LÊ VIẾT TƯỜNG
Ảnh: internet
I
Là cánh cung giương lên cuối tầm nhìn
bằng sức lực của nỗi niềm khát vọng
nơi điệp trùng ngọn sóng
vỗ vào trời chao liệng cánh chim
mỗi cuộc đời là một mũi tên
từ đường chân trời lao vút.
Là nơi tuổi thơ từng mơ ước
trong cơn mưa hiện bảy sắc cầu vồng
ngước mắt tìm bờ bến một dòng sông
trời rực nắng, chiếc cầu vồng vụt biến
đến bạc đầu vẫn réo gọi bờ xa
Nơi một thời tuổi trẻ đã đi qua
trang sách lạ dấu bao điều bí ẩn
nơi nụ hôn đầu đến bây giờ còn ấm
đọng trên môi như một vệt nắng vàng
dấu chân trời ngày ấy đã nhòa tan
giữa một vùng ký ức.
Nơi một thời bạn bè mình thao thức
đêm Trường Sơn rừng khộp chắn tầm nhìn
trong cơn sốt dõi mắt về phố biển
hiện một quầng lửa sáng lung linh.
Nơi bây giờ tôi đặt bước chân lên
những cánh rừng mùa khô đang trút lá
giữa đại ngàn gió trời lồng lộng quá
những cây rừng dang tay víu vào nhau
những cây rừng trút lá thay màu
để ngọn gió khỏi lay mình nghiêng ngả
những chiếc rễ vẫn xoáy sâu vào đá
nơi hiện lên yên ả một bầu trời
để vô cùng gần gũi ở trong tôi
một chân trời sóng vỗ
…
III
Tôi đã qua một chân trời gió lộng
đêm mưa rừng ướt sũng tuổi hai lăm
để bâng khuâng nhìn quanh chỗ mình nằm
cúc tần nở rực vàng trong màu nắng
suốt triền đồi những bông hoa yên lặng
ngửng cao đầu trong gió dữ mùa khô
Ta đã qua những trảng nắng rừng thưa
những bản làng còn quá nhiều hẻo lánh
bếp lửa cháy đêm còn chưa đủ sáng
mẹ lên nương còn địu nặng con thơ
những cánh đồng xơ xác mùa khô
hạt lúa lép cùng hai bầu vú mẹ
có một chân trời đã bắt đầu như thế
mở rộng ra từ hướng trái tim mình.
Có một chân trời phía khác lặng thinh
nơi cuộn chỉ buộc diều thời thơ bé
còn sót lại một góc vườn vắng vẻ
cùng vầng trăng lặng lẽ mọc đêm rằm
Hai chân trời trong ta là tất cả
là bầu trời nâng hai cánh hôn ta
là bầu trời của sáng tạo bao la...
Buôn Ma Thuột 12-1985
(SH22/12-86)
ĐẶNG BÁ TIẾN
LÊ VI THỦY
LTS: Những nhịp đi cổ điển, những thi ảnh cũng như nhuốm màu cổ điển, nhưng gần như lại không bước ra từ cổ tích, mà từ cuộc sống bộn bề. Ba người đàn bà trong những bài thơ dưới đây, từ ba câu chuyện khác nhau, với những không gian khác nhau, nhưng họ chung một nỗi rất đàn bà: yêu, chờ đợi, và hy vọng trong cô đơn…
HOÀNG VŨ THUẬT
Vũ Dy - Nhất Lâm - Nguyễn Nhã Tiên - Trần Thị Tường Vy - Châu Thu Hà - Nguyễn Miên Thượng - Nguyễn Hàn Chung - Phan Lệ Dung - Vương Kiều
Anh Nguyễn Hữu Đống là bạn của nhiều lớp văn nghệ sĩ, nhất là ở Huế. Từ Trịnh Công Sơn, Nguyễn Đắc Xuân, Trần Viết Ngạc, Đặng Tiến, Trụ Vũ… đến nhiều người thuộc lứa sau như Nguyễn Chí Trí, Vĩnh Ba, Nguyễn Thượng Hải, Hồ Đăng Thanh Ngọc, Lê Huỳnh Lâm, Bạch Lê Quang, Phạm Tấn Hầu…
ĐÔNG TRIỀU
Tôi là Nguyễn Văn Phong. Sinh năm 1985. Quê quán: xã Hà Ninh, Hà Trung, Thanh Hóa. Hiện sống cùng thân sinh. Làm ruộng, lao động phổ thông. Không dùng điện thoại di động. Đây là một số bài thơ lần đầu tôi gửi đến Tạp chí Sông Hương.
TRƯƠNG ĐĂNG DUNG
NGUYỄN ĐỨC TÙNG
Mai Văn Phấn - Phạm Đức Mạnh - Hồng Vinh - Nguyên Ngọc - Tôn Nữ Minh Châu
LTS: Nhà thơ Nguyễn Xuân Sang quê quán ở An Hòa - Huế, anh đã xuất bản 04 tập thơ & 01 tập phóng sự, ghi chép; từng đạt một số giải thưởng các cuộc thi.
LGT: Machu Picchu của đế quốc Inca, núi thiêng Mỹ Sơn của vương quốc Chămpa có cùng số phận đỉnh cao một nghệ thuật kỳ vĩ bị chiến tranh và thời gian tàn phá.
Nguyễn Trọng Tạo - Phùng Tấn Đông - Đỗ Xuân Thu
NGUYỄN VIỆT CHIẾN
TÔN PHONG
Nguyễn Đông Nhật - Từ Hoài Tấn - Trần Hoàng Phố - Phan Trung Thành - Phùng Sơn - Lê Hồ Ngạn
TRẦN TỊNH YÊN
ĐÀO DUY ANH
LTS: Trước những thử thách của nhiều trường phái thơ hiện đại, xem ra thơ lục bát Việt Nam vẫn sống khỏe. Nó thậm chí không nhất thiết phải phân biệt rạch ròi “hậu lục bát Truyện Kiều”, “hậu lục bát Lửa Thiêng” hay “hậu lục bát Bùi Giáng”. Tuy vậy để được ghi tên tác giả dưới những âm tiết quen thuộc, dễ nhớ đó… ắt tâm hồn người thi sĩ phải gạn đục khơi trong bao lần.