NGUYỄN THANH MỪNG
Ngày tin học hoang dã
Ở Đà Lạt, có con mèo ngồi bên cửa sổ nhìn ta hái dâu Pháp dâu Newzealand
Đặt lên lưỡi nhau quả thơm mòng mọng
Có những bầy cá bống đá, chạch bông đua bơi trong mặt nước bóng ta
Dưới chân trời bình minh đỏ rựng
Khi tay tìm tay nhau môi tìm môi nhau ngực tìm ngực nhau thác ghềnh tung sóng
Những đôi chim sẻ thông họng vàng
Cứ lích rích đánh đu chao võng
Có đôi tình nhân đi từ Hương Lâm Tửu Quán ngang qua chợ đêm về triền đồi cà phê Bồ Công Anh
Có những nụ hôn ngọt ngào bên ghế đá hồ Xuân Hương
Có những giọt mưa không ai quy hoạch
Không thể buộc thắt lưng cho gió cho mây
Không thể cài cúc áo cho mùa, kéo rèm cho phấn hương cho hạt
Khi cảm thấy sự vô vị của lâu đài kệch cỡm yến tiệc huyênh hoang chúc tụng sáo mòn
Những chén đĩa bất an trong mô hình tươm tất
Ta yêu lắm tiếng côn trùng trong đêm, những gié lúa hoang nảy nở sinh sôi tốt tươi ngùn ngụt
Kẻ gọi lúa ma người gọi lúa trời
Mã nguồn mở giao diện lung linh
Những điện toán đám mây hào hiệp
Bên lề đường, dọc hàng rào, trên mái nhà, kẽ nứt bờ đá tường vôi
Ta vẫn gặp trắng lam cam đỏ tím vàng
Những forget me not, những mimosa, những cẩm tú cầu hay oải hương tự do lượn bay lặn mọc
Những khiếm khuyết trên cơ thể đất đai
Kiếp hoa dại hồn nhiên san lấp
Những quy ước cẩu thả cõi người
Thiên nhiên ân cần nắn nót
Và vạn vật chạm vào nỗi rưng rưng mẫn tiệp bản quyền
Lam lũ nhất cũng là sang trọng nhất
Là vẻ đẹp suối sông từ non cao ra biển khơi theo cách của chính mình
Không cần chi dù cả đôi đũa mốc
Vẫn gắp được muôn trùng hương thơm vị ngọt
Trên chiếc mâm son cuộc đời
(TCSH367/09-2019)
Ngôn ngữ như một phương tiện truyền đạt thông tin, đối với thi sĩ, ngôn ngữ là công cụ để truyền cảm xúc của mình đến mọi người. Người làm thơ, điều quý nhất là cảm xúc. Nghệ thuật tu từ là phần kế tiếp để tác giả chia sẻ trọn vẹn cảm xúc của chính mình đến với mọi người.
(SHO). Người đã ra đi thật rồi
Đại Tướng Huyền Thoại của chúng ta – Đại Tướng Võ Nguyên Giáp
Người Đại Tướng Vĩnh Viễn, Người Đại Tướng Của Nhân Dân
NGUYỄN PHI TRINH
NGUYỄN DUY
Đặng Huy Giang - Nguyên Quân - Mai Văn Hoan - Nguyễn Miên Thảo - Phan Văn Chương - Phạm Xuân Phụng
NGÔ MINH
THANH THẢO
Ngàn Thương - Nguyễn Khoa Như Ý - Công Nam - Nguyễn Thanh Mừng - Nguyễn Văn Thanh - Phan Lệ Dung - Lê Ngã Lễ
HỒNG VINH
Dăm năm cuối của thập niên 90, tác giả Ngọc Khương nổi lên với những tập thơ viết cho thiếu nhi như Bim bim và mướp vàng, Cây đàn và bông hồng (in chung với con gái út Kiều Giang). Dạo đó thơ anh được các nhạc sĩ chú ý, tìm đọc và chắp cánh cho những bài: Em là gió mát, Búp bê cổ tích, tập đàn, Nhà cười thành những ca khúc “đứng” được với thời gian.
NGUYỄN MIÊN THẢO
VI THÙY LINH
ĐÀO DUY ANH
Tôi không có ý định vẽ một chân dung bụi bặm mang hồn cốt lãng tử của kẻ phiêu bạc muốn “đày đọa” hồn mình trong mọi ưu phiền phiêu linh chữ nghĩa. Tôi biết Phùng Hiệu “bị thơ làm” vì lòng anh vốn đa đoan, trắc ẩn với mọi thứ trên đường đời anh gặp.
Nguyễn Trọng Văn - Hồ Đắc Thiếu Anh - Nguyễn Giúp - Nguyễn Loan - Nguyên Hào - Vũ Thanh Lịch - Huỳnh Minh Tâm - Nguyễn Đạt - Đỗ Thượng Thế
TRẦN ĐÌNH BẢO
TRẦN THIÊN THỊ
Xuân Hoàng - Lưu Quang Vũ - Trần Khắc Tám - Trần Thị Huyền Trang - Văn Lợi
Lê Hòa - Nguyễn Man Kim - Trần Văn Hội - Vũ Thiên Kiều - Thảo Nguyên - Trần Phương Kỳ - Phạm Bá Nhơn - Phạm Thị Phương Thảo - Vĩnh Nguyên - Hoàng Ngọc Quý
HẢI KỲ