Kỷ niệm 130 năm Ngày sinh Chủ tịch Hồ Chí Minh (19/5/1890 - 19/5/2020), Sông Hương giới thiệu bài viết “Tháng Năm, bâng khuâng nhớ về Người”. Bác Hồ đã ở lại giữa lòng dân tộc bằng tình nhân văn, sự khiêm tốn và tấm lòng vì lợi ích chung. Một đức tính đã được hình thành từ nhỏ.
“Từ Tín hiệu một vì sao đến Hẹn gặp lại Sài Gòn” chia sẻ nhiều kỷ niệm khó quên về đoàn làm phim trong thời gian quay ở Huế gắn với nội dung phim, về một gia đình nề nếp đạo lý và một con người đặc biệt từ nhỏ đã hướng tâm thái mình về vận mệnh của đất nước. Để thấy rõ hơn quãng đời tuổi trẻ của Bác Hồ trên đất Huế thực sự là nền tảng của lòng yêu nước, gây dựng ý chí giải phóng áp bức và phát xuất con đường cứu nước mới mẻ đầy thực tiễn.
Thế giới vẫn chưa qua cơn khốn đốn từ đại dịch siêu hình virus corona, nhân loại nỗ lực vượt lên nguy biến và cơ bản đã có độ lùi nhìn xa hơn về sự sinh tồn của con người cũng như nơi cư trú Địa Cầu. Nguy cơ dịch bệnh vẫn tiềm ẩn khi thế giới chưa tìm ra vacine, nhưng ở nguyên lý song hành với khoa học lượng tử là: Ý niệm thiện lành, tôn trọng “mẹ tự nhiên” sẽ mang đến lợi ích thiết thực, để có thể “tự kháng” với những loại virus khác. Bài viết “Ngôi chùa tự tại giữa cõi cách ly” đã tìm đến nơi an trú bình yên - đó là “ngôi chùa nội tâm”. Như là sự nhắc thức hòa nhập vào cõi thanh nhiên. Như một bến đợi cho sự quay về lẽ nhi nhiên của tánh không bất tuyệt, về khởi thủy “miền-có-không” cũng là hạnh phúc lấp lánh ở cuối nguồn.
Mục văn xuôi, truyện ngắn “Mầm xanh trong kẽ đá”. Không gian núi rừng mênh mông nhưng éo le trong tình duyên, cuộc sống chật vật, khắc nghiệt trước đại ngàn và những cám dỗ đời thường đã kéo họ về nhiều ngả. Những khuôn mặt hiền như nắng trước hoàng hôn vẫn ở lại ngóng chờ người trở về từ lầm lỗi và từ cõi siêu linh như một niềm sống vô hình. Tiếp đó là truyện ngắn “Vị thần trên nóc nhà rông” mang hơi thở thần thoại, song trước hết là sự thật của những cuộc săn nghiệt ngã. Trong tiến trình săn voi và thuần hóa để trở thành loài hữu ích cho con người, bao nhiêu nước mắt và máu hòa lẫn trong niềm hoan ca và đâu đó là nỗi lặng im của thần linh. Câu chuyện vang vang như tiếng tù và lúc chiều xuống đêm về giữa rừng thẳm với loài thú kiêu hùng đang tiếc nuối một thời xanh.
“Đọc Kafka” để thấy ông đã phá rào cái thực tại này để dung thông vào những thực tại khác, có cả hiện hữu của cái chết và hư vô. Và cả niềm hoài nghi, hẳn nó thuộc về người đọc khi tự nhốt mình trong ngục tù của ngôn ngữ và e sợ nhìn về những “miền tối siêu linh”. Mục “Huế dòng chảy văn hóa” giới thiệu bài viết về lễ Sách lập Đông cung cho vị Hoàng thái tử cuối cùng của nền quân chủ Việt Nam, “tuy tuổi còn thơ, ấy mà đã biểu lộ ra cái khác thường”. Nhưng thế cuộc đổi thay, danh phận là người kế nhiệm vua Bảo Đại sau này của Hoàng thái tử Bảo Long cũng biến đổi.
DƯỚI ĐÂY LÀ MỤC LỤC:
Kỷ niệm 130 năm Ngày sinh Chủ tịch Hồ Chí Minh (19/5/1890 - 19/5/2020)
- Tháng Năm, bâng khuâng nhớ về Người - VÕ VÂN ĐÌNH
- Từ “Tín hiệu một vì sao” đến “Hẹn gặp lại Sài Gòn” - PHẠM HỮU
*
VĂN
- Mầm xanh trong kẽ đá - NGUYỄN LUÂN
- Ngôi chùa tự tại giữa cõi cách ly - TRẦN KIÊM ĐOÀN
- Chiếc cầu ghế gỗ An Bang - LỮ MAI - TRẦN THÀNH
- Vị thần trên nóc nhà rông - ĐỖ TIẾN THỤY
THƠ:
- PHAN TRUNG HIẾU:
+ Tự cảm
+ Trước tuổi mình
- LÊ HÒA
+ Dưới tàn cây độ lượng
- ĐÔNG TRIỀU
+ Buổi sáng trong bốn mét vuông
+ D’ran chiều mưa
- NGUYỄN THANH HẢI
+ Tìm đâu hạt mưa nguyên
+ Độc hành trên la lả tiếng chim
- LỆ HẰNG
+ Tiếng hót cuối cùng
- TRƯƠNG ĐĂNG DUNG
+ Trên bàn mổ
+ Một lần nữa
+ Tô Thùy Yên
- HẢI TRUNG
+ vần cũ 3. Kiều
+ vần cũ 2. từ iphon
+ vần cũ 1. ca Huế trên sông
- HOÀNG VŨ THUẬT
+ Đêm oải hương
+ Thiếu nữ
- NP PHAN
+ E rằng...
+ Một ngày chợt đến
- ĐỖ QUYÊN
+ Thế thôi
+ Chiếc gối
- NGHIÊM QUỐC THANH
+ Đoản khúc trầm
+ Ta nào đâu bất biến
NHẠC:
- Ký ức gọi tên - Nhạc: NGUYỄN VĂN VŨ; Thơ: TRẦN HOÀNG PHỐ
- Hoa bằng lăng - Nhạc: HUY CHU; Lời: LÊ PHƯỚC QUYỀN
NGHIÊN CỨU VÀ BÌNH LUẬN
- Phạm Thiên Thư, có ngần ấy thôi - NGUYỄN ĐỨC TÙNG
- Đọc Kafka - MAURICE BLANCHOT - ĐOÀN HUYỀN dịch
HUẾ - DÒNG CHẢY VĂN HÓA
- Lễ Sách lập Đông cung Hoàng thái tử Bảo Long - MIÊN ĐÌNH
TÁC GIẢ - TÁC PHẨM:
- Từ Hoài Tấn: Thơ buổi giao mùa - HUỲNH NHƯ PHƯƠNG
- Bản thể đàn bà và bản lĩnh nhà văn - NGUYỄN KHẮC PHÊ
* Bìa 1: Tác phẩm “Hương đêm” (Sơn dầu, 80cm x 150 cm) của họa sĩ Lê Đức Tùng
* Bìa 2: Tác phẩm “Sương về phố” và “Bình yên một sớm” của NSNA Văn Đình Huy
* Bìa 3: Tác phẩm “Sương sớm chùa Thiên Mụ” của NSNA Nguyễn Văn Trực; Tác phẩm “Mùa phượng nở” của NSNA Xuân Mai
- Minh họa: Họa sĩ Phan Thanh Bình; họa sĩ Đặng Mậu Tựu
- Vi nhét: Họa sĩ Tô Trần Bích Thúy.
Ban Biên tập
“Ngài” rùa đá được xem như một trong hai linh vật để trấn yểm vùng đất Phú Lộc (Thừa Thiên - Huế), trên đầu “ngài” còn có một chữ Vương.
Huế có những sáng mờ sương, sương giăng kín những tuyến phố, bầu trời như sà xuống tận đầu người, xứ Huế vốn mộng mơ càng thêm huyền ảo.
Lối kiến trúc độc đáo thuộc hệ phái thevarada (Nam tông) tạo cho chùa Thiền Lâm một nét đẹp khác biệt so với các cổ tự đất cố đô.
Cố đô Huế bây giờ không còn trầm mặc, phong cảnh về đêm thật quyến rũ bởi việc chiếu sáng nghệ thuật cầu Trường Tiền.
Sáng 10-3, Sở VHTT&DL tỉnh Thừa Thiên- Huế phối hợp với UBND huyện A Lưới đã tổ chức lễ hội Ariêu Car_một trong những lễ hội văn hóa truyền thống lớn với sự tham gia đông đảo cộng đồng người dân tộc thiểu số Pa Cô, Tà Ôi, Cơ Tu, Pa Hy đang sinh sống ở địa bàn vùng cao huyện A Lưới .
Nhà vườn An Hiên, phủ thờ Công chúa Ngọc Sơn, Xuân Viên Tiểu Cung... là những nhà vườn đẹp bậc nhất xứ Huế. Hệ thống kiến trúc dân gian này là một điểm nhấn trong khám phá nét đẹp văn hóa Cố đô.
Lễ hội A riêu Car là dịp để các dân tộc hội tụ, thể hiện tinh thần đoàn kết, tính cộng đồng, bảo tồn và phát huy bản sắc văn hóa truyền thống.
Là món ăn có cái tên khiến nhiều người phải ngẩn ra vì nghe quá lạ, canh chột nưa chinh phục thực khách bởi hương vị đậm chất quê và cái tình của người dân Huế.
SHO - Sáng ngày 21/2 (14 Tháng Giêng năm Bính Thân), Hội Nhà văn Thừa Thiên Huế đã tổ chức chuyến đi Viếng mộ thi nhân tại các nghĩa trang trên địa bàn thành phố Huế tưởng nhớ các văn nghệ sĩ đã khuất . Đây là năm thứ tám văn nghệ sĩ Cố đô Huế tổ chức đi viếng mộ thi nhân vào dịp Tết Nguyên tiêu.
Không biết có tự bao giờ mà hoa tre là lễ vật không thể thiếu trong lễ "cúng bổn mạng" đầu năm của mỗi gia đình xứ Huế. Nội tôi kể rằng: Thuở xưa khi chưa có "ông tổ" khai sinh ra loại hoa tre thì người ta "cúng bổn mạng" bằng hoa thọ. Hoa thọ mang ý nghĩa trường tồn, cầu mong được sống lâu để sum vầy cùng con cháu.
Là kinh đô xưa cổ còn được lưu giữ gần như toàn vẹn nhất cho đến bây giờ, Tết ở Huế tượng trưng cho sợi dây liên kết giữa quá khứ và hiện tại.
Cặp rắn này chỉ xuất hiện tại chùa vào các ngày sóc vọng (các ngày 1, 15, 30 hàng tháng) và trú lại qua đêm trong hang cây da cổ thụ rồi lặng lẽ bỏ đi. Thấy chuyện lạ, một số người cho rằng đây là đôi rắn “có chân tu” nên mới về chùa để “nghe giảng giải kinh Phật”...
Bấy lâu nay, nhiều người dân, du khách vẫn thường nhắc đến con rùa khổng lồ thi thoảng xuất hiện trên dòng sông Hương, đoạn trước mặt điện Hòn Chén (thuộc thôn Ngọc Hồ, phường Hương Hồ, thị xã Hương Trà, Thừa Thiên – Huế). Người dân địa phương gọi đó là “rùa thần”.
Có thể nói, trong số hàng trăm sản phẩm bằng tre của các nghệ nhân làng Bao La (xã Quảng Phú, huyện Quảng Điền, Thừa Thiên - Huế) tạo nên, chúng tôi ấn tượng nhất là đèn lồng các loại. Từ đèn ú, đèn lục giác, bát giác… Tuy khác nhau về mẫu mã, hình dáng nhưng tất cả đều chan chứa tâm tình, gửi gắm “cái hồn” của làng nghề nơi đây.
Bên cạnh lớp nghệ nhân "vàng", lớp những nghệ sỹ "măng non" - nghệ sỹ trẻ là thế hệ mới sẽ đồng hành cùng nghệ thuật Ca Huế trên con đường phát huy giá trị di sản này ra cộng đồng, tiến tới hội nhập di sản quốc tế. Do đó, việc làm sao để truyền lại vẹn nguyên bản sắc, đúng cái "chất" của Ca Huế cho lớp nghệ sỹ trẻ kế tục cũng đang là vấn đề được các ban, ngành quan tâm.
Chuyên đề trọng điểm của số báo này, dành nhiều trang về Hoàng Phủ Ngọc Tường - nhà văn, nhà văn hóa Huế. Những trang văn của ông, như chiếc đũa thần, thức dậy những vỉa tầng văn hóa Huế. Một điều khác, ông cùng bạn bè thuở ấy, với một hệ mỹ cảm khác biệt, đã tạc vào văn nghệ Huế, Việt Nam những giá trị trường cửu.
Với những giá trị mà cổ vật cung đình Huế vốn có, và với “quê hương” nó được sinh ra, cố đô Huế xứng đáng đón nhận lại những cổ vật quan trọng một thời của cha ông.
Với những giá trị mà cổ vật cung đình Huế vốn có, và với “quê hương” nó được sinh ra, cố đô Huế xứng đáng đón nhận lại những cổ vật quan trọng một thời của cha ông.
Tại Huế, toàn bộ các ấn quý bằng vàng, bạc, ngọc hay còn gọi là Kim Ngọc Bảo Tỷ đến nay không còn một chiếc nào. Có lẽ thật sự đây là điều đáng tiếc nhất khi xuất xứ những chiếc ấn quý đó đều từ Huế mà ra.
Những biến cố của lịch sử đã khiến cho một lượng cổ vật lớn và quý hiếm đã “biến mất” khỏi cố đô Huế. Hãy cùng lật lại những điểm mốc ấy.