đỏ hương em tiếng chim hót thánh thót giọt sữa ngực xuân những cánh diều mênh mông cảm ơn thế giới đã cho tôi niềm tin kích màu vũ trụ dưới bóng anh và em cùng định mệnh dịu sáng những nhịp hoa chuyển động bầu trời cái trở mình tả lót hoa thiên cầm trên ngọn trinh sơn một đất nước trong hình hài ngày mới vươn lên! 20/10 & 20/11/2000 VĂN CẦM HẢI (nguồn: TCSH số 144 - 02 - 2001) |
LTS: Đây là một trong những bài thơ của anh Thanh Hải trong những ngày cuối đời. Bài này chúng tôi chép trong sổ tay của chị Thanh Tâm, vợ anh. Bài thơ không có đầu đề.
Trong ánh chớp rừng mũi tên tua tủa Mỵ Châu lao trên mình ngựa kinh hoàng Vết lông ngỗng rơi cùng nước mắt Trái tim đớn đau đập với nỗi mong chờ...
Những người vợ tiễn chồng về phía ấycó bao giờ quên đâucon sông đã một thời cuồng xô như máu chảynhư khăn sô khoanh sóng bạc ngang đầu
hay Một đêm của nhà thơ Cao Bá Quát (trích)những con cá vàng ngủ mê trong điện Thái Hoàcặp mắt dấu sau bóng tốitiếng thở dàibàn tay nơi không thấy bàn tayphút chốc đốm lửa loé sángngười lính canh bên con nghê