Hạnh phúc
Hạnh phúc có trong hệ thống thần kinh, những ấm nồng thường có thiên hướng kiệt quệ
buổi sáng mong manh giọt sương biết giấu mình sau vòm lá
khi chiếc lá đòi rơi về đất
hạnh phúc ốm buồn
hạt sương chòng chành chui vào khóe mắt
đơn giản đằng sau võng mạc một ấm cúng rơi
Người ta ước kỷ niệm nhiều hơn dấu chân mình nâng niu góp nhặt
để mãi mãi từ chia xa chưa đến
nhưng thời gian không phải là nơi nhiệm màu
để cầu xin hay gửi gắm những tàn phai
sẽ không ai muốn bỏ nhau để vin vào định mệnh
dựng lên một hình ảnh tuyệt vời hay một mô phỏng vô vị
thì sự thành công cũng giống như thất bại đều là mù quáng bản thân
ai muốn buông lời oán trách
có khi là bí mật bất cẩn luôn để lại vết sẹo chẳng mờ
hạnh phúc là bài toán khó tìm chiếc chìa khóa giải mã
Hạnh phúc cầm chiếc đũa
thức dậy mọi âm thanh kinh hoàng trong bản hòa tấu
và chúng ta rơi trong kỳ cùng thiếu khôn ngoan
mọi sự vang động luôn để lại tiếng vọng
Mỗi con người đều mang Niết bàn hạnh phúc và Địa ngục của riêng mình
tấm gương luôn phản chiếu gãy khúc đường về tâm linh
chúng ta đã phải đi trên từng nỗi chết âm thầm
và hạnh phúc là Niết bàn giữ bí mật vực thẳm
biết thế nào cho một trượt chân.
Mà ai biết
nếu một ngày không biết làm gì cho giọt nước mắt đầy chất người
hãy khóc đi
đừng cầu xin ai lau khô
sự trống vắng đáng sợ ôm chặt một vết thương
xiển dương nỗi đau như dấu hiệu sự cao cả
để biết làm chính mình thất vọng trước khi ai có cơ hội làm điều đó
hạnh phúc
đã không còn biết mình hạnh phúc.
(TCSH431/01-2024)
Minh Đức Triều Tâm Ảnh - Trần Hạ Tháp - Huỳnh Thúy Kiều - Lê Ngã Lễ
Trương Vĩnh Tuấn - Bùi Minh Quốc - Lê Lâm Ứng - Nguyễn Quang Hà - Châu Nho
Lê Thu Thuỳ - Nguyễn Thị Khánh Minh - Vũ Thị Kim Liên - Trần Kim Hoa - Văn Đắc - Văn Công Hùng - Đức Sơn - Huỳnh Đường
Muối sương
Bùi Quang Thanh - Nguyễn Thụy Kha - Nguyễn Ngọc Hưng - Vũ Huy Long - Nguyễn Hàn Chung - Mai Ngọc Thanh - Nguyễn Thánh Ngã - Ngô Thị Thục Trang
Sinh năm 1955 tại Phú cát, Bình ĐịnhTiến sĩ khoa học, Phó chủ nhiệm khoa Ngữ văn, Đại học Khoa học Huế.Hội viên Hội Nhà văn Việt NamĐã được nhiều giải thưởng văn học ở địa phương và Trung ương.Sông Hương trân trọng giới thiệu chùm thơ mới của anh nhân chuyến đi Trung Quốc vừa qua.
HOÀNG CÁT…Ta chẳng tham giành chi nữa hếtChỉ mong sao thân kiếp con ngườiỞ đâu đâu, và ai ai cũng đượcSống như ta đã được sống trên đời.
Đi chơi
Tên thật: Trần Vương ThuấnSinh năm 1983 tại thị xã Phan Rang, Ninh ThuậnGiải Ba cuộc thi thơ 2001 - 2003 của Tạp chí Sông Hương
Tên thật: Trần Văn MườiSinh ngày 9.9.1982 tại Đông Yên, Phúc Thành, Yên Thành, Nghệ AnTốt nghiệp Đại học sư phạm Huế (Khoa ngữ văn)Đã có thơ, truyện đăng trên nhiều báo chí Trung ương và địa phương với các bút danh: Đinh Hạ, Minh Châu Trần, Trần Đông Yên Phương.Giải khuyến khích cuộc thi thơ lục bát của Báo Tuổi trẻ 2003.
Ditimloigiaicuocdoi là nickname của Bụi Trần đang “bế tắc chưa tìm lối thoát cho bệnh tật và đã sống như một phế phẩm suốt 5 năm tròn”. Thơ, hẳn là niềm ân sủng duy nhất có thể cứu rỗi tâm hồn của người bạn nhỏ đáng thương này dẫu Bụi Trần đang muốn khám phá nhiều thể loại khác nữa. Chúng tôi đọc được ở thơ Bụi Trần lời tri âm trong bản nhạc vút lên từ địa ngục của một nhạc sĩ quá cố. Nhưng ước vọng thoát khỏi niềm đau mang bản chất định nghiệp tại mỗi người là không lẫn lộn... TCSH
Điều bình thường lạ lẫm
Được nhìn lại Huế
Lê Vi Thủy - Thái Hải - Phạm Nguyên Tường - Lê Huy Hạnh - Nhất Lâm - Nguyễn Hoa
Huỳnh Quang Nam - Huy Phương - Trần Dzụ - Trần Hữu Lục - Lê Huy Mậu - Tôn Nữ Ngọc Hoa - Hồ Ngọc Chương
ĐINH THỊ NHƯ THÚYĐã buồn trước cho những ngày chưa đếnnhững chia xa đang sum họpnhững mỏi mệt đang hân hoannhững bóng tối khuất lấp đang rực sángĐã nhìn thấy vết chémròng ròng máu đỏ tươi trên da thịtnhư nhìn thấy bước chân người hành khấtchậm rãi lê trên đường
Ở những đỉnh cột
Như lời tình tự
Sinh năm Nhâm Thìn, Phan Văn Chương từng tham gia quân đội, hiện là hiệu trưởng trường THCS Quảng Phương, huyện Quảng Trạch, tỉnh Quảng Bình. Thơ đến với anh như người tình muộn. Có điều anh biết chọn lọc, học hỏi, vượt qua những cản trở thế tục, tiếp thu cái mới của đời sống văn học hôm nay đang chuyển đổi. Nhờ thế thơ anh sớm tạo được không gian riêng, cách nói riêng. Phan Văn Chương chứng minh rằng, ở bất kỳ lứa tuổi nào, người ta vẫn có thể tìm cách vượt lên, nếu tự mình khai phá, xác lập được con đường mình đang đi. HOÀNG VŨ THUẬT