Quý bạn đọc thân mến.
Từ số 397 (3/2022), Tạp chí Sông Hương được cấp giấy phép mới, thực hiện Thông tư 41/2020/TT-BTTTT ngày 24/12/2020 của Bộ Thông tin và Truyền thông phải thêm chữ “Tạp chí” ở phía trước măng sét. Từ tháng 6 này, chào mừng số 400, Tạp chí Sông Hương thay đổi hình thức trình bày song vẫn giữ nguyên logo và măng sét truyền thống của Tạp chí những ngày đầu thành lập.
Tạp chí Sông Hương được Thường vụ Tỉnh ủy Bình Trị Thiên quyết định cho thành lập vào tháng 4 năm 1983 và bổ nhiệm nhà thơ Nguyễn Khoa Điềm làm Tổng Biên tập, nhà văn Nguyễn Khắc Phê làm Phó Tổng biên tập; tháng 6 năm 1983 ra số báo đầu tiên. Vào tháng 6 năm sau, Tạp chí Sông Hương tròn 40 năm. Đây là mốc son để các thế hệ tiền nhiệm, các cộng tác viên và độc giả của Sông Hương ôn lại nhiều kỷ niệm đẹp.
Trong nhiều năm qua Tạp chí Sông Hương luôn nhận được sự quan tâm của Tỉnh; gần đây là trong Thông báo số 110/TB-UBND ngày 30/3/2022 của UBND tỉnh Thừa Thiên Huế, Thông báo Kết luận của Phó Chủ tịch UBND tỉnh Nguyễn Thanh Bình tại buổi làm việc của với Tạp chí Sông Hương về tình hình hoạt động năm 2022. Ban Biên tập sẽ tận tâm cố gắng hết mình để phụng sự bạn đọc, chuyển tải những giá trị nhân văn của văn học nghệ thuật. Mong muốn sau gần 40 năm phát triển, Sông Hương vẫn giữ trọn tấm lòng với bạn đọc, là địa chỉ tin cậy để văn nghệ sĩ gửi gắm tác phẩm tâm huyết.
Số tạp chí này do họa sỹ Nguyễn Thiện Đức thiết kế biểu tượng các chuyên mục và trình bày theo hình thức mới. Ấn phẩm số 400, là năm thứ 39 Tạp chí Sông Hương ra số báo đầu tiên. Nhân dịp này Sông Hương giới thiệu bài viết: “Sông Hương ngày bão”. Bài viết chân thực mang lại nhiều cảm xúc về chặng đầu làm báo của Ban Biên tập. Câu chuyện được kể về một cuối thu năm 1985, cơn bão số 7 và số 8 tràn vào Bình Trị Thiên, Tạp chí Sông Hương nhanh chóng cho ra tờ phụ trương đầu tiên để phản ánh kịp thời về cơn bão mà cả nước đang lo lắng; thành công ngoài mong đợi về lượng phát hành và bạn đọc nồng nhiệt đón đọc.
Số tạp chí 400 trên tay bạn đọc cũng là sự gặp gỡ của những tác giả thân quen trên văn đàn ở nhiều vùng miền. Nhiều sắc thái của cảm xúc thấm thía ân tình trong thơ và lấp lánh gam màu triết lý nhân sinh bình dị, hài hòa giữa lòng người và tạo vật. Câu chuyện tình trong truyện ngắn “Duyên thắm” như mở ra từ một gút thắt của lịch sử. “Những buổi chiều màu cam” ám ảnh và lửng lơ như một áng mây chiều. Một tình bạn chắc thật mà mong manh bởi xô đẩy của nghiệp thức đâu đó trong siêu hình bụi bám. Một mối tình nhưng nhức mà chưa thấy đâu là vết thương đích thực. “Đêm ở cánh đồng gai”, truyện dịch về câu chuyện được kể trên đảo là sự truy đuổi ý niệm huyền mị và thách thức thực tại đến tận cùng. 200 năm trường thi Thừa Thiên” - dòng tư liệu mới về tiến trình lịch sử của nơi ngày xưa thí sinh thi thố tài năng, thực hiện hoài bão làm quan giúp nước. Ở mỗi chuyên mục của số báo Sông Hương đều mong muốn mang đến bạn đọc sự hấp dẫn.
Trân trọng cảm ơn quý bạn đọc.
Ban Biên Tập
Dưới đây là mục lục:
VĂN
- Sông Hương ngày bão - VÕ MẠNH LẬP
- Duyên thắm - LÊ KIM SƠN
- Những buổi chiều màu cam - ĐINH PHƯƠNG
- Bơi đêm - HƯƠNG VĂN
THƠ
- LỮ MAI
+ Đùa với hàng hoa nhỏ
+ Nhà mẹ
- VĨNH NGUYÊN
+ Hình như
- HUỲNH THỊ QUỲNH NGA
+ Mùi chiêm bao
+ Que thời gian
+ Những tia sáng phục sinh
- ĐÀO DUY ANH
+ Viết từ vô thức
- DUYÊN AN
+ Ký ức của vườn
+ Khoảng trống
- ĐOÀN MẠNH PHƯƠNG
+ Chạm
+ Giữa
- TRẦN QUỐC TOÀN
+ Biên sử của làng
+ Giữa làng quê
- NGÔ THANH VÂN
+ Về đi…
+ Cảm ơn mình tỉnh cơn say
- ĐÔNG HÀ
+ Miền yêu thương
- NGUYEN SU TU
+ Quy Nhơn
- NGUYỄN HỒNG VÂN
+ Tình ca phố
+ Khoảng lặng
- KHÉT
+ Ngồi cùng ma núi
- TỊNH BÌNH
+ Ban mai trắng
+ Hát khúc đồng xanh
NHẠC
- Bé ngoan hỏi mẹ - Nhạc: Quách Ngọc Hiếu - Thơ: Lê Huyền
- Chiếc que diêm ngộ nghĩnh - Nhạc và lời: Trương Pháp
* Bút ký dự thi
- Phiêu bạt giữa xứ kinh kỳ - TRẦN BĂNG KHUÊ
CỬA SỔ NHÌN RA VĂN HỌC THẾ GIỚI
- Đêm ở cánh đồng gai - OKAMOTO KIDO - ICHIRO NGUYỄN dịch và giới thiệu
TÁC GIẢ - TÁC PHẨM
- Có một miền quê như thế trong văn thơ Văn Công Hùng - ĐÀO TUẤN ẢNH
HUẾ - DÒNG CHẢY VĂN HÓA
- 200 năm trường thi Thừa Thiên - THƠM QUANG
VẤN ĐỀ & DƯ LUẬN
- Bàn thêm về thuật ngữ Đan Dương - VÕ VINH QUANG
Bìa 1: Tác phẩm SƯƠNG PHƠI CHIỀU TƯỢNG ĐÁ (Acrylic, 100cm x 100cm, 2020) của họa sỹ Đặng Mậu Tựu
Bìa 2: Tác phẩm KÝ ỨC THÁNG NĂM (Acrylic, 120cm x 120cm, 2021) & tác phẩm TRĂNG QUÊ (Acrylic, 120cm x 120cm, 2018) của họa sỹ Đặng Mậu Tựu
Bìa 2: Tác phẩm BẠCH MÃ & tác phẩm ĐẾN TRƯỜNG của NSNA Hồ Ngọc Sơn
* Thiết kế, trình bày bìa 1 và biểu tượng các chuyên mục: Họa sỹ Nguyễn Thiện Đức
- Minh họa: Họa sỹ Phan Thanh Bình, họa sỹ Nguyễn Thiện Đức, họa sỹ Đặng Mậu Tựu, Họa sỹ Nhím
- Ảnh tư liệu của nhà báo Dương Phước Thu
- Vi nhét: Họa sỹ Đặng Mậu Tựu, Họa sỹ Tô Trần Bích Thúy
Một bà Hoàng con đại gia, vợ ông vua Nguyễn nổi tiếng, nhan sắc Việt
Người Huế vốn là người xứ kinh kỳ, nên lời ăn tiếng nói, cung cách ứng xử, đi lại cũng nhẹ nhàng, tri thức. Ẩm thực cung đình Huế cũng mang nhiều nét ảnh hưởng của cung cách hoàng gia: Ăn uống nhẹ nhàng, khoan thai, các món ăn ngoài khẩu vị ngon phải nhẹ và thanh, cách trình bày cũng phải đẹp, bắt mắt.
Ba giờ sáng, tại Đàn Nam Giao (Thừa Thiên Huế), không còn nghe tiếng hô đức vua xa giá, chỉ có âm thanh rì rầm dội vào rừng thông và những ánh mắt hướng về linh vị đặt trên bàn thờ. Những người dân đến Đàn Nam Giao để nguyện xin sự viên mãn, gia đình bình an.
Kinh thành ở cố đô Huế vốn là vùng đất thấp trũng. Người xưa đã làm những gì để chống ngập cũng là một bài học đáng tham khảo cho chúng ta hôm nay.
Trấn Hải thành là công trình đã chứng kiến trang sử bi thương của Huế trong công cuộc chống giặc ngoại xâm cuối thế kỷ 19.
Vào cung là đến với cuộc sống giàu sang nhung lụa nhưng với phần lớn cung nữ, Tử Cấm thành lại là nơi chôn vùi tuổi xuân của họ.
Nhà rường Huế đã trở thành một di sản vô cùng quý báu của kiến trúc cổ Việt Nam. Tiếp nối kiểu nhà rường của người Việt tại quê cũ Hoan-Ái, cư dân Thuận Hóa với năng khiếu thẩm mỹ sáng tạo, đức tính cần cù và bàn tay khéo léo đã tạo cho nhà rường xứ Huế một bản sắc độc đáo.
Nhà rường Huế đã trở thành một di sản vô cùng quý báu của kiến trúc cổ Việt Nam. Tiếp nối kiểu nhà rường của người Việt tại quê cũ Hoan-Ái, cư dân Thuận Hóa với năng khiếu thẩm mỹ sáng tạo, đức tính cần cù và bàn tay khéo léo đã tạo cho nhà rường xứ Huế một bản sắc độc đáo.
Theo sử sách chép lại, không chỉ có triều vua Trần quy định việc anh - em - cô - cháu trong họ lấy nhau với mục đích không để họ ngoài lọt vào nhằm nhăm nhe ngôi báu, mà thời nhà Nguyễn – triều đại cuối cùng của chế độ phong kiến Việt Nam cũng xảy ra hiện tượng này.
Gần 150 năm giữ vai trò là kinh đô của cả nước, triều Nguyễn được nhận định là một triều đại quân chủ đặc biệt nhất trong tất cả các triều đại quân chủ ở nước ta. Riêng số lượng sách vở được biên soạn dưới triều này cũng nhiều hơn toàn bộ di sản của các triều đại khác cộng lại.
Từ Dụ Thái Hậu nổi tiếng là một bà hoàng yêu nước thương dân. Tiếc rằng lăng mộ của bà đã bị thời gian và con người hủy hoại...
Du lịch Huế, ngoài thăm quan những địa điểm nổi tiếng như Đại Nội, Chùa Thiên Mụ, hệ thống lăng tẩm của các vua chúa triều Nguyễn,... thì Huế còn sở hữu nhiều điểm đến thú vị mà bạn chưa khám phá hết.
Ở Việt
“Toàn bộ cuốn sách làm bằng bạc mạ vàng, chỉ có 5 tờ (10 trang) nhưng nặng tới 7 ký, xuất hiện vào thời vua Thiệu Trị (1846), có kích cỡ 14×23 cm..."
Gắn liền với một giai thoại từ thời mở làng, trải qua hàng trăm năm, người dân xã Hương Thọ, huyện Hương Trà, tỉnh Thừa Thiên - Huế truyền tai nhau những câu chuyện huyền bí về một hòn “đá lạ” ở điện Mẹ Nằm.
Với quyền lực cùng sự tàn nhẫn vô hạn, Ngô Đình Cẩn được mệnh danh là "Bạo chúa miền Trung" trong suốt thời gian Ngô Đình Diệm nắm quyền.
Lăng mộ của chúa Nguyễn Phúc Tần còn được gọi là lăng Chín Chậu, có nhiều nét độc đáo so với lăng mộ các chúa Nguyễn khác.
BAVH - là các chữ viết tắt của bộ tập san bằng tiếng Pháp với nhan đề: “Bulletin des Amis du Vieux Hué” (Tập san của những người bạn Cố đô Huế”. Trước đây tập san này có tên gọi là “Đô thành Hiếu cổ”. Bộ tập san này (sau này người ta gọi là tạp chí) được xuất bản và lưu hành tại Việt
Theo truyền thuyết, ngày xửa ngày xưa, có một vị thần gánh đất để ngăn sông đắp núi. Một hôm vị thần đó đang gánh đất thì bỗng nhiên đòn gánh bị gãy làm hai, nên bây giờ đã để lại hai quả đất khổng lồ khoảng cách nhau hơn một km đó chính là núi Linh thái và núi Túy Vân ngày nay thuộc xã Vinh Hiền, huyện Phú Lộc, tỉnh Thừa Thiên – Huế.
Vua Gia Long vốn không phải là con người hiếu sát. Ngay cả việc đối với họ Trịnh, hai bên đánh nhau ròng rã 45 năm trời, vậy mà khi đã lấy được nước (1802), vẫn đối xử tốt với con cháu họ Trịnh chứ đâu đến cạn tàu ráo máng như với Tây Sơn?