làm ấm trái tim ta
Khi hòa cùng điệu lý
Nước non ngàn dặm
Không đổi lời ca dao
Không đổi một tiếng ru hời
Cho gươm giáo
Ta không đi với sắt thép lạnh lùng
Của ngươi. Với khoá xích han rỉ
Làm thương tích cả mùa xuân
Ta không đi với đám cận thần
Gom đủ áo mão xênh xang
Vào xó góc vinh quang. Như thương lái
Gom thứ hàng hoa
Ta đi với manh áo lụa
Cùng vẻ đẹp khôn nguôi
Của trang huyền sử
Như gió
Nhẹ nhàng mở ra một mùi hương
Trầm quế
Ngậm đầy trong tiếng hót
Của những con chim ca lăng
Ở phương nam
Xa tắp
Này đây, những đất đai ân cần
Đánh thức từng hạt giống
Như đánh thức nhịp đập nào
Trong trái tim ta
Này đây những đền đài bí ẩn
Những bậc cấp nâng niu
Manh áo lụa lạc loài
Như nắng sớm mai
Nâng niu tháp cổ
Này đây gạch nâu
Xếp trên gạch nâu
Khít khao từng cặp
Của yoni và linga
Và thời gian
Là câu chuyện kể
Ta vốn là đứa con dòng mẹ
Dành cuộc đời cho hát ca
Vì đó là điều luôn chia sẻ được
Kể cả khi đau đớn phân lìa
Ta theo những dòng sông nàng Apsara
Vừa tắm gội
Để đổ dồn về nhảy múa
Cho những lễ hội
Tắm đầy khát vọng
Của tháng năm
Để mùa màng sinh nở
Thêm những nàng Apsara tinh khôi
Quay cuồng trong vũ điệu mới
Quay cuồng và bay đi
Manh áo lụa của ta
Yêu kiều trong gió
Phương nam
Và đất đai lại được tẩy trần
Trong lò nung gốm
Như màu da ta nhuộm nắng phương nam
Và tiếng hát ta
Vang đi
Thanh bình trong lời chim
Những con chim ăn mía ăn trái thanh trà
Ăn mùa dâu đất
Ăn hết cả trái tim ta
Để tình yêu
Luôn được trở về
Trong huyền thoại mới.
(SDB8/3-13)
HOÀNG VÂN KHÁNH
HOÀNG THU PHỐ
NGUYỄN TÂN DÂN
NGUYỄN THỊ NAM
Nguyễn Khoa Điềm - Trần Vạn Giã - Huỳnh Minh Tâm - Đinh Thị Như Thúy - Lãng Hiển Xuân - Hoàng Thụy Anh - Nguyễn Thị Hải - Trần Duy Trung - Từ Nguyễn
NGUYỄN CÔNG THẮNG
PHẠM THỊ PHƯƠNG THẢO
PHÙNG SƠN
Vĩnh Nguyên - Hoàng Vũ Thuật - Khaly Chàm - Hoàng Thu Phố - Lưu Xông Pha - Nguyễn Minh Khiêm - Trường Thắng
Nguyễn Đức Tùng - Lê Minh Thắng - Kinh Thượng - Thảo Nguyên - Nguyễn Hữu Trung - Lê Trinh - Trương Hữu Thuận - Ngô Minh
Cảm nghiệm những con chữ của Trương Đăng Dung thiên di trên mặt phẳng tâm thức, để lại dấu vết và người ta gọi chúng là thơ. Không gian trong chùm thơ dưới đây của Trương Đăng Dung khiến ta cảm giác bước lên những nấc thang rời xa tầng địa ngục sâu thêm phía dưới. Nỗi choáng ngợp về ký ức như tòa lâu đài ảo ảnh dung nhốt ngã ái lại tự hân hoan lấy, là lúc huyễn giác nhà thơ lần đầu linh cảm về sự bất an khi thời gian bỗng tước luôn cả những gì vừa chạm đến bàn tay.
SH
PHAN BÍCH MAI
LÊ THÀNH NGHỊ
PHẠM THỊ ANH NGA
Tặng các Hoàng tử bé và bông hồng của các chàng.
“Đàn ông đã quên mất chân lý này, chồn nói. Nhưng cậu thì không được quên. Cậu trở thành người có trách nhiệm muôn đời với những gì cậu đã thuần dưỡng. Cậu có trách nhiệm với bông hồng của cậu…” (Saint-Exupéry, Hoàng Tử Bé).
Nguyễn Hoàng Dương - Văn Lợi - Xuân Đài - Trần Tịnh Yên - Nguyễn Hoàng Anh Thư - Đặng Văn Sử - Hà Văn Sĩ - Lê Hào - Lê Viết Xuân
TRẦN VẠN GIÃ
ĐÀO DUY ANH
HẠ NHIÊN THẢO
THÁI KIM LAN
(Nhân kỷ niệm ngày sinh nhật Phương Lan một năm sau khi mất (1951-2016), viết tặng gia đình Trần Đình Lập)
Phan Lệ Dung - Nguyễn Hới Thọ - Mai Văn Hoan - Nguyễn Thị Hải - Trần Xuân An - Huy Uyên - Trần Quốc Toàn - Lê Văn Lâm - Lan Anh - Võ Ngột