PHẠM KHANG
Ảnh: internet
Ngụy biện sau những bản xô nát
I
Em mượt hơn mùa mắt nhung
Khi dương cầm dạo khúc mở đầu
Bản xô nát dở dang
Bản xô nát của tình yêu luống tuổi
Bét tô ven điếc đặc
Bét tô ven làm sao mà nghe được?
Chỉ có sự tráo trở của thời gian và những cuộc đấu khẩu
tục tĩu, sách vở
Mới biến đôi mắt của em chỉ còn là một điểm mờ ướt át
Dương cầm trôi bồng bềnh về biển của xứ sương mù
Dấu vết cuối cùng còn lại, nuối tiếc khôn nguôi
về một tài năng đã khuất
II
Chẳng lẽ
Ta khô hơn sa mạc
Cưỡi lạc đà đói đi tìm những miền lý trí
Dọc đường chỉ thấy xương khô của kẻ đi trước
Ngổn ngang
Lộn xộn
Và rác rưởi
Những bộ xương đã phai màu sắc tộc
Chỉ có màu trắng
Trắng như tang tóc
Trắng như sa mạc ngàn năm…
III
Rút cuộc
Em mượt hơn miền sa mạc của ta
Vài ba lít máu loãng không đủ tưới mắt sau cơn bão cát
Bản xô nát dở dang
Bản xô nát của tình yêu ngộ nhận
Bét tô ven đã chết
Bét tô ven làm sao mà khóc được?
Và dương cầm của em
Lòng tốt sáng láng của em
Cũng không cứu nổi sự trống rỗng cùng nỗi cô đơn cùng cực.
(TCSH325/03-2016)
Nguyên Hào - Yến Thanh - Trầm Tích
NGUYỄN THỊ BÍCH PHƯỢNG
Nguyễn Hữu Trung - Nguyễn Hoàng Thọ - Băng Nguyệt
HÀ DUY PHƯƠNG
LỮ THỊ MAI
Đặng Thiên Sơn - Phan Trung Thành - Lê Công Hoàng
TRẦN HẠ VI
Bạn đọc hẳn sẽ đặt nhiều dấu hỏi phía sau câu thơ “Là trở về thăm một chuyến sắp đi xa”. Như là sự trở về
nơi hoang vu cõi lòng “thả lên vòm trời đêm một nắm lung linh”, tác giả Nguyễn Thanh Hải đã thử tưởng đến cuộc trùng phùng với vĩnh cửu.
TRẦN HUY MINH PHƯƠNG
ĐINH PHƯƠNG
Vũ Dy - Khaly Chàm - Đặng Văn Sử - Phan Nam - Trần Văn Lợi - Hồng Chinh - Lâm Bằng - Np Phan - Nguyên Chương - Đỗ Thị Nhạn
NGUYỄN BÌNH PHƯƠNG
TRẦN VĂN THIÊN
TRƯƠNG CÔNG TƯỞNG
NGUYỄN THỤY VÂN ANH
LÊ THÀNH NGHỊ
NGUYỄN CHÍ NGOAN
Châu Thu Hà - Phan Duy - Hoàng Thụy Anh - Mai Văn Hoan - Nguyen Su Tu - Ngưng Thu - Võ Ngột
PHẠM VĂN VŨ
TRẦN QUỐC TOÀN