Mèo chuột ở làng @

09:28 09/07/2020

BÌNH NHIÊN     

Chuột cố nội nằm trên ghế dựa hướng về ti vi màn hình, tay cầm điều khiển bấm xem hết kênh này đến kênh khác.

Minh họa: Nguyễn Thiện Đức

Bên trái là hộp ngũ cốc rang, có loại tẩm đường, lâu lâu cố lại bốc một nhúm tung vào miệng túc tắc nhai, xem, rồi thiu thiu ngủ. Lúc nào quá buồn tiểu mới ưỡn mình dậy lạng chạng bước về phía WC, vào lại thả ịch xuống xem tiếp những bộ phim dài tập về thiên đường dưới mặt đất.

Gần đây cố nghiện dâu tây, loại quả đặc sản người ta mới nhập về trồng thử nghiệm ở gần nhà. Mà không riêng mình cố, lũ cháu chắt cũng thèm lắm. Đợt lứa dâu tây đầu chín bói, con cháu của cố mang về đầy hang. Cố ăn một bụng ưỡn, nằm thở phò phò, đầu ngoẹo qua một bên hướng ti vi xem thời sự về phát triển nông nghiệp. Vậy mà hôm sau cố đã đòi dâu tây, nhịn ngũ cốc để bụng chờ dâu tây. Chập tối, đứa cháu nội đích tôn chợt chạy về hốt hoảng: “Tại ông đòi ăn đặc sản, chừ cha gãy chân rồi”. Giá dâu tây quá đắt. Chuột cố nội hoảng hồn nhỏm dậy, gỡ gọng kính. Từ phía ngoài hang, chuột cha được khiêng vào, loang máu. Chuột nhắt đang lia lịa nhai đậu xanh như cái máy để đắp vết thương cho chủ.

- Là nguy rồi. Là người ta đã trang bị hệ thống bảo vệ dâu tây hiện đại. Cũng tại lũ bây phá quá, ăn phí phàm. Là dâu tây chứ phải ngô khoai đâu.

Chuột cố nội qua gần một đời kinh nghiệm, đợt trước, lúc dâu tây chín có đi thám thính. Nhìn thấy gã bù nhìn mặc áo ni lông; gió thoảng tới nó phất lên rột roạt, càng khiến đàn con cháu run bần bật, “người canh, người canh”. Chuột cố nội sấn tới, cầm tẩu thuốc gõ lên ngực bù nhìn, quay nói:

- Là lũ bây nên nhớ, loài bù nhìn lồng ngực rỗng không tim, mặt vô hồn, tay chân mềm oặt không có khả năng sát thương.

Cháu nội đích tôn bây giờ mới được phép thò mặt ra.

- Nhưng ông ơi, trên ruộng Nác, có bù nhìn giống người như đúc, làm sao phân biệt?

- Là lũ bây phải biết Nhẫn. Là phải ẩn náu và không chợp mắt hàng giờ, nếu nét mặt nó không thay đổfri, thân không cử động là bù nhìn.

- Eo ôi, ai mà đợi được cả tiếng. Không chừng làm mồi cho bọn rắn.

- Thôi, tràn vô hái đi.

“Hái”, gọi đúng là cuộc phá hoại. Quả chín, quả ương quả xanh đều bị vặt, rơi đầy mặt đất.

Ông chủ trại dâu tây tức lộn gan, lập lức cho trang bị Mèo máy hạng tối tân canh giữ nương dâu. Thành tích có ngay ở ngày đầu tiên.

Chuột cha thấy có vật lạ đứng giữa nương đã thận trọng giữ khoảng cách an toàn, vẫn dính đòn. Cánh tay của Mèo máy vươn dài cùng những sợi roi gai bung ra quét roạt một đường. Chân chuột cha gãy ngang. Lũ chuột kinh hoàng lao vào bụi. Chuột nhắt liều mình kéo chủ ra. Lê lết bết máu.

Chuột cố nội thè lưỡi.

- Là mất một chân rồi! Là mất một suất lao động rồi. Ghê. Là chả lẽ có thứ hiện đại hơn cái ti vi màn hình phẳng ta coi đây ư!

Chuột cố nội chắp tay phía sau đi tới đi lui trong hang, mặc cho con cháu lo băng bó vết thương cho chuột cha.

- Là phải tiêu diệt tên Mèo máy canh giữ nương dâu.

- Bằng cách nào thưa cụ.

- Là cái điện.

- Sao ạ?

- Là rút điện, là xong.

- Ôi chà, chịu.

Cha chú nhăn mặt thều thào:

- Ai trong nhà mình khéo tay khéo chân phá được ổ điện. Còn gặm dây đứt thì chạm điện thành cái xác khô!

Chuột cố nội dùng tay bưng miệng, ngón trỏ đập đập vào mũi, rồi cụ mò tay lên trán, đẩy gọng kính lên.

- Oke, là để tao lên gù-gồ ngâm cứu.

Chuột cố nội pha ấm trà đậm, bật wifi lướt web tìm kiếm phương án hóa giải bẫy Mèo máy. Hang tối nghìn năm, nay điện tỏa đến sáng. Tóc lông cụ chuyển màu như chuột bạch. Rõ ràng chuột cố nội đánh chữ “hóa giải” lên thanh tìm kiếm gù-gồ, sao chỉ toàn cho ra từ khóa “hòa giải”.

Chán, chuột cố nội mở tủ lạnh khui một lon bia lúa mạch nhập khẩu lại võng nằm nốc ừng ực vừa ngẫm ngợi. Ti vi phát tiết mục Tom and Jerry. Cụ từng tra lịch sử, biết được giống mèo có nguồn gốc từ… chuột. Là, chuột vốn hình thành sớm hơn mèo mấy triệu năm. Rồi có con chuột cái mang bầu, bận ấy đi hoang ăn phải thức ăn ngấm chất nguyên tử, về đẻ ra quái thai. Cái con vừa chào đời này chẳng những không chút giống chuột mà còn lớn phỗng, ăn hết cả thức ăn dự trữ mùa mưa lụt. Thảm họa đói nghèo. Còn hơn thế, nỗi khiếp sợ từ lúc nó xơi con chuột bệnh không chừa lại một sợi lông. Hội đồng chuột đánh kẻng báo động, quân đội lập tức xiết chặt kẻ sát chuột. Nó bị bắt nhốt vào ngục sắt, không cho ăn suốt thời gian dài. Đói meo. Hễ nhắc đến nó, chuột nào cũng hỏi nhau, “nó đói meo chưa?” Hỏi riết mỏi mồm, lũ chuột rút gọn còn “meo chưa”, tạm dịch nghĩa là “nghỉu chưa”. Con Meo (cũng giống như cách đặt tên cây Thì Là) ốm dơ xương. Có đêm nó tựa lưng vào song sắt; mê sảng, kêu toáng rồi giật tỉnh, mới hay mình đã lọt ra ngoài song sắt bởi sự teo tóp… gầy tọp.

Mèo trườn vào làng, chén no gạo rồi nịnh bợ con người, biểu diễn khả năng diệt chuột, canh giữ mùa màng. Con người liền ân sủng mèo. Cuộc thế chiến giữa Mèo và Chuột lần thứ nhất vào năm 0 trước công nguyên. Mãi đến thế chiến thứ hai ngàn lẻ z giống mèo chính thức được thời báo Địa Cầu tuyên bố tuyệt chủng. Mà giờ, khoa học đã mô phỏng theo bộ xương hóa thạch của mèo để sáng chế ra Mèo máy đe dọa đến sự tồn vong của loài chuột.

Bó tay. Không ăn thua. Chuột cố nội nghĩ, giờ chỉ còn cách…

Ngay sáng tinh hôm đó, trên trang facebook chính thức của đế chế Chuột đăng tải Thư Ngỏ về việc hiến kế làm sao cho con người hiểu giá trị của loài chuột.

Phía dưới lập tức xuất hiện vô số bình luận:

- Điều khiển máy vi tính.

- Loài duy nhất gặm nhấm được quả Đất.

- Hãy tin vào sự sống ở bên kia thế giới.

- Vân vân…

Chuột cố nội vò đầu bứt lông. Biết đưa phương án nào có tính khoa học nhất, nhân văn nhất. Lại đang mùa đói kém, lương thực khan hiếm, không xâm hái trộm nương dâu của người thì đói, xâm phạm thì con đường hòa giải coi như đóng.

Chuột cha giờ mất chân, cứ cà lóc từ trong hang ra ngoài ngõ, ngóng về hun hút ruộng đồng chờ lũ con cháu mang về cho mấy hạt lúa. Đói meo. Giận con mèo máy. Con người canh gác còn ngủ gà gật lúc dữ lúc hiền, còn mèo máy thì không thương tiếc trong mọi canh giờ.

- Đây rồi…! - Chuột cố nội như hét lên.

Chột cha nhìn lại, thấy chuột ông vẫn đang dán mắt vào màn hình, tay không ngừng lướt vội những thông tin trên trang web Địa Đàng. Chuột cha tới ngồi ké vào bên, nhưng không biết đọc.

- Sao sao…

- Là thông tin chính thức. Là rất chi nghiêm trọng và cấp bách. Sinh linh trên địa cầu đang đến thời kì thanh lọc. Gần rồi. Khoa học kỹ thuật đã phá nát tự nhiên, phá nát đức tin về thánh thần về quyền năng sáng và ma quỷ. Là sẽ có một cuộc thanh lọc vạn vật sinh linh. Là mười phần hết bảy còn ba…

- Rồi sao. Rồi trong chúng ta ai mất ai còn.

- Là sao là sao. Đây này đọc đi... Là sẽ có 3 ngày đen tối, là thời gian ma quỷ nhận lệnh tràn lên mặt đất trong cuộc thanh lọc hoàn cầu. Điện đóm và ánh sáng nhân tạo vô dụng, ngoại trừ những ngọn nến của đức tin.

- Rồi trong ba ngày đen tối đó chúng ta phải làm gì, thưa cha.

- Là làm gì? Là huy động dòng tộc mau mau sám hối tội lỗi, hòa giải với mèo mà cùng nhau gom hạt giống muôn loài về tích trữ để gieo lên trang mới của mùa sau.  

B.N  
(TCSH376/06-2020)



 

 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
  • HỒ NGUYỄN DẠ THẢO

    Ngày xửa ngày xưa có hai anh em sống rất hòa thuận với nhau trong một ngôi nhà tranh cũ gần con suối nhỏ xinh. Họ siêng năng chăm bón mảnh vườn cha mẹ để lại, cùng nhau nuôi gà nuôi vịt. Cuộc sống tuy giản dị nhưng lại rất đầm ấm.

  • Hằng năm, theo lệ thường, Nhà Thiếu nhi Huế đã phối hợp với Liên hiệp các hội VHNT, Hội Nhà văn Thừa Thiên Huế tổ chức cuộc thi Cây bút tuổi hồng để từ đó lựa chọn những gương mặt tiêu biểu, đại diện cho phong trào sáng tác văn chương trong lứa tuổi học sinh từ cấp 1 đến cấp 2 tiếp tục tham gia trại sáng tác nhằm cổ vũ tình yêu văn chương nghệ thuật, tinh thần sáng tạo nghệ thuật trong thành phố.

  • NGUYỄN TRƯƠNG KHÁNH THI

    Một ngày của kẻ cô đơn! Vẫn là tự đèo mình trên chiếc xe cà tàng vận chuyển tâm hồn quanh thành phố, bao giờ cho đầy, cho đủ…


  • Khôi Nguyên - Mai Văn Hoan - Nguyễn Ngọc Phú - Lý Uyên - Đặng Công Xê

  • PHƯƠNG NGẠN  

    Tôi ba mươi sáu tuổi, cái tuổi chẳng còn đủ trẻ để ngồi háo hức đồng dao mà cũng chưa đủ già để chép miệng thèm thuồng khoảnh khắc tuổi thơ bơi lội trong mùa khói rạ ngút đồng, tháng ba chim trời mang mang, tu hú gọi bầy, con sâu gầy tổ và lũ trẻ bày trò mùa hạ, nhiều trò, nhiều lắm lắm!

  • LÊ TẤN QUỲNH

    Công viên nằm dọc bờ sông của thành phố trầm mặc cứ hiện ra như một khoảng lặng kỳ lạ của thời gian. Nơi mà chỉ cần chút khói lụa bồng bềnh dẫu chưa đủ kịp cho một nỗi say sưa cũng đủ đã là đong đưa cả buổi chiều ngầy ngật. 


  • NGUYỄN VĂN THANH

  • NGUYỄN TRƯƠNG KHÁNH THI  

    Ta sinh ra, đầy đủ tay chân, được quẩn mình trong chăn trắng mềm mại, được người ta coi trọng sức khỏe. Vậy là sự tiếp đón của thế giới dành cho ta cũng thật làm ta thực sự muốn sống tốt.

  • LÊ PHƯƠNG LIÊN 
            Truyện ngắn

    Mùa xuân này mẹ cho tôi về Huế. Ngồi trên máy bay mà thấp thỏm không yên, thỉnh thoảng tôi lại ngó ra cửa sổ, muốn nhìn xuyên qua làn mây trắng để chờ đợi giây phút Huế sẽ hiện ra những hình sông dáng núi và thành quách cổ xưa…

  • LTS: Bài văn dưới đây nhận được điểm tuyệt đối, đứng nhất vòng sơ loại cuộc thi Cây bút tuổi hồng 2014 (dành cho học sinh từ 7 đến 16 tuổi trên toàn quốc). Nguyễn Trương Khánh Thi đã nhìn ngược về những tháng ngày mình chưa trải qua, nhưng đó là những rung cảm thật sự, mở ra chiều tưởng tượng phong phú về một tương lai rất gần.

  • NGUYỄN TRỌNG ĐỒNG

    Con ốc đảo Lý Sơn

  • NGUYỄN TRƯƠNG KHÁNH THI
                                        Tản văn

    Bây giờ? Tôi sống như chiếc lá, cứ mỗi ngày qua đi là một không gian giấu vào khoảng lặng.

  • NHẬT CHIÊU

    Khỉ con ngồi trên cành lá, nhìn sao đầy trời mà tự hỏi: Có cách nào để gần được một vì sao?

  • VĂN LỢI

    Trích "Đi từ quả trứng" - Nhà xuất bản Thuận Hóa

  • ĐỒNG XUÂN LAN

    Trên đường chuyển về vườn thú, các con vật như Gấu, Nai, Vẹt, Họa mi cùng ngồi chung một chỗ trong toa xe lửa. Muốn được nhìn cảnh núi rừng lần cuối cùng và ngắm bầu trời, các con vật đề nghị nâng cửa kính toa xe lên một tí nữa.


  • LÊ KÝ THƯƠNG

  • ANH THƯ

    Nghé rất thích mèo. Chỉ cần được nhìn thấy con vật bé nhỏ ấy là Nghé đã mê tít rồi chứ chưa nói là chơi đùa với nó, sờ đuôi nó, vuốt bộ lông mềm mại của nó và áp sát nó vào người.

  • HOÀNG PHỦ NGỌC TƯỜNG

    (Mạn đàm với nhà văn Quang Huy về Hội nghị quốc tế IBBY 86)