HÀ TÚC TRÍ
Ảnh: internet
Nàng đi từ Huế
Nai nao Mưn Hui (1)
Nàng đi từ Huế - Nai nao Mưn Hui
Nàng rời Thăng Long nhưng lại đi từ Huế
Nơi có dòng sông như Rồng thiêng quẫy nước
Đẹp oai linh như kiếm dựng trời xanh (2)
Hương sông mãi ngàn năm thơm ngát
Thương xót nàng đất lạ cũng thành quen
Tạ ơn Người sớm bỏ ngôi cao
Đem Phật pháp xây thanh bình đất nước
Làm sơn tăng mở lối Trúc Lâm Thiền
Đông A chiến công lẫy lừng lịch sử
Bạch Đằng - Vạn Kiếp - Hàm Tử - Chương Dương…
Xương còn trắng ngoài đồi cây ngọn cỏ
Đất sới lại thắm tươi màu máu đỏ
Rồng bay cao vàng rực nước sông Hồng
Đại Việt - Champa chung chiến thắng Nguyên Mông
Mừng hội ngộ: Thánh nhân - Anh hùng và ước mơ bình trị
Cuộc hôn phối diệu kỳ
Nên tình Nàng đẹp mãi ngàn sau
Nàng đi từ Huế - Nai nao Mưn Hui
Áo lụa má hồng thay giáp sắt
Nàng đi cho vẹn phấn hương nguyền
Theo chàng về bên kia đèo có ngàn mây phủ trắng
Vạn dặm đường thành bên nớ - bên ni
Núi sông thiêng không phai lời giao ước
Đất hai Châu nhẹ bước gót sen ngà
Một năm hương lửa chưa nồng
Hồn lệ ứa theo trùng dương sóng vỗ
Hóa sứ Pumpazài tang trắng ngàn bông
Nước Vĩnh Hảo môi hồng chưa thắm
Trăng đã buồn sương sau tháp Hời
Từ quê chồng trở lại kinh đô
Cánh buồm trắng giong sầu về cố thổ
Bên chân Phật như Thánh nữ PôtangYa
Huyền Trân – Bia Parames Vari Vương Phi (3)
Xuống mái tóc đời lúc tuổi còn hương
Trong lòng Huế là Quan Âm giáng thế
Hẹn chờ nhau những mùa tết Katê
Lời ca Ariya sáng ấm lửa hồng (4)
Xin đợi người về bên cửa tháp
Khúc vãi chài hát gọi mặt trời lên.
Ninh Thuận, Katê 2008
------------------------
(1) Nàng đi từ Huế Phiên âm lời trong một bài ca dân gian Chăm.
(2) Thơ Cao Bá Quát
(3) Tôn hiệu Chăm của Huyền Trân
(4) Ariya: Dân ca Chăm
(SDB8/3-13)
LÊ VI THỦY
NGUYỄN LÃM THẮNG
MAI TUYẾT
TRẦN TỊNH YÊN
Mai Quỳnh Nam - Nguyễn Ngọc Hạnh - Từ Dạ Linh
LÊ HOÀNG ANH
THANH THẢO
DUYÊN AN
NGUYỄN THÁNH NGÃ
VŨ TUYẾT NHUNG
HUỲNH MINH TÂM
ĐÔNG HÀ
THY NGUYÊN
TRẦN VĂN LIÊM
ĐINH TIẾN HẢI
Nguyễn Hữu Quý - Bùi Sỹ Hoa - Nguyễn Đức Hưng - Trần Huy Minh Phương - Hoàng Vũ Thuật - Lâm Bằng - Tô Ngây
NGÔ QUANG HUỆ
NGUYỄN QUÂN
Những câu thơ của Trần Việt Hoàng như áng mây không ở lại mà điểm xuyết bóng mình trên dòng thời gian. Hình ảnh thơ là thế mạnh trong thơ Hoàng, soi thấy giấc mơ hao gầy, chái bếp của mẹ, lũy tre sân nhà, mái rạ tẩm đầy nhớ thương, soi thấu “tiếng chuông vọng mòn đỉnh núi”.
KIM LOAN