Hưởng ứng cuộc thi thơ

14:57 09/09/2008
Mai Văn Phấn - Nguyễn Việt Tư - Lê Thị Mây - Trịnh Hoài Giang - Nguyễn Hoa - Mai Phương


MAI VĂN PHẤN

Dàn ý

*
Hơi ẩm, bùn nhão, rêu mờ phân chia mùa xuân
*
Hương thơm bọc kín cuống hoa ngâm trong bình
*
Con giống trên bàn thấy mình mọc lông óng mượt
*
Hát trong mơ lời ca rơi xuống chân
*
Mặt lá trân trân nhìn trời làm tiếng chim méo lệch
*
Cây non nhân danh phoi bào
*
Không khói hương tóc còn dựng chân nhang
*
Tấm biển đề: "
03 giờ nữa có cỏ non"
*
Tiếng sét ngăn cách con nhện đu vào tơ mỏng
*
Nguồn nước réo vang ép hạt mưa phùn nén chặt

Bến cuối

Cánh cửa bật mở. Người người gắn chặt vào tổ tiên trong những tảng băng trong suốt. Mọi chuyển động dừng lại tại thời điểm khởi hành. Quá khứ bắt đầu gầm rít quanh đời sống đã chết. Tất cả bị ướp đông trong hơi lạnh nhân tạo. Ướp đông tiếng nói vụng trộm. Ướp đông căn bệnh mãn tính. Ướp đông giọt mực gắn chặt ngòi bút vào trang giấy, chén rượu đưa lên vĩnh viễn cách môi. Nắm đất ném lên trời không bao giờ trở lại. Và người nói lắp đã không qua nổi chữ ""...
Bóc dần từng mảng thời gian. Quá khứ nhập vào đến đâu, những thân xác nóng lên đến đó. Và kiêu hãnh từ từ.

Không cần quán tính

Đẹp hơn tưởng tượng
nơi đỉnh đầu thế giới
tiếng nổ gọn
bắt đầu vết nứt
ló rạng những tượng đài
câm lặng
đâu đó vang lên từng ý nghĩ

Đặt tay để bước vào
mở vòm ngực rộng
máu phun trào thành ngọn tóc

Trong nhà cùng cơm nóng, chè thơm
trái đã bổ
nước ngọt ròng ròng
trên lưỡi sắc

Đặt tay mở những cánh đồng
Con đỉa lội gồng mình sáng loé
Hơi thở lo âu phun xuống sương mù
Tiếng chuyện trò làm đất đai vạm vỡ
Anh sáng khúc xạ
Y nghĩ đổ vào những khối lập phương
Cửa phá bung
Không gian sâu hút
Những phôi thai thành hình trong nhiệt độ cao

Đặt tay nơi vẫn quay
không thắng nổi sức ì
Một vài đồ vật văng khỏi quán tính
Không sáng loé
Không phun trào
Không khúc xạ
Không tiếng nổ
...

NGUYỄN VIỆT TƯ

Hiện

Ngõ xưa đèn đêm chợt tắt
Vắng trăng người cũ khó tìm
Ngoại ô cuối đông mưa nhờn nhợt
Dĩ vãng ú tim!

Người đã xa rồi nhà đổi chủ
Tóc xanh lỗi một lời thề
Chắc đã cạn buồn mắt ấy
Sỏi nhay: chân tỉnh, đầu mê!

Tôi đi!
Mưa trùm đầu thay mũ
Tóc chẳng thèm bay nỗi nhớ sụt sùi
Ai dồn lá mòn đường chổi cọ?
Áo vàng loa loá ánh đèn pha.

Sao không quét bỏ dùm tôi tê tái?
Quét bỏ dùm tôi
                        những kỷ niệm buồn!
Mưa day dứt, day dứt từng chiếc lá
Những cái nhìn rơi:
Mắt xưa hiện hồn!

Rơi
            Tặng Đỗ Lai Thuý, tác giả: Mắt Thơ

Khi bò khỏi miệng hang tiền sử
Rũ bộ lông
            Thay bằng LỐT VĂN MINH
Trong sờ sẩm con người tìm thấy LỬA
Nhưng vô tình rơi mất
                                    LỬA TỪ TIM!

LÊ THỊ MÂY

Lá thư

Đầu gối không biết quỳ
đầu gối không thể khuỵa
dù dốc cao dù sườn đá chon von

dưới đầu gối là bàn chân tiếp đất
đất ngày đêm cần máu biết hy sinh

kê lên gối
chữ run run đầu bút
chữ lặng im
ngẩng nhìn hố mắt
một dòng sông ánh sáng chảy khôn cùng

thư đã viết kê trên đầu gối
người nhận thư cũng xin hãy không quỳ
không biết sợ niềm tin không đánh mất
dưới đầu gối là bàn chân tiếp đất
đầu ngẩng cao nào sá gian nguy
hãy đọc lá thư của lính
bằng sự lắng nghe máu chảy về tim

TRỊNH HOÀI GIANG

Mẹ

Người ta bán biển, bán rừng
Mẹ ngồi cuối chợ bán từng
                                         đọt măng
Mai mười tư, mốt sang rằm
Nghĩa trang thằng Cả nó nằm
                                      chang chang
Lấy gì sắm một tuần nhang
Biết ai mua đọt măng giang mà mời...

Kính tặng chị Minh

Bây giờ chị vẫn một mình
Buồn như trúc mọc sau đình
                                        chiều mưa
Trường Sơn thì đã ngày xưa
Cái thời ... chưa tới như chưa
                                         thấy mình
Hố bom thì cỏ đã xanh
Máu xương đồng đội đã thành
                                      nghĩa trang
Hy sinh rồi vẫn thẳng hàng
Chỉ mình chị trở về làng ngẩn ngơ

Trang nghiêm trên mặt bàn thờ
Chị treo thẳng tắp những tờ
                                        giấy khen

NGUYỄN HOA

Những năm con xa mẹ
                       
Con sẽ theo nghề của mẹ
nghề sống còn:
cấy, cày: mùa màng, hạt gạo
đó là nghề của con!

Đi đánh giặc
rồi con xa mẹ
sống: những năm tuổi trẻ Trường Sơn
sống: những năm lửa và bom
mùa khô, mùa mưa tận cùng Tổ quốc
màu xanh tình nguyện lòng trong tựa nước...
Những năm con sống hết mình

Những mùa đông, mùa xuân xa mẹ
hẳn như thế
con đã có một nghề
nghề bảo vệ TỔ QUỐC
sự sống còn
của MẸ

của CON!

Những con chữ

Khi những con chữ - mảnh vụn
                              trái tim tôi vỡ
được đặt lên bàn tay
như hạt giống
Thì bạn ơi!
Tôi làm sao không sung sướng
được ngã nhào thành mặt đất
                                     ươm cây!

MAI PHƯƠNG

Nửa trời trăng

Cớ gì sáng ra chim đã hót?
Chẳng lẽ mặt trời đẹp đến thế
                              hay chăng?
Tạo hoá cho chim lời dịu ngọt
Nụ cười em đẹp đến nửa
                           trời trăng

(nguồn: TCSH số 166 - 12 - 2002)

 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • Lưu Lam Thi - Ngô Thế Oanh - Lê Mai - Phan Huyền Thư - Lê Nhân - Dương Viết Hòa - Trần Anh Dũng - Hồng Thị Vinh - Nguyễn Duy Ninh - Lê Huy Quang - Duy Phi

  • HOÀNG CẦMChỉ biết nói cùng mẹ

  • Ngô Thái Dương - Đinh Thị Như Thúy - Khaly Chàm - Tuệ Lam - Nguyễn Hữu Hồng Minh - Đoàn Mạnh Phương - Nguyễn Nguyên An - Mai Bá Ấn - Hồ Thế Hà - Lê Ngã Lễ - Hồng Thị Vinh - Từ Nguyễn - Trần Hữu Lục - Cao Hạnh - Phạm Nguyên Tường - Trần Hữu Dũng - Đoàn Lê - Trần Văn Hội - Đoàn Thị Tảo - Thiên Thanh - Trần Thị Linh Chi - Trần Hoàng Phố - Lưu Ly - Hoàng Vũ Thuật - Nguyễn Loan - Inrasara - Nguyễn Tiến Chủng - Vĩnh Nguyên - Mai Văn Phấn

  • Lê Huy Quang - Kiều Trung Phương - Nguyễn Văn Quang - Phan Trung Thành - Hà Đức Ái - Cao Quảng Văn - Đỗ Hướng - Lê Vi Thủy - Nguyên Tiêu - Trương Minh Phố - Hoàng Xuân Thảo - Phạm Bá Nhơn - Lê Huy Hạnh - Ngô Cang - Trương Nam Hương - Ngàn Thương - Võ Ngọc Lan - Võ Văn Hoa - Hồ Đắc Thiếu Anh - Tôn Phong - Châu Thu Hà - Lâm Xuân Vi - Ngô Công Tấn - Triệu Nguyên Phong - Dzạ Lữ Kiều - Nguyễn Thị Hồng Ngát - Đức Sơn

  • NGUYỄN ĐÔNG NHẬTTrở về

  • TRẦN VẠN GIÃBài nhã ca mùa xuân

  • NGUYỄN HOADự cảm

  • Nguyễn Khắc Thạch - Võ Quê - Trần Quốc Toàn - Thục Quân - Nguyễn Loan - Nguyễn Văn Phương - Thái Doãn Long - Vương Hồng Hoan - Nguyễn Khoa Như Ý - Lê Viết Xuân - Đỗ Văn Khoái - Thanh Tú

  • Hoàng Phủ Ngọc Tường - Nguyễn Sơn Nhân - Lê Thị Hường - Phạm Nguyên Tường - Ngô Cang - Hồ Thế Hà - Ngô Minh - Mai Văn Hoan - Nguyên Quân - Đoàn Thương Hải - Ngàn Thương

  • Phạm Tấn Hầu - Văn Hữu Tứ - Dương Lễ - Nhất Lâm - Văn Cầm Hải - Phan Trung Thành - Trương Quân - Lê Tấn Quỳnh - Hồ Trường An - Hải Yến - Tôn Nữ Như Ngân - Thủy Chi

  • Tóc Nguyệt - Huỳnh Minh Tâm - Cát Du - Anh Nguyễn - Hải Trung

  • ĐÀO DUY ANHLời nói dối

  • TUỆ GIẢI NGUYỄN MẠNH QUÝKhúc tình tự dòng sông

  • LTS: Ngày 10-12-2009, thi sỹ Nguyễn Trung Bình đã qua đời sau cơn bệnh. Anh sinh ngày 10/5/1968 tại thị xã Hội An. Sau khi tốt nghiệp Khoa Ngữ văn, ĐH Tổng hợp Huế (1991), thi nhân đã lang bạt khắp nơi rồi về sống ở Sài Gòn suốt hơn 15 năm qua với đủ nghề gắn liền với thơ, sách và nghệ thuật.

  • Nguyễn Thái Sơn - Nguyễn Hiệp - Chu Minh Khôi - Hà Huy Tuấn - Nguyễn Thánh Ngã - Minh Tự - Diệp Thảo Minh Dzương - Hàn Nhật Châu - Bá Vi Tuân

  • NGUYỄN HỮU HỒNG MINHTổ quốc

  • LGT: Quê ngoại xứ Huế, quê cha gốc Bắc nhưng Nguyễn Thị Ánh Huỳnh lại là con gái Cần Đước, Long An. Chị đã xuất bản 3 tập thơ, nhận một số giải thưởng thơ. Nhưng những điều đó với chị không quan trọng bằng việc làm thơ để “khiến ta được giải phóng khỏi bản thân mình để thử làm kẻ khác, làm chim muông cây cỏ, sương gió... ngu ngơ hơn, huyền ảo, linh diệu hơn”, và nữa “để làm mình làm mẩy với phận số cô đơn của mình, được giải toả, được thoát khỏi cái chật hẹp của tham - sân - si...” (tự bạch).

  • Nguyễn Văn Tam - Mai Thanh - Cao Hạnh - Phan Văn Chương - Nguyễn Hoa - Từ Hoài Tấn - Ngàn Thương - Vân Anh - Trần Hữu Lục - Lê Tấn Quỳnh

  • Đào Phương - Hồ Trường An - Văn Lợi - Nguyễn Lương Hiệu - Đoàn Mạnh Phương - Phan Đình Tiến - Nguyễn Thanh Mừng - Trương Quang Thứ - Nguyễn Thụy Kha - Lê Quốc Hán - Phụng Lam

  • LƯƠNG NGỌC AN               (Trích Phác thảo những lời ru)