NHƯ QUỲNH DE PRELLE
Không khóc ở Brussels
Tưởng niệm các nạn nhân vụ khủng bố ngày 22/3
1 tuổi con trai hỏi mẹ, ô tô là gì?
mẹ mỉm cười
2 tuổi con trai hỏi mẹ, thơ là gì?
mẹ im lặng
3 tuổi con trai hỏi mẹ, bom là gì?
mẹ khắc khoải
con sẽ nhiều câu hỏi
mẹ trả lời bằng khái niệm
câu chuyện khác nhau
bằng đời sống
thói quen hàng ngày
có những câu hỏi
con tự trả lời
và tự tìm kiếm
mẹ không thể nói hết thay con
nhưng mẹ luôn bên con
cùng sẻ chia đối thoại
như ngày hôm nay tháng 3
mẹ không khóc ở Brussels
nơi nhà của chúng ta đang trú ngụ
vì tiếng cười của con
sự hồn nhiên trong lành
như nắng
như mưa gió tự nhiên
bầu trời kia bình yên vài ngày
trong cơn bão của khói bom
của máu
chúng ta còn nhắc nhau
nhiều dấu ấn khó phai
trong cuộc đời này
về loài người
đớn đau
thành phố của chúng ta vẫn lặng yên
con vẫn tìm trứng trong vườn mùa Phục sinh
năm nay
tháng 3 buồn như mùa đông vừa dứt mà vẫn chưa
có nụ mầm nào trổ bông
niệm sinh mùa Phục sinh
niệm sinh nỗi buồn trên cây
(SHSDB20/04-2016)
LTS: Đây là một trong những bài thơ của anh Thanh Hải trong những ngày cuối đời. Bài này chúng tôi chép trong sổ tay của chị Thanh Tâm, vợ anh. Bài thơ không có đầu đề.
Trong ánh chớp rừng mũi tên tua tủa Mỵ Châu lao trên mình ngựa kinh hoàng Vết lông ngỗng rơi cùng nước mắt Trái tim đớn đau đập với nỗi mong chờ...
Những người vợ tiễn chồng về phía ấycó bao giờ quên đâucon sông đã một thời cuồng xô như máu chảynhư khăn sô khoanh sóng bạc ngang đầu
hay Một đêm của nhà thơ Cao Bá Quát (trích)những con cá vàng ngủ mê trong điện Thái Hoàcặp mắt dấu sau bóng tốitiếng thở dàibàn tay nơi không thấy bàn tayphút chốc đốm lửa loé sángngười lính canh bên con nghê