ĐÀO DUY ANH
Ảnh: internet
Giấc Adam...!
Tôi tỉnh giấc Adam
khi em tách ánh sáng ra khỏi bóng tối
lần nữa Thượng Đế hà hơi vào cục đất sét tôi
cùng lúc sự thức tỉnh của một linh hồn
và thế cũng là trần ai...?!
để mang dấu ấn của Thượng Đế rắp tâm cho những hình hài
không chỉ là sự sống - mà là một đời sống...
ý nghĩa con người tan chảy trong dung môi tin - yêu
nụ hôn theo con đường hội cảm thần bí
biết mình còn thở!
Phà khói thuốc vào tóc em
hong khói để bền!
để bện chặt đường nét ấy vào trong ý nghĩ riêng
tôi phản khán mọi nỗ lực vô vọng để vượt qua nó bằng sự kiêu
hãnh đương đầu
thách thức số phận
và tôi biết
hạnh phúc là chân lý TỰ thân, chứ không phải mình tin như thế
TỰ nhọn gai bông hồng làm từ thiện bàn tay giọt máu
hoa tức hương ngây dại và tinh khiết
dưới trời tuyệt lộ - tôi lễ phép như nấm mồ
nhận sự rục rã của từng tế bào chết trong sùng tín
Gió hiu từng cơn gọi điên cuồng bật phắt
những mùa mai... thổi buốt những chiều
mở toang giới hạn
gom một đời xin lần phung phí
đốt hết những buồn vui trong mất tích một ngày
em nhón gót nhẫn nại
tình phôi sinh bấm dấu chân trơn
những nỗi buồn không giới tính nghiêng về phía nào
lạnh buốt khoảng thời gian ân huệ...
tôi nhìn vào hốc lặng để sẵn sàng tự thức
trong tưởng tượng mở ra lời bóng tối
dịch chuyển trong tóc em mùi khói thuốc đầu độc bóng đêm
biết có mang hồn vô tội???
Tôi chới với trong ánh mặt trời bỏ lạnh
trả giá bằng cuộc tự hành hình
đóng đinh câu rút ở cung bậc tin - yêu
vượt qua khả thể - vượt qua mọi rào chắn
đeo vác cái khủng hoảng và hoan hỉ
đi về cõi im lìm bất tận - lẫn khuất một hoan ca uyên áo
khoảnh khắc hợp hôn vẹn toàn trong cái không và cái có của
Thượng Đế
(SH291/5-13)
NGUYỄN THỊ ANH ĐÀO
VI THUỲ LINH
TRẦN MẠNH HẢO
Phạm Thị Phương Thảo - Trần Hữu Dũng - Bạch Diệp - Ng.H. Dao Trì - Nguyễn Đạt - Nguyễn Duy Từ - Nguyễn Man Kim - Hoàng Vũ Thuật - Triệu Nguyên Phong - Nguyễn Loan - Phạm Trường Thi
NGUYỄN THỊ HỒNG NGÁT
NGUYỄN ĐÔNG NHẬT
ĐÀM THÙY DƯƠNG
NHƯ QUỲNH DE PRELLE
Nguyên Quân - Đông Hà - Tiến Thảo - Nguyễn Hoàng Thọ - Lê Ngã Lễ - Cao Quảng Văn - Vĩnh Nguyên - Triệu Từ Truyền - Từ Hoài Tấn - Trịnh Bửu Hoài - Phạm Bá Thịnh - Ngàn Thương - Vũ Trọng Quang - Đức Sơn - Lương Viết Khiêm - Nguyễn Thiền Nghi - Ngô Đình Hải - P.N.Thường Đoan - Hoàng Xuân Thảo
Hoàng Thúy - Hào Thiện Chân - Phương Uy - Trần Huy Minh Phương - Phan Duy - Vũ Thiên Kiều - Châu Thu Hà - Trần Thị Bích Huyền
TRẦN THỊ HUÊ
TRƯƠNG ĐÌNH PHƯỢNG
MIÊN ĐỨC THẮNG
Nguyễn Văn Vũ - Hường Thanh - Lê Trinh - Sơn Trần - Nguyễn Thị Nam - Trần Kiêm Thêm - Phùng Hiệu - Trần Thị Bảo Thư
Phạm Tấn Hầu - Trần Thị Tường Vy - Hồ Đăng Thanh Ngọc
Nguyễn Hoa - Lê Văn Ngăn - Y Phương - Thế Dũng
Phạm Văn Nuôi - Phan Trung Thành - Nguyễn Lãm Thắng - Tiến Thảo - Công Nam - Trần Xuân An - Nguyễn Công Thắng - Hà Văn Sĩ
Có lẽ, ngay từ những tác phẩm đầu tiên, tác giả đã đặt vấn đề tìm kiếm câu trả lời muôn thuở: “Văn chương là gì?” Ở đây, Phan Hoàng Phương mượn ý của Trần Dần, Phùng Quán để nói về mình trong nỗ lực đó (bài Đi trong mưa gió).
HỒ MINH TÂM
HOÀNG THỤY ANH