TRẦN ĐỨC TÍN
Ảnh: internet
Người đàn bà ngồi khâu lại vết thương
người đàn bà ngồi khâu lại vết thương
sau cuộc cãi vả
sắp xếp căn nhà tâm khảm
u ám cơn giông
những mảnh ký ức rơi
gãy gập
cô đối diện với tường trắng
vệt vôi nhầy nhụa như nước mắt
loảng xoảng
một giọt
sân ga vắng người cùng bó dã quỳ hò hẹn
nụ hôn sâu đến độ chạm vỡ sự cô đơn
nấc nhẹ bờ vai mảnh khảnh
nụ hôn biết buồn từ đó
cho những chuyến tàu đi qua
một giọt
chòng chành áo cưới tinh khôi
cô dâu vừa khui hộp trầu cau
điệu ca man mác rải khắp đường đưa dâu
nụ cười rạng rỡ tỏa hương
nụ cười biết buồn từ đó
một giọt
người mẹ trẻ ngồi tập ru ầu ơ
con sáo sậu đỏ mắt quay đi
“má ơi đừng gả con xa”
lời ru tím bầm chiều rơm rạ
chạy tất tả quãng đồng
rồi ra đứng ngõ sau
lời ru biết buồn từ đó
một giọt
mùi bia quện chặt căn phòng
dí bẹp hạnh phúc vợ chồng
cái tát của thằng say rượu
đau đến tím màu yêu
hạnh phúc biết buồn từ đó
một giọt
cái vali sờn chứa vài bộ quần áo cũ
văng ra đường theo men rượu
nhão nhoẹt chuyến đò cô qua
tất tưởi dáng đi cúi thấp
bế bồng yêu thương qua cổng chợ
yêu thương biết buồn từ đó
một giọt
người đàn bà ngồi lại sau cuộc cãi vả
sắp nước mắt theo dòng
lời ru hắt bến sông
giọt nào ở lại giọt nào chia đôi…
(TCSH362/04-2019)
LTS: Nhắc đến Trần Thị Huyền Trang chắc hẳn bạn đọc Sông Hương không thể nào quên truyện ngắn “Đắng như hạnh phúc” trên “Trang viết đầu tay” của Tạp chí Sông Hương số 7 (tháng 6.1984). Tựa đề này sau đó được lấy làm tựa đề chung cho một tập truyện ngắn của CLB Văn học Trẻ Huế.
PHAN TRUNG THÀNH
Lê Văn Ngăn - Ngô Xuân Hội - Thế Dũng
PHƯƠNG NAM
Từ Nguyễn - Đông Triều - Cao Hạnh - Trần Huy Minh Phương - Nguyễn Minh Khiêm - Đức Sơn - Từ Hoài Tấn - Bảo Cường - Biển Bắc
LGT: Gia đình Kim Quý là một gia đình nghệ sĩ nổi tiếng. Chồng, nghệ sĩ Nhân dân Xuân Đàm, tác giả kịch bản đồng thời là đạo diễn của nhiều vở kịch nói, để lại dấu ấn cho nền sân khấu Việt Nam một thời không thể nào quên.
NGỌC TUYẾT
VI THÙY LINH
HOÀNG VŨ THUẬT Nếu tôi chết đi Xin cứ để bao lơn rộng mở… (F. Garcia Lorca)
Huỳnh Thúy Kiều - Nguyễn Đông Nhật - Thạch Quỳ - Trần Tịnh Yên - Đoàn Vĩnh Phúc - Lê Huỳnh Lâm - Khaly Chàm - Tôn Phong - Nguyễn Lãm Thắng - Đình Thu
NGUYỄN NGỌC PHÚ (Trích trường ca)
TRẦN HỒ THÚY HẰNG
TUỆ NGUYÊN
VŨ TRỌNG QUANG
Trần Mạnh Hảo - Lý Toàn Thắng - Trần Bá Đại Dương - Thái Ngọc San - Trúc Chi - Phạm Tấn Hầu - Ngô Minh - Văn Tăng - Nguyễn Khắc Thạch - Lý Hoài Xuân - Trần Hải Sâm
PHAN DUY NHÂN
Hoàng Vũ Thuật - Lê Vĩnh Thái - Nguyễn Ngọc Hòa - Nguyễn Văn Quang - Trần Gia Thái - Hiếu Vinh - Chử Văn Long - Đông Hà - Trần Hoàng Phố - Nguyễn Hoa - Fan Tuấn Anh - Vạn Lộc - Nguyễn Thánh Ngã - Nguyễn Tất Hanh
LGT: Mộng là cõi cứu chuộc tâm hồn của thi nhân khi thực tại không còn là nơi để họ hiện hữu. Với Lưu Trọng Lư thì điều đó hiển nhiên đúng. Không phải một cách vô cớ mà trong Thi nhân Việt Nam Hoài Thanh viết: “Giá một ngày kia Lư có nhảy xuống sông ôm bóng trăng mà chết ta cũng không ngạc nhiên một tí nào.” Nếu thế thì đó cũng chính là cái “mơ về”, cái “tìm đến” trong miền sáng tạo riêng của thi nhân.
VĂN CÁT TIÊN
Hoàng Vân - Nguyễn Đạt - Vĩnh Nguyên - Ngàn Thương