Nắng được sinh thành

14:25 01/12/2011
TRẦN NGỌC TRÁC

Tác phẩm "Nắng lên" của họa sĩ Nguyễn Đức Trí

[if !mso]> <![endif][if gte mso 9]> Normal 0 false false false MicrosoftInternetExplorer4 <![endif][if gte mso 9]> <![endif][if gte mso 10]> <![endif][if gte mso 9]> <![endif][if gte mso 9]> <![endif]

Nắng ồn ã
trên vai người vác rạ,
Nắng loáng trắng
trên lưng trần
vất vả.

Nắng đồng lõa
với cánh đồng
trở dạ
tháng năm.

Nắng không vô tư với nỗi nhọc nhằn,
Nắng đùa cợt
trong cơn khát của cha,
nỗi đau của mẹ,
sự chăm chút của đàn bà
và lũ trẻ
vắt lưng trâu lên đồng.

Cỏ không còn xanh,
Nắng như kẻ si tình
Lẩn khuất trong đêm,
mê muội rao bán những lẻ loi
buồn bã đời mình.

Nắng không phải sinh ra
từ một mối tình chung thủy,
Nắng là sự pha trộn
của cha mặt trời,
của mẹ mặt trăng,
của đất đai dúm dó
và cỏ hoang trên đồng.
Nắng ra đời trong đêm
để mai tự rạng rỡ ngày;

Nắng như lũ trẻ con
trốn tìm khờ khạo,
như ông già cặm cụi với ký ức
và rao giảng những điều xưa cũ;

Thương cho những sợi nắng
mỏng manh của ngày,
yếu ớt của đêm,
và nỗi lo sợ ẩn chìm trong tiềm thức.

Xin nắng
vẫn là
nắng của ngày kiêu hãnh,
Đừng như
bóng tối trùm chăn
tội lỗi
dưới chân mình.


(273/11-11)







Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • LTS: Đây là một trong những bài thơ của anh Thanh Hải trong những ngày cuối đời. Bài này chúng tôi chép trong sổ tay của chị Thanh Tâm, vợ anh. Bài thơ không có đầu đề.

  • Trong ánh chớp rừng mũi tên tua tủa Mỵ Châu lao trên mình ngựa kinh hoàng Vết lông ngỗng rơi cùng nước mắt Trái tim đớn đau đập với nỗi mong chờ...

  • Những người vợ tiễn chồng về phía ấycó bao giờ quên đâucon sông đã một thời cuồng xô như máu chảynhư khăn sô khoanh sóng bạc ngang đầu

  • hay Một đêm của nhà thơ Cao Bá Quát (trích)những con cá vàng ngủ mê trong điện Thái Hoàcặp mắt dấu sau bóng tốitiếng thở dàibàn tay nơi không thấy bàn tayphút chốc đốm lửa loé sángngười lính canh bên con nghê