HOÀNG NGỌC QUÝ
Ảnh: internet
Hạt muối
Hòa tan trong biển cả
Trôi dạt giữa phong ba
Lang thang khắp mọi ngả
Giữa biển trời bao la
Để rồi về với đất
Dưới ánh nắng rát da
Kết tinh thành hạt muối
Nuôi cuộc đời chúng ta
Muối là điều giản dị
Muốn chẳng phải cao xa
Nhưng muối là cao quý
Kết tinh nên ngọc ngà
Muốn là tình chung thủy
Muối là bạn cố tri
Muối vào nơi quyền quý
Nhưng chẳng hề xa hoa
Buồn thay con người ta
Quá ham sự thăng hoa
Mà quên đi hạt muối
Quên đời thường nuôi ta
Nếu không có hạt muối
Đâu có bữa cơm ngon
Nếu không có bình thường
Lấy đâu ra vĩ đại
Nếu không có nhân loại
Đâu có được vĩ nhân...
Hãy nhớ về ân nhân
Hãy nhớ về hạt muối.
(SH288/02-13)
LTS: Đây là một trong những bài thơ của anh Thanh Hải trong những ngày cuối đời. Bài này chúng tôi chép trong sổ tay của chị Thanh Tâm, vợ anh. Bài thơ không có đầu đề.
Trong ánh chớp rừng mũi tên tua tủa Mỵ Châu lao trên mình ngựa kinh hoàng Vết lông ngỗng rơi cùng nước mắt Trái tim đớn đau đập với nỗi mong chờ...
Những người vợ tiễn chồng về phía ấycó bao giờ quên đâucon sông đã một thời cuồng xô như máu chảynhư khăn sô khoanh sóng bạc ngang đầu
hay Một đêm của nhà thơ Cao Bá Quát (trích)những con cá vàng ngủ mê trong điện Thái Hoàcặp mắt dấu sau bóng tốitiếng thở dàibàn tay nơi không thấy bàn tayphút chốc đốm lửa loé sángngười lính canh bên con nghê