ĐÀO DUY ANH
Ảnh: internet
I
Nhặt bao tháng tám chưa thể xâu thành chuỗi ánh sáng
nghe giảng đạo một vầng trăng
ơi! Những sợi sáng của trăng gầy chỉ làm rõ nét thêm nhiều vết sẹo
để nhìn vào run rẩy...
trổ nhánh lưu vong vào vũ trụ trăng
đêm 14 cấn thai rơi vào chân mây tối
khi trăng đã chọn 16 để tròn
đời cỏ rả
ngồi mặc niệm cho cái chết yểu non
tôi như người biên chép thiên văn mất viễn vọng
nhập liệm vào quầng tán - Nguyệt tận
dấu mùi hương cũ vừa phai..
II
Nỗi hờn ghen xoay vũ khúc cuối cùng
cặn lắng tôi
sao ghép mảnh vỡ tôi vào Đền Thiêng phía trước
còn bao Đền Thiêng - còn Thiêng?
tôi bản photo mực đã nhòe rồi
cơn trối trăn của linh hồn ngần ngại
nhận ra nỗi mơ hồ của một di căn
ngỡ ngàng tình yêu không tái sinh tự động
không tái sinh trên khuôn mặt người đàn ông khác
tôi thành khách trọ ngủ qua đêm trần thế nhọc nhằn
tiếng thở dài làm ân điển
lạ hoắc mình là ai?
tôi viên sỏi vừa ném xuống mặt hồ lao xao sóng
ai nghe tiếng vọng từ hang động
một hòn bản mệnh vừa từ bỏ thế gian...
III
Đêm còn trăng?
ngày không xiêm áo
thèm hiến dâng không cần Thần linh nếm thử
nếu một ngày mai...
có về?
xin rón rén vào lời ước cũ
bụi phận người theo mùa thu quẩy gánh
về đâu?
dịu dàng ơi! Những vòng quay tháng tám
lẩm cẩm gục đầu
mùa thu khô mang từng bó củi
cháy sém nôi đời
nổi nênh từng buổi sống
trên hành trình chưa có ngày mai...
tôi mang ngôi nhà nguyện đi tìm sự thật
đứng khóc bên ngoài... đúng / sai
có Thần linh nào phán quyết
IV
Cơn điên Đền thiêng vang dộng những hồi chuông..
giấu che sự bi thảm phía vầng trăng khuyết
một nửa vòng tròn huyễn hoặc
lặng im
đỉnh cô đơn ảo cảm là bóng tối
trước vòm mắt buôn buốt
vân vê một hạnh phúc buồn...!
(SH285/11-12)
HOÀNG VÂN KHÁNH
HOÀNG THU PHỐ
NGUYỄN TÂN DÂN
NGUYỄN THỊ NAM
Nguyễn Khoa Điềm - Trần Vạn Giã - Huỳnh Minh Tâm - Đinh Thị Như Thúy - Lãng Hiển Xuân - Hoàng Thụy Anh - Nguyễn Thị Hải - Trần Duy Trung - Từ Nguyễn
NGUYỄN CÔNG THẮNG
PHẠM THỊ PHƯƠNG THẢO
PHÙNG SƠN
Vĩnh Nguyên - Hoàng Vũ Thuật - Khaly Chàm - Hoàng Thu Phố - Lưu Xông Pha - Nguyễn Minh Khiêm - Trường Thắng
Nguyễn Đức Tùng - Lê Minh Thắng - Kinh Thượng - Thảo Nguyên - Nguyễn Hữu Trung - Lê Trinh - Trương Hữu Thuận - Ngô Minh
Cảm nghiệm những con chữ của Trương Đăng Dung thiên di trên mặt phẳng tâm thức, để lại dấu vết và người ta gọi chúng là thơ. Không gian trong chùm thơ dưới đây của Trương Đăng Dung khiến ta cảm giác bước lên những nấc thang rời xa tầng địa ngục sâu thêm phía dưới. Nỗi choáng ngợp về ký ức như tòa lâu đài ảo ảnh dung nhốt ngã ái lại tự hân hoan lấy, là lúc huyễn giác nhà thơ lần đầu linh cảm về sự bất an khi thời gian bỗng tước luôn cả những gì vừa chạm đến bàn tay.
SH
PHAN BÍCH MAI
LÊ THÀNH NGHỊ
PHẠM THỊ ANH NGA
Tặng các Hoàng tử bé và bông hồng của các chàng.
“Đàn ông đã quên mất chân lý này, chồn nói. Nhưng cậu thì không được quên. Cậu trở thành người có trách nhiệm muôn đời với những gì cậu đã thuần dưỡng. Cậu có trách nhiệm với bông hồng của cậu…” (Saint-Exupéry, Hoàng Tử Bé).
Nguyễn Hoàng Dương - Văn Lợi - Xuân Đài - Trần Tịnh Yên - Nguyễn Hoàng Anh Thư - Đặng Văn Sử - Hà Văn Sĩ - Lê Hào - Lê Viết Xuân
TRẦN VẠN GIÃ
ĐÀO DUY ANH
HẠ NHIÊN THẢO
THÁI KIM LAN
(Nhân kỷ niệm ngày sinh nhật Phương Lan một năm sau khi mất (1951-2016), viết tặng gia đình Trần Đình Lập)
Phan Lệ Dung - Nguyễn Hới Thọ - Mai Văn Hoan - Nguyễn Thị Hải - Trần Xuân An - Huy Uyên - Trần Quốc Toàn - Lê Văn Lâm - Lan Anh - Võ Ngột