Ảnh: Internet
Hòa âm chim sẻ Chim sẻ như lá cây rụng mà không rớt Vòm trời trước nhà tôi bé đủ nhìn Có gì mà chim kêu, chim kêu ríu rít Cho lòng tôi cũng rối như chim! Tuổi thơ không ai nhiều chim sẻ Tuổi thơ ai không vướng cỏ may Tuổi thơ ai không có khoang bàn học trò giấu ổi Tuổi thơ ai không đuổi bắt nhau Tuổi thơ ai không có lần giận dỗi Tuổi thơ ai không tuổi thơ mình Bầu trời của tôi lợp bằng chim sẻ Và tình yêu tôi như cọng rác tha về Cái tổ con con mà bận tâm quá thể Chíp chiu là tiếng hót của vòm me Đường phố bé bỏng theo bàn chân tôi Còn vòm trời thì to quá đỗi Chim sẻ như ai vừa ném lên Để tuổi thơ tôi ngấp ngó Nhớ con chim phải dòm cửa sổ Nhớ con chim phải chạy ra đường Cái con chim láu cá dễ thương Suốt cả đời chí chách Ai không một lần biết nhớ cánh chim bay Làm sao mà nhớ nổi người Đến bây giờ tôi tuổi hai mươi Còn chim sẻ suốt đời lên một Tình yêu lên hai, nỗi nhớ lên mười Vòm trời trước nhà tôi sơ sinh mãi mãi Có người trai nghe chim sẻ kêu Khi đi qua nhà tôi liền hắng giọng Ai đoán được lòng chim Ai đoán được đám mây nghỉ trên mái nhà trầm tư chi vậy? Phố vẫn nằm nguyên đấy Người bán kem vẫn bán kem Người làm thợ vẫn làm thợ Gió vẫn là ngọn gió Chim sẻ vẫn theo bầy Riêng tôi vẫn đứng nhìn cây Đàn chim như trái đậu đầy cành me Ôi tiếng kêu chim sẻ Giá tôi mang được ở trong tay Tôi sẽ đem gieo nơi đường phố trống cây Giục đất đùn bóng mát Tiếng chim lách chách Tiếng chim đâm chồi Tiếng chim như hạt thóc Rải đầy vườn nhà tôi Tiếng chim như tiếng người Làm bạn trai qua nhà tôi hắng giọng Chim sẻ đan ngang đời tôi Chim sẻ đan dọc đời tôi Dệt nên tình yêu tôi – khát vọng! (5/2-84) |
NGÔ MẬU TÌNH
LÊ HẢI KỲ
HUỲNH THỊ QUỲNH NGA
Đông Hà - Võ Ngột - Bùi Việt Phương - Trần Nam Phong - Nguyễn Thị Bội Nhiên - Lưu Xông Pha - Hà Văn Đạt - Trần Quang Phong
NGUYỄN THỊ KIM NHUNG
NGUYỄN KHẮC THẠCH
Có những lúc tưởng chừng mọi ranh giới giữa thơ và con người thơ không còn nữa. Thấy người là thấy thơ và ngược lại. Nhiều khi bị rợn ngợp không chụp bắt kịp những cái bóng trong vũ trụ của thơ và con người thơ ấy. Nhưng rồi vẫn tiếp tục dõi theo để được khám phá tầng tầng lớp lớp ý tưởng, ngôn từ ngồn ngộn chảy tràn ra mỗi giờ mỗi phút mỗi giây. Với những chiếc đồng hồ tan chảy trong bức tranh The Persistence of Memory, Salvador Dali chọn cách nắm bắt thời gian bằng hội họa, còn anh vẽ thời gian bằng thơ, bất tận, đều đặn như từng nhịp thở tích tắc từ trái tim anh vậy.
NGUYỄN ĐỨC BÁ
TRẦN NGỌC MỸ
TRẦN VIỆT HOÀNG
NGUYỄN HỒNG VÂN
LÊ VĨNH THÁI
NGÀN THƯƠNG
PHAN DUY
TỊNH BÌNH
NGUYỄN ĐẠI BƯỜNG
Triệu Nguyên Phong - Lê Nhi - Trần Tịnh Yên - Đặng Chương Ngạn - Minh Nguyễn
ĐÀO DUY ANH
HỒ MINH TÂM
NGUYỄN THÁNH NGÃ