Giao cảm Mắt lóa vùng trăng Tôi bắt vào tay đôi sao màu đỏ Trắng đêm Hương cành lá gió Thời gian Ngưng gõ nhịp luân hồi Xoả tóc thơ tôi Trút bỏ xiêm y lóng lánh Âm dương day trở cuộc sinh thành Mùa tinh tú phong phanh Chạm mặt đất Vàng tươm mật ứa. Điệu lý Tình khâu vụng mang về manh vá Cuộc lênh đênh mắt đỏ trời quê Chim nhầm cánh cây còi vách đá Khỏa bóng đêm nghẹn lối đi, về Tình nhân hỡi trông mòn điệu lý Sáo sang sông con sáo phiêu bồng Nguyệt hồ gẩy câu nào cũng bĩ Khúc nhân tình bấm lạc mấy cung Cheo leo vách tiếng kêu thảm thiết Dằn câu ca đánh vỡ nguyệt cầm Lời thiên cổ càng thêm da diết Cuộc vãn rồi con sáo nhồi bông TÔN PHONG (nguồn: TCSH số 154 - 12 - 2001) |
Có những lúc tưởng chừng mọi ranh giới giữa thơ và con người thơ không còn nữa. Thấy người là thấy thơ và ngược lại. Nhiều khi bị rợn ngợp không chụp bắt kịp những cái bóng trong vũ trụ của thơ và con người thơ ấy. Nhưng rồi vẫn tiếp tục dõi theo để được khám phá tầng tầng lớp lớp ý tưởng, ngôn từ ngồn ngộn chảy tràn ra mỗi giờ mỗi phút mỗi giây. Với những chiếc đồng hồ tan chảy trong bức tranh The Persistence of Memory, Salvador Dali chọn cách nắm bắt thời gian bằng hội họa, còn anh vẽ thời gian bằng thơ, bất tận, đều đặn như từng nhịp thở tích tắc từ trái tim anh vậy.
NGUYỄN ĐỨC BÁ
TRẦN NGỌC MỸ
TRẦN VIỆT HOÀNG
NGUYỄN HỒNG VÂN
LÊ VĨNH THÁI
NGÀN THƯƠNG
PHAN DUY
TỊNH BÌNH
NGUYỄN ĐẠI BƯỜNG
Triệu Nguyên Phong - Lê Nhi - Trần Tịnh Yên - Đặng Chương Ngạn - Minh Nguyễn
ĐÀO DUY ANH
HỒ MINH TÂM
NGUYỄN THÁNH NGÃ
KIM LOAN
NGÔ ĐỨC HÀNH
NGUYỄN THIỀN NGHI
VŨ KIM LIÊN
VĨNH THÔNG
Nhiên Đăng - Nguyễn Loan - Nguyễn Hữu Quý - Trần Khoa Văn - Nguyễn Hoàng Thọ