Hai bài thơ tâm đắc của Xuân Hoàng

09:00 22/07/2011
XUÂN HOÀNG

Ảnh: internet

[if gte mso 9]> Normal 0 false false false MicrosoftInternetExplorer4 <![endif][if gte mso 9]> <![endif][if !mso]> <![endif][if gte mso 10]> <![endif]


Phu-la-nhích


Phu-la-nhích:
Núi biên giới Việt Lào
Bản đồ Trường Sơn ghi:
Một nghìn năm trăm linh tư thước cao!

Ở đây, nhìn sang Tây:
Giải Phu-xeng-he chìm trong mây
Nhìn ra Bắc:
Trùng điệp hệ sơn phòng Phu Ác.
Nhìn về Đông:
Cà-roòng sương mênh mông
Nhìn vô Nam:
Hệ sơn phòng Xê-phôn
Trải dài ngút tầm con mắt…

Như những anh hùng gặp nhau,
Những đỉnh cao nhìn nhau,
Qua trập trùng nhìn nghìn núi thấp,
Trăm nghìn thung lũng chen nhau,
Những dòng thác trắng phau,
Những con sông tiếp khúc,
Những Xê-noi, Xê-chon, Xê-nốc,
Những Nậm Ta-lê, Nậm Thà, Nậm Bạc,
Con chảy sang Lào,
Con xuôi về Việt
Chịt chằng chân rết mùa mưa.

Ở đây,
Con đường Trường Sơn đi qua:
Thời đại Hồ Chí Minh chói ngời sự thật
Những điểm cao trở thành điểm chốt
Tên núi tên sông
Theo nhau
Đi vào anh hùng ca.
Phu-la-nhích! Phu-la-nhích!
Đây cũng là sự thật:
Đỉnh cao một nghìn năm trăm linh tư thước
Qua tám năm chiến trường,
Còn lại
Một nghìn ba trăm

Ở đây
Rừng cây đại ngàn
Theo nhau lùa xuống vực.
Mưa Trường Sơn là mưa hành lang
Bao nhiêu nước dồn về chỗ thấp!
B.52 bay qua hàng đàn
Bao nhiêu thép dồn vào điểm chốt:
Những thung xanh thành bãi đất bồi
Vùi xác xe, xác bom, xác người,
Vùi làng bản, vùi cây cả gốc,
Rừng đại ngàn trở thành núi trọc…

Chỉ con đường
            là ở lại mà thôi!

                                5-1973


Về với biển


Tôi lại về với biển tuổi thơ
Tóc bạc trắng, sao ngỡ mình cứ trẻ!
Điều đáng nói cuối cùng rồi vẫn thế,
Nhiều lớp trẻ lớn lên như sóng gặp bờ.

Con sóng nào cũng nhỏ nhắn vô tư
Cũng vồ vập, cũng hiền lành lượn bãi
Chút phát hiện trong phút giờ gặp lại
Phải đi qua bao năm tháng bão bùng.
 
Biển đấy ư, ôi biển của vô cùng!
Biển là biển. Và cũng là khát vọng.
Là giông tố của đời, là dịu dàng của mộng,
Để hôm nay tôi trở lại bên người.

Con sóng vô tư con sóng chào mời
Con sóng nhỏ mà biển thì thật lớn,
Bởi con sóng là cuộc đời hữu hạn
Nên biển xanh là khát vọng muôn đời.
 
Tôi đã đi. Đã gặp. Đã vui cười
Đã giận dữ. Đã đau buồn. Đã khóc
Giờ gặp biển. Bỗng nhiên bao mệt nhọc
Tự cuộc đời, yên lắng lại trong tôi.

Mái tóc xanh tôi dâng biển lâu rồi
Giờ còn lại những sợi mềm tỏa sáng
Cũng như sóng, dưới chân tôi, bạc trắng
Bên nền xanh của biển tiếp chân trời.
                                                3-1983

(16/12-85)






Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
  • HẢI BẰNG

  • PHẠM TẤN HẦUKhúc hát nhỏ gởi thành phố của tôi

  • Võ Quê sinh năm 1948 tại An Truyền, Hương Phú, Bình Trị Thiên. Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam. Võ Quê làm thơ từ năm 16 tuổi và có thơ in trên các sách báo văn nghệ tiến bộ ở miền Nam từ năm 1968. Nguyên là trưởng ban báo chí Tổng hội sinh viên Huế, anh đã bị ngụy quyền bắt giam ở Côn Đảo năm 72 và năm 73 được thả, thoát ly lên chiến khu. Anh là một nhà thơ được quần chúng yêu mến trong phong trào đấu tranh của sinh viên học sinh miền Nam.

  • TRẦN HOÀNG PHỐ         Để tưởng nhớ nhà thơ Ngô Kha và Trần Quang Long đã hy sinh

  • VĨNH NGUYÊNDòng sông cảm nhận

  • PHẠM NGUYÊN TƯỜNGCà phê với bạn thơ ở Sài gòn

  • FAN TUẤN ANHĐoản khúc số 56

  • LÂM THỊ MỸ DẠThiên thạch

  • HOÀNG PHỦ NGỌC TƯỜNG       Kính tặng Hà Nội - Trái tim

  • THÁI NGỌC SANHà Nội của tôi

  • HỒNG NHUNhặt được ở sổ tay 1

  • PHẠM TẤN HẦU            Để nhớ TNS“tiếng thét trong bóng đêm mới mẻ, chỉ cần hát và chỉ cần khóc”                                                J.BRODSKY

  • NGUYỄN KHẮC THẠCHNgón trăng1

  • LTS: Tại nhà thờ họ Lê của làng Mỹ Lợi, huyện Phú Lộc, vào tháng 10 năm 1950 đã diễn ra Hội nghị Họp ban thành lập Hội Văn nghệ Thừa Thiên, đánh dấu sự ra đời sớm nhất của một hội văn nghệ địa phương trong cả nước. Kỷ niệm 60 năm sự kiện đầy thiêng liêng và ý nghĩa ấy, những ngày tháng Tám, Trại sáng tác Về Nguồn đã được Hội LH VHNT tổ chức ngay tại mảnh đất Mỹ Lợi.

  • LTS: Đào Tấn (1845-1907) nhà thơ, nghệ sĩ tuồng xuất sắc. Ông đã ở Huế nhiều năm, viết nhiều vở tuồng có giá trị trong văn học sử Việt Nam. Cảnh sắc thiên nhiên và con người Huế cũng là nguồn cảm hứng của thơ, từ của ông. Chúng tôi xin giới thiệu một số thơ, từ của Đào Tấn viết về miền đất sông Hương qua bản dịch của nhà nghiên cứu tuồng Vũ Ngọc Liễn.

  • LÊ VĨNH THÁIKhi chúng ta không là của nhau

  • LTS: Ngô Minh sinh ngày 10-9-1949 tại An Thủy, Quảng Bình. Bắt đầu in thơ từ năm 1975. Được giải thưởng thơ hay báo Nhân dân 1978…Ngô Minh đã từng là bộ đội chiến đấu ở chiến trường miền Nam nhiều năm, vì thế thơ anh viết về nhiều đề tài cuộc sống, nhưng vẫn mang đầy hơi thở của một người lính: sâu đằm, bỏng cháy…