Sinh ra trong gia đình “Danh gia vọng tộc” về nghệ thuật, có bố là NSND Doãn Hoàng Giang lừng lẫy của sân khấu, mẹ là nữ diễn viên Nguyệt Ánh được xếp vào hàng mỹ nhân nghiêng nước, nghiêng thành của thập niên 70 nhưng Doãn Hoàng Lâm không núp dưới bóng cả.
Bức tranh chân dung do họa sỹ Doãn Hoàng Lâm tự họa
Giữ những gam màu của thời bao cấp - nhà cũ rêu phong, tranh của Doãn Hoàng Lâm chất chứa tâm sự của những phận người. Những gương mặt lam lũ đi vào tranh của Doãn Hoàng Lâm bằng những nét vẽ nhấn nhá.
Không gắn bó với sân khấu vì sự gò bó
Như sự tất yếu, Doãn Hoàng Lâm đã từng có thời gian gắn bó với sân khấu khi làm họa sỹ thiết kế. Nhưng anh đành bỏ dở giữa chừng vì sự gò bó. Cái chất nghệ sỹ lãng tử khiến chàng họa sỹ không thể tiếp tục làm người đứng sau cánh gà trong mỗi tác phẩm sân khấu.
Điều đó làm bố anh, NSND Doãn Hoàng Giang có chút buồn phiền khi không có người kế nghiệp trong gia đình. Nhưng ông không cản con trai bởi chỉ ít thời gian chuyển sang hội họa, Doãn Hoàng Lâm đã nhận được những lời động viên, khích lệ của giới trong nghề.
Ngay cả khi đã học thêm trường Đại học Mỹ thuật Hà Nội bên cạnh tấm bằng Đại học Sân khấu Điện ảnh Hà Nội, sự ảnh hưởng của các thiết kế sân khấu đã tạo nên rào cản, làm cho không gian trong tranh Doãn Hoàng Lâm khó gợi với người xem, mà luôn ở dạng cụ thể đến từng chi tiết.
Doãn Hoàng Lâm dễ bị rung động bởi những điều nho nhỏ trong cuộc sống như một anh đạp xích lô một mình lặn lội trong đêm mùa đông hay một gánh hàng rong băng mình qua những con phố nóng bức của Hà Nội. Anh đã vẽ về họ bằng ấn tượng thị giác của những dáng hình liêu xiêu, gân guốc và được diễn tả bằng gam màu trầm buồn.
Nghệ sỹ không lý giải được tại sao mình lại quan tâm tới những phận người lam lũ trong nghệ thuật, có thể chỉ là bất giác, là những kỷ niệm xưa dội về đã làm anh dễ đồng cảm. Hoặc có thể, việc theo đuổi chủ nghĩa biểu hiện trong nghệ thuật không cho phép Doãn Hoàng Lâm vẽ về những con người đủ đầy, hạnh phúc. Ngay cả khi vẽ về những cô gái căng đầy nhựa sống, họa sỹ vẫn diễn sao cho người xem cảm nhận được một trạng thái không an nhiên của người mẫu, gai góc và bất ổn.
Một tác phẩm tại triển lãm “Nội soi”
Ký ức về Hà Nội thời bao cấp
Doãn Hoàng Lâm cho biết, anh đặc biệt yêu thích những gam màu xưa cũ giống như cụ Phái, cụ Nghiêm vẫn dùng, bởi đó là màu của một thời đã qua, thời bao cấp đã in hằn trong tâm trí của người họa sỹ. Thời đó, gia đình tan vỡ, hai bố con anh sống với nhau trên căn gác nhỏ ở phố Huế. Đồ đạc trong gia đình chỉ có vài ba thứ đơn sơ và tất cả chúng đều khoác lên mình màu trầm thâm nâu, đủ để thấy cuộc sống chẳng mấy tiện nghi. Còn lũ trẻ như anh không có đồ chơi nên chia nhau từng tí bột màu để tô và vẽ.
Và những con ngõ nhỏ của Hà Nội đã là sân chơi của bọn trẻ. Thế rồi, thời gian trôi đi và những đứa trẻ cũng lớn lên. Mỗi người đều mang trong mình những kỷ niệm về một thời bao cấp đã qua của Hà Nội. Riêng Doãn Hoàng Lâm, anh nhớ nhất về gam màu buồn của thời ấy và anh đã sử dụng những gam màu ấy làm màu chủ đạo trong các tác phẩm của mình ở thời đổi mới.
Dù vẽ về con người thời nay, tranh anh phảng phất cái buồn hoài niệm. Anh yêu gam màu ấy và nguyện trung thành với màu của thời gian. Tuy vậy, Doãn Hoàng Lâm cũng là gương mặt đại diện cho thế hệ nghệ sỹ trẻ với sự sáng tạo và đổi mới không ngừng. Anh từng có cuộc triển lãm dùng phim X quang đã qua sử dụng trong triển lãm “Nội soi” để gợi ra những suy nghĩ về bản chất con người với mối tương quan qua lại, những xung đột giữa các cá thể trong sự tồn tại.
Gam màu trầm xuất hiện xuyên suốt trong các tác phẩm của Doãn Hoàng Lâm
Đó là một triển lãm khá thú vị với hướng khai thác và cách đặt vấn đề độc đáo.Và nối sau triển lãm đó, Doãn Hoàng Lâm tiếp tục với loạt tranh chân dung về những người anh quen và những người chỉ một lần gặp mặt. Dù thế nào đi nữa, họa sỹ vẫn luôn vẽ về họ bằng ấn tượng nhiều hơn là việc miêu tả. Do vậy, tranh của Doãn Hoàng Lâm rất khó cắt nghĩa về cái đẹp theo lối thuần khiết mà hình như chúng mang màu sắc của cảm xúc.
Với hội họa, Doãn Hoàng Lâm luôn có nhiều dự định nhưng vì nhiều quá nên đôi lúc anh không biết bắt đầu từ đâu. Vậy là, họa sỹ lại để mọi việc thuận theo tự nhiên…
Nguồn: Thanh Xuân - ANTĐ
BẠCH DIỆP
"Có lẽ đau khổ lại tốt cho con người. Nhà nghệ sĩ có thể làm gì nếu anh ta hạnh phúc? Anh ta liệu có muốn làm bất cứ điều gì không? Nghệ thuật, rốt cuộc chính là chống lại sự khắc nghiệt của cuộc đời".
ĐINH CƯỜNG
Kỷ niệm 100 năm ngày sinh của họa sĩ Nguyễn Phan Chánh
PHAN THANH BÌNH
Trong lịch sử mỹ thuật thế giới, từ Âu châu đến Á châu đã ghi nhận nhiều hoàng đế từng cầm bút vẽ, nặn tượng và không ít bảo tàng mỹ thuật ở các quốc gia có lưu giữ những tác phẩm mỹ thuật mà tác giả là những vị vua danh tiếng.
KHẢ HÂN
Là một trong những họa sĩ chủ soái của trường phái Ấn tượng nổi tiếng với phong cách làm việc ngoài trời một cách nhất quán, Monet đã để lại rất nhiều bức vẽ đầy ấn tượng về băng, tuyết và sương giá.
LINH PHƯƠNG
Một lần nữa có thể thấy rằng, mỹ thuật Huế trong dòng chảy của mình, không ồn ào mà lại âm thầm trong việc theo đuổi những tiếng gọi nghệ thuật thuộc nhiều kiểu dạng ngôn ngữ nghệ thuật khác nhau để có được hiệu quả thẩm mỹ tốt nhất.
PHƯỢNG LÂM
Họa sĩ Léopold Franckowiak, đến nay ông đã có bảy năm sống ở Việt Nam. Có thể nói, Việt Nam là nơi gợi cảm hứng sáng tác mạnh mẽ nhất với ông trong thời điểm này.
TRẦN DUY MINH
Trong hội họa, mùa thu là mùa quyến rũ với các họa sĩ, bởi mùa thu là mùa của thi tính, của cái đẹp và cũng là mùa của nỗi buồn. Mùa thu là mùa của sự úa tàn, của những phôi pha, của những gì kết thúc nhưng đó cũng là thời điểm để khởi đầu cho một hành trình mới của sự vật.
LÝ HỮU NGUYÊN
Nguyễn Trọng Khôi là họa sĩ song hành cả hiện thực và trừu tượng.
VŨ LINH
Từ khởi thủy của nghệ thuật tạo hình, động vật đã là một đề tài được lựa chọn. Những hình vẽ sơ khai nhất được tìm thấy trong các hang động, những hình thù khắc trên đá, trên xương động vật, trên các dụng cụ bằng đồng...
TRẦN DIỄM THY
Trong nghệ thuật tạo hình trên thế giới cũng như ở Việt Nam, hình tượng trẻ con luôn được xem như là một nguồn mạch của sáng tạo nghệ thuật.
LÊ TRIỀU HẢI
Nếu như nghệ thuật hiện đại có những cách thức đi ngược chiều với quan niệm nghệ thuật là sự mô phỏng của Plato và Aristotle, thì ngày nay, trào lưu nghệ thuật cực thực lại hướng tới mô phỏng ngoại giới một cách tinh vi, nếu không muốn nói là đẩy tới cực đoan nhất có thể trong việc mô phỏng vật thể.
NGUYỄN THỊ HÒA
Huế những năm đầu thế kỷ XX, Nhà nước phong kiến triều Nguyễn đã ban hành nhiều chính sách, trong đó có chính sách văn hóa hướng tới nhiều khía cạnh của đời sống xã hội như văn chương nghệ thuật, giáo dục, giao lưu, tiếp xúc văn hóa, bảo tồn di sản… nhằm đáp ứng nhu cầu văn hóa nghệ thuật của cộng đồng, với sự xuất hiện trào lưu học thuật tân tiến của châu Âu, mỹ thuật được giao lưu biểu hiện qua các hoạt động và sáng tác nghệ thuật.
ĐẶNG TRIỆU VĂN
Như tên gọi của nó, trào lưu tối giản trong nghệ thuật hướng tới tiết chế mọi yếu tố cấu nên tác phẩm nghệ thuật.
NGUYỄN HOÀNG VY
Từ khi Phân tâm học của Freud ra đời, người ta mới có thể lý giải được phần nào nguyên do xui khiến người nghệ sĩ lao vào sáng tạo nghệ thuật, có một sức mạnh to lớn từ vô thức khiến người nghệ sĩ mộng mơ, đó là sức mạnh bất khả từ chối.
VŨ LINH
Với hội họa Việt Nam, sơn mài là chất liệu không xa lạ. Những tên tuổi lớn từng thành công trên chất liệu sơn mài phải kể đến như: Nguyễn Gia Trí, Nguyễn Sáng, Nguyễn Đỗ Cung, Phan Kế An, Nguyễn Tư Nghiêm...
TRÚC LÂM
Trong văn hóa nhân loại, lợn như là một biểu tượng phổ quát. Lợn được xem là tổ phụ sáng lập một trong bốn đẳng cấp trong xã hội Meslanesie. Nữ thần trời và mẹ vĩnh cửu của các tinh tú ở Ai Cập cổ đại lại thường được tạo hình trên các bùa đeo với những họa tiết của lợn nái đang cho đàn con bú.
VŨ PHƯƠNG
Trong dòng nghệ thuật biểu ý, dựa trên ngôn ngữ biểu hiện ở Huế, thì Trương Thế Linh nổi lên như một hiện tượng tiêu biểu.
KHẢ HÂN
Francesco Clemente sinh năm 1952, ở Naples, Italy. Ông xuất hiện vào thời điểm khi mà Thế chiến II vẫn còn là một ký ức dai dẳng khắc sâu thành những vết nứt trong tâm thức sáng tạo của cộng đồng nghệ sĩ ở dải đất ven vùng biển Địa Trung Hải này.
TRẦN PHƯƠNG ĐÔNG
Lê Kinh Tài là một trong những nghệ sĩ đương đại rất thành công ở Việt Nam hiện nay. Sự thành công được minh chứng không chỉ ở số lượng tác phẩm lớn, những tìm tòi nghệ thuật không mệt mỏi mà cả ở giá tranh của ông trên thị trường quốc tế.