ĐÀO DUY ANH
Ảnh: internet
Ngồi trong lặng im
Có những lúc ta ngồi trong lặng im
thèm mình tự do như trẻ sơ sinh cười khóc
không biết mình vô lý - Không biết mình cố ý
chẳng vì đâu???
Tự do đầu tiên cho cách nghĩ
biết hạnh phúc có cơ hội tách mình ra khó nhọc?
niềm vui có bao gồm nụ cười tiếng khóc
ai hỏi những đám mây số phận
cơn mưa nào đến trước?
hoặc sau?
dẫu sao
cũng thấy mình rơi ngoài cửa sổ
như giọt mưa ngấm vào đất những mong ước bật mầm
Ta ngồi lặng im
nhìn vào trái tim mình mang hình hài ngọn lửa
đốt cháy những đêm trắng tìm giấc mơ dựng lại nụ cười
nhưng rồi ngơ ngác
những lo toan cứ quảy gánh đi về...
Ta cứ ngồi như thế trong lặng im
đứng lên sẽ chao như sóng
mà sóng mãi dập dềnh sợ tuyến nước mắt chẳng bình yên
đó không phải lần đầu ta lặng im
nhưng là lần đầu lặng im mất đi khái niệm...
khi phải đong đo một hạnh phúc ốm buồn
Hãy cắn vào trái tim ta nếu em cùng chong mắt
để tin mình thấy nhau trong đêm trắng cần một đong đầy
chúng ta chưa tuyệt vọng một tiếng cười?
sao cứ phó mặc cho những giấc mơ tìm đường chạy trốn
để ngày mai tỉnh dậy một xanh xao...
Phanh phui trần trụi thể xác, linh hồn
giảm thiểu mình trong mọi tương quan để trở thành im lặng
quỹ đạo những ngày câm nín
ta trả giá mình bằng những lo âu
có giọt nước mắt nào đi hỏi đại dương về những nông sâu và mặn?
ánh mắt bao dung buồn bã lắc đầu
không cần ai lau
chỉ cần cái mím môi thật chặt
vuốt giọt trôi xuôi
vào hố linh hồn sâu...
cùng đắng!
(SH294/08-13)
MAI VĂN PHẤNMười bài tập mùa xuân
Lê Viết Xuân - Hoàng Sĩ Lưu - Võ Văn Luyến - Nguyên Quân - Vũ Thị Khương - Nguyễn Hữu Hồng Minh - Văn Đắc - Nguyễn Thanh Xuân - Minh Quang - Thai Sắc - Võ Quê - Nguyễn Sĩ Cứ - Thanh Tú
Email của nhà thơ Đặng Tiến gửi tới Sông Hương: “Thơ Quang Dũng dưới đây nằm trong tờ báo “Xuân 1957”, Nxb Văn Nghệ, Hà Nội 1957. Chính Quang Dũng cũng quên rồi, và không ai sưu tập để đưa vào tuyển tập”. Xin cảm ơn nhà thơ Đặng Tiến đã gửi tới Sông Hương bài thơ “Nhớ những mùa xuân” của Quang Dũng và trân trọng giới thiệu tới bạn đọc nhân dịp đất nước kỷ niệm ngày giải phóng.S.H
Có thể nói việc thi sĩ Hữu Loan từ trần lúc 19 giờ ngày 18 - 3 là một bất ngờ đáng tiếc nhất trong làng văn kể từ năm mới này dẫu ông đã ở tuổi 95. Bài thơ Màu tím hoa sim là nỗi đau hơn nửa thế kỷ trước khi người vợ trẻ của ông bị cuốn theo dòng xoáy định mệnh, và hẳn nó còn âm ỉ cho tới giây phút cuối cùng ông chạm tay trần thế.
BÙI ĐỨC VINHGiai điệu tháng ba
PHẠM HÀ DUYÊNBà ngoại
Hồ Thế Hà - Lưu Lam Thi - Đàm Lan - Đoàn Mạnh Phương - Vương Anh - Mai Hoàng Mai - Nguyệt Đình - H Man - Lê Lâm Ứng - Văn Hữu Tứ - Nguyễn Thế Thắng
CHU THẾ LUYẾNMẹ
HOÀNG THỊ BÍCH THUẦNGiấc mơ con chữ
Trịnh Thanh Sơn - Lê Viết Xuân - Mai Văn Phấn - Thúy Nga - Hoàng Niên - Nguyễn Nhã Tiên - Nguyễn Sĩ Cứ - Nguyễn Quân - Nguyễn Khoa Như Ý - Văn Cầm Hải - Phạm Hồ Thu
Trinh Đường - Thi Hoàng - Tô Hoàn - Trương Quân - Lê Thị Mây - Ngô Minh - Tôn Nữ Như Ngân - Hoàng Cầm - Hồng Thị Vinh
LIÊN NAMBóng hình
Liên An - Bảo Định Giang
Nguyễn Thiền Nghi - Lê Ngã Lễ - Đỗ Hoàng - Phạm Hà Duyên - Nguyễn Sĩ Cứ - Tân Lĩnh - Vũ Minh Thúy
TRẦN ANH DŨNGNgôi nhà của Mẹ
THANH THẢONếu tôi biết...
LƯU XÔNG PHAMột mình
TRẦN ĐĂNG KHOAVới bạn
THU NGUYỆTVô thường
Lưu Lam Thi - Ngô Thế Oanh - Lê Mai - Phan Huyền Thư - Lê Nhân - Dương Viết Hòa - Trần Anh Dũng - Hồng Thị Vinh - Nguyễn Duy Ninh - Lê Huy Quang - Duy Phi