Giấc mơ bay 1. Giấc mơ bay của chiếc lá khi ngọn gió mang đến một lời thì thầm bí ẩn từ phía chân trời Nhưng chiếc lá làm sao có thể rời cành khi không thể tự mình bứt ra khỏi cành cây? Giấc mơ bay là sự khốn cùng của nhân loại Anh đã viết đến tiều tụỵ cả hai bàn tay Sự sợ hãi níu giữ những linh hồn khổ hạnh Anh buông mình vào chỗ tối Nấp giữa những bóng đen của khói Và ... 2. Chiếc lá vẫn thèm khát bầu trời và liếm vào trong gió Nụ hôn mang đi cảm giác về sự hiện hữu trên những giấc mơ bay Anh vẫn ngồi trong chỗ tối Và nhớ em. 3. Ở một nơi rất vắng Cơn gió bồn chồn xoáy vào khoảng không tra hỏi về ngọn nguồn của những giấc mơ Anh ngồi trong chỗ tối Trời đổ mưa và lạnh Vòng tay ôm xa lắc. 4. Chiếc lá vẫn liếm vào bầu trời và nụ hôn của em mang giấc mơ bay về đóng đinh trên bức tường thời gian Anh kịp hát những khúc ru hời máu Và kịp đạp chân đến chỗ tận cùng của số phận Cuối cùng thì anh biết, cách vượt ra khỏi thế giới này là yêu em. Mùa hoan lạc Khi chúng ta yêu nhau Mặt đất lún xuống vì nặng Những con gà trống xấu hổ chui vào chuồng Nhưng lũ gà mái lại hốt hoảng vì mùa hoan lạc đã tận trên cánh đồng người Một cánh hoa run rẩy và bật thốt những âm thanh mờ mịt như sóng dội từ xa thẳm nơi những ngọn gió đang tụ lại chuẩn bị cho một mùa mưa giông đắm đuối. Đi Trong sương âm mù mịt Những phế tích trồi lên khỏi mặt đất mỗi lúc một cao và mỗi lúc một dày đặc Dưới ánh sáng huy hoàng của những ngọn nến Những linh hồn ẻo lả đang dán mình vào bức tường đổ nát Niềm hoan lạc rên rỉ trên những câu kinh dồn đuổi về phía siêu thực Anh cúi nhặt những viên đá trong thành quách cũ để biểu thị chuỗi thời gian trong muôn vạn kiếp người Và dưới ánh sáng huy hoàng của những ngọn nến Những viên đá biến thành kim cương Những linh hồn ẻo lả biến thành tượng Trong khi tiếng chuông vẫn ngân nga mãi vào trong những thế giới sâu thẳm. NGUYỄN VIỆN (nguồn: TCSH số 143 - 01 - 2001) |
PHÙNG CUNG
VÂN LONG
Võ Bá Cường - Nguyễn Ngọc Phú - Nguyễn Man Nhiên - Văn Cầm Hải
LÊ VI THỦY
LÊ NHI
HOÀNG MAI
TRƯƠNG ĐĂNG DUNG
Nhà thơ Lâm Thị Mỹ Dạ sinh năm 1949, quê ở huyện Lệ Thủy, Quảng Bình. Nhà thơ mất ngày 06 tháng 7 năm 2023.
Trần Tịnh Yên - Đoàn Văn Mật - Cao Nguyên Quyền - Ngô Mậu Tình
ĐỖ THƯỢNG THẾ
VÀNG A GIANG
NP PHAN
ĐOÀN TRỌNG HẢI
PHẠM TẤN HẦU
Trương Công Tưởng - Phạm Hiền Mây - Huỳnh Minh Tâm - Nông Quang Khiêm - Mai Xuân Thắng
Hà Nhật - Trần Văn Liêm - Phan Lệ Dung - Phạm Thị Điểm - Nguyệt Đình - Trần Thị Tường Vy - Lê Hưng Tiến - Nguyễn Văn Thanh - Lê Thiếu Nhơn - Nguyễn Hồng Vân - Trần Khoa Văn
NGUYỄN DUY TỪ
Nguyễn Nhã Tiên - Mai Văn Hoan - Tùng Bách - Lê Tấn Quỳnh - Phan Trung Thành - Trần Vũ Long - Hoàng Đăng Khoa - Hoàng Thụy Anh - Quốc Sinh - Nguyễn Hải
NGUYỄN KHẮC THẠCH
VÕ QUÊ