Đón đọc Sông Hương số 353 - tháng 07/2018

07:25 02/07/2018

Tháng 7, những dòng văn viết về ngày Thương binh Liệt sĩ 27/7 như nghẹn lại, nhói lòng người đọc bằng những “câu thơ đắp cho linh hồn ngang dọc”. Tháng 7 nhớ về các chiến sĩ đã vĩnh viễn nằm lại Trường Sơn, hay Trường Sa với những ngôi mộ gió quanh các bãi bờ. Những người bị vùi tuổi xuân nơi địa ngục trần gian Côn Đảo, và hôm nay lớp con cháu cầm ký ức của cha ông nơi đã trở thành chứng tích cho lòng quả cảm anh hùng, để cảm nhận những người tù chính trị ngày trước vẫn như còn ấm từng dấu nằm và lời thì thầm trao truyền niềm tin vào một ngày mai ánh bình minh xuyên vào hốc tối đau thương.

Bìa tạp chí số 353 - tháng 07/2018

Mảng truyện ngắn trong số báo này, tác phẩm Giấc mộng của bạn viết lần đầu đến với Sông Hương, là sự bí ẩn đa chiều, nó thánh thiện lương tâm và tối mờ, mọi thứ mới lạ như mặt hồ không còn gương mà cồn lên từng đợt sóng, và lòng người cồn lên những ám ảnh… Ở truyện ngắn Nhạc hoa. Những mẩu đời thường của những cô sinh viên quê mùa, mê dụ thú ăn chơi nơi phồn hoa đô thị đã sớm mắc lưới tình. Cho đến một ngày nỗi nhớ quê, nhớ mẹ cha trỗi dậy. Song về quê cưới chồng rồi thì cơn đau từ chính thân phận và hậu họa từng gây ra phía trước vẫn không buông tha như một định mệnh.

Mục Tác giả - Tác phẩm, bài “Nguyễn Văn Bổng - Từ thuở dưới đáy Sông Hương…” phác họa một chân dung khá đầy đặn cùng những phân tích mới mẻ về nhà văn một thời từng ra Huế học cao đẳng tiểu học và tú tài tại trường Quốc Học rồi dạy dạy trường tư thục Thuận Hóa, Huế; một nhà văn chiến sĩ cống hiến trọn đời cho sự nghiệp cách mạng thông qua quá trình hoạt động với cá tính mạnh mẽ, bản lĩnh quyết liệt và đặc biệt là tư tưởng trong tác phẩm của mình như Con trâu, Rừng U Minh.

Một đề tài lâu lắm rồi Sông Hương mới quay lại - đó là tiểu thuyết trinh thám ở Việt Nam những năm 1920 - 1930, mà trong đó nhà văn Phú Đức được xem là người đặt nền móng và cũng là cái tên được “săn đón” nhiều nhất ở Nam Bộ nửa đầu thế kỉ XX, với tác phẩm tiêu biểu nổi danh như Châu về Hiệp Phố. Tiểu thuyết trinh thám Phú Đức tạo được phong cách riêng trong dòng chảy chung bằng lối xoắn quyện thiện ác đã khiến tác giả vượt ra ngoài khuôn khổ của mô típ trinh thám khuôn thước, ghi dấu tính cách nhân vật của xã hội nước ta, ít chịu sự ảnh hưởng chi phối từ các tác phẩm kinh điển nước ngoài. Mời quý độc giả đọc bài nghiên cứu “Tiểu thuyết trinh thám của nhà văn Phú Đức trong dòng chảy tiểu thuyết trinh thám Việt Nam đầu thế kỷ XX”.

Phần 2 của bài viết đăng từ số báo trước, “Mực in dần dần biến mất: thơ vào cuối thời văn hóa in ấn”, tác giả Dana Gioia thể hiện cây bút tiểu luận sâu sắc đầy tính dự báo: “Miễn là khi nhân loại còn đối mặt với cái chết và dùng ngôn ngữ để miêu tả sự hiện hữu của mình, thơ sẽ mãi còn là một trong những căn nguồn tinh thần chủ yếu của nó. Thơ là một nghệ thuật đến trước chữ viết, và nó sẽ sống sót sau truyền hình và trò chơi điện tử”.

 

Dưới đây là phần Mục lục

VĂN:

- NẮNG THÁNG TƯ CÔN ĐẢO - Bùi Xuân Hòa

- GIẤC MỘNG - Bảo Thương

+ Minh họa: Họa sĩ Nguyễn Thiện Đức

- NHẠC HOA - Nguyễn Văn Học

+ Minh họa: Họa sĩ Đặng Mậu Tựu

 

THƠ:

- ĐINH HẠ

+ Vọng khúc biển

- VŨ TƯ

+ Liệt sĩ vô danh

- NGUYỄN HƯNG HẢI:

+ Dưới vòng đa yên tĩnh

+ Tự sự dã tràng

- ĐỖ TẤN ĐẠT

+ Tattoo gió

- NGUYỄN MINH KHIÊM

+ Một góc phù sa

+ Những ngón tay của mẹ

- NGUYỄN HOÀN THỌ

+ Đêm thức

- HOA NGUYÊN

+ Khâu…

- TRẦN ĐỨC TÍN

+ Ngày của hôm nay

- NGUYỄN LOAN

+ Tiếng thời gian

- NGUYỄN VĂN THANH

+ Nửa vầng trăng

- MAI DIỆP VĂN

+ Tháng năm đằng đẵng phận sông

- TRẦN QUỐC TOÀN

+ Giấc mơ cánh đồng

+ Chiếc lá từ bi

- LƯU XÔNG PHA

+ Về chơi với núi

- Giới thiệu thơ TRẦN THỊ HUÊ

+ Một lời khác của tình yêu

+ Nhớ Huế

+ Người đàn ông của chị

 

NHẠC:  

- LỜI RU QUÁ KHỨ - Quánh Ngọc Hiếu

- NẾU NHƯ CHẲNG CÓ DÒNG HƯƠNG - Nhạc: Chí Linh & Lời: phỏng thơ Huy Tập

 

CỬA SỔ NHÌN RA VĂN HỌC THẾ GIỚI ĐƯƠNG ĐẠI

- ANH CHÀNG ZIEGLER - Hermann Hesse - Phạm Đức Hùng dịch

+ Minh họa: Nhím

 

NGHIÊN CỨU VÀ BÌNH LUẬN

- TIỂU THUYẾT TRINH THÁM CỦA NHÀ VĂN PHÚ ĐỨC TRONG DÒNG CHẢY TIỂU THUYẾT TRINH THÁM VIỆT NAM ĐẦU THẾ KỶ XX – Diệp Thị Thanh Thúy

- MỰC IN DẦN DẦN BIẾN MẤT: THƠ VÀO CUỐI THỜI VĂN HÓA IN ẤN (Phần 2) - Dana Gioia - Điểm Thọ dịch

- MOON PALACE CỦA PAUL AUSTER: TỪ TỰ SỰ SIÊU HƯ CẤU ĐẾN DỤ NGÔN VỀ KẺ KHÁC - Nguyễn Đình Minh Khuê

 

HUẾ - DÒNG CHẢY VĂN HÓA

- GIÁC VƯƠNG NỘI VIỆN THỜI MINH VƯƠNG NGUYỄN PHÚC CHU Ở ĐÂU? - Trần Viết Điền

 

TÁC GIẢ - TÁC PHẨM:

- NGUYỄN VĂN BỔNG - TỪ THUỞ DƯỚI ĐÁY SÔNG HƯƠNG… - Phạm Phú Uyên Châu

- ĐUNG ĐƯA TRÊN NHỮNG ĐÁM MÂY - NHỮNG GIẤC MƠ VỤN VỠ - Nguyễn Thành Nhân

 

Bìa 1: Tác phẩm “BẤT TẬN” của họa sĩ Đức Phạm

Bìa 2 & 3: Họa sĩ Nguyễn Đại Giang với bức tranh được chọn vào hợp tuyển các tác phẩm sáng tạo độc đáo nhất của ArtQuench Magazine - KHẢ HÂN

 

BAN BIÊN TẬP

 

 

 

 

 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • Tình cờ, chúng tôi được chứng kiến trọn lễ A Riêu Piing của người Pakô ở xã Hồng Trung, huyện A Lưới, tỉnh Thừa Thiên-Huế. Đây là lễ hội lớn nhất của người Pakô, được tổ chức 5 năm, thậm chí 10 năm một lần.

  • Trong dịp ghé thăm Huế đầu năm 2014, họa sĩ Nguyễn Đại Giang, cha đẻ trường phái upsidedownism - đảo ngược (Từ đảo nghịch cuộc đời đến đảo nghịch hội họa, Tuổi Trẻ ngày 15-2-2009), đã có buổi vẽ tranh thú vị tại gác Trịnh - căn gác nơi Trịnh Công Sơn sống thời trai trẻ ở Huế.

  • Điện Long An - Bảo tàng cổ vật cung đình Huế và những gì chứa đựng bên trong thực sự là một di sản quý báu. 

  • Trong nghề đúc đồng, việc tạo mẫu có tính quyết định về nghệ thuật trong một tác phẩm. Là thế hệ thứ mười trong một gia đình có truyền thống làm nghề đúc đồng ở làng Dương Xuân xưa, nghệ nhân Nguyễn Văn Viện được tôn vinh là người thợ tài hoa, bởi khó có thể tìm thấy ở làng đúc đồng Huế người thứ hai có kĩ thuật điêu luyện và sức sáng tạo không ngừng như ông… 

  • Ngày 8-1, Ban Thường trực Ủy ban MTTQ Việt Nam tỉnh Thừa Thiên - Huế tổ chức buổi tọa đàm kỷ niệm 100 năm Ngày sinh Giáo sư Tôn Thất Dương Kỵ, nguyên Bí thư Ðảng đoàn, Tổng Thư ký Liên minh các lực lượng dân tộc, dân chủ và hòa bình Việt Nam, Ủy viên Ban Thư ký Ủy ban T.Ư MTTQ Việt Nam, nhà trí thức yêu nước, người cộng sản kiên trung, người con ưu tú của quê hương Thừa Thiên - Huế. 

  • Ngựa là con vật được sử dụng nhiều trong các cuộc chiến tranh thời cổ. Hình ảnh ngựa gắn liền với lịch sử hình thành và phát triển của nhiều dân tộc, gắn liền với các võ tướng trên nhiều trận chiến. 

  • Mỗi lần đi ngang cầu Ca Cút đều có cái cảm giác “trời đất bao la, chìm đắm trong ta” cho dù buổi sáng, buổi chiều hay có khi về đêm. Cuối năm, khi ngọn giáo đông bắc còn căm căm, cảm giác đó chừng se sắt hơn...

  • Món xôi ống tưởng chừng như đơn giản này lại chứa đựng trong nó tất cả tinh hoa miền núi. 

  • Được Bộ VH-TT (nay là Bộ VH,TT&DL) công nhận là Di tích lịch sử - văn hóa cấp Quốc gia từ năm 1991, nhưng suốt nhiều năm qua, di tích Tuy Lý Vương nằm ở phường Đúc, TP Huế, bị nhiều hộ dân xâm hại một cách nghiêm trọng. Mặc dù các cơ quan chức năng tỉnh Thừa Thiên - Huế đã vào cuộc, tuy nhiên, do cách xử lý “nửa vời”, thiếu cương quyết nên đến nay, khu di tích này vẫn ở trong tình trạng “kêu cứu” từng ngày...

  • Ngược lên thượng nguồn sông Hương vào một ngày đầu năm 2014, chúng tôi đến thăm cụ ông Nguyễn Lô (82 tuổi), ở thôn Kim Ngọc, xã Hương Thọ, thị xã Hương Trà, Thừa Thiên - Huế, trong một căn chòi tạm bên cạnh lăng chúa Nguyễn Phúc Thái (Vị chúa thứ 5 của triều Nguyễn). Gần 40 năm qua, ông lão đã một thân một mình chống lại những kẻ đào trộm mộ để bảo vệ lăng chúa Nguyễn được vẹn toàn; đồng thời cũng khai hoang đất đồi phát triển kinh tế gia đình…

  • Kế Môn (Điền Môn, Phong Điền, TT- Huế) là quê hương của hàng ngàn người giàu có trên cả nước và thế giới. Bởi là quê quán của nhiều người giàu nên Kế Môn sở hữu lắm chuyện đặc biệt.

  • Năm 2010, tôi được về dự đêm thơ Quê Mẹ của nhà thơ Tố Hữu tổ chức tại TP Huế - quê mẹ của ông và có dịp được về thăm quê ông, một làng nhỏ bên dòng sông Bồ trong xanh. Thật thú vị vì đây cũng chính là quê hương của Đại tướng Nguyễn Chí Thanh - Nguyên ủy viên Bộ Chính trị, Chủ nhiệm Tổng cục chính trị Quân đội nhân dân Việt Nam, nguyên Chính ủy Quân giải phóng miền Nam. 

  • Những ngôi nhà vườn, nhà rường cổ ở Huế không chỉ có giá trị về mặt di sản kiến trúc mà còn thể hiện một cách sống động và chân thực nhất về đời sống của người Huế xưa. Nhưng vì nhiều lý do: tốc độ đô thị hóa diễn ra nhanh chóng, người dân thiếu tiền trong việc trùng tu bảo tồn …mà giờ đây, những ngôi nhà cổ nguyên bản đặc trưng xứ Huế đang mai một dần.

  • Ðồng chí Nguyễn Chí Thanh sinh ngày 1-1-1914, tên thật là Nguyễn Vịnh, là một nhà lãnh đạo Ðảng, Nhà nước, Quân đội kiệt xuất; nhà chính trị, quân sự mưu lược, tài trí, dũng cảm, kiên quyết; một người con ưu tú của quê hương Thừa Thiên - Huế. Ðồng chí đã cống hiến cả cuộc đời mình cho sự nghiệp cách mạng vẻ vang của Ðảng, của dân tộc. 

  • Từ một địa phương không có bệnh viện tuyến tỉnh, mọi hoạt động trong lĩnh vực y tế chuyên sâu chủ yếu dựa vào Bệnh viện Trung ương Huế là chính nên thường xuyên gây ra vấn đề quá tải. Để khắc phục tình trạng trên, thời gian qua, tỉnh Thừa Thiên Huế đã tập trung nhiều nguồn lực để xây mới 03 bệnh viện đa khoa tuyến tỉnh. Đến nay, sau thời gian ngắn đi vào hoạt động, các bệnh viện này đã làm rất tốt công tác khám chữa bệnh, thu hút ngày càng nhiều bệnh nhân đến khám và điều trị.

  • Múa bao giờ cũng gắn kết với âm nhạc (nhạc đàn và nhạc hát), vì thế, người ta thường gọi tên là “Múa hát cung đình”. Múa hát cung đình của vua chúa Việt Nam không giống như hình thức vũ hội phương Tây. Nó chủ yếu phục vụ cho vua chúa, lễ lạc trong triều đình, mang hình thức lễ nghi phong kiến vương triều. 

  • Hội đồng chung khảo Giải thưởng Văn học Nghệ thuật Cố đô lần thứ V đã lựa chọn được 40 tác phẩm, công trình (trong tổng số 45 tác phẩm, công trình do Hội đồng sơ khảo giới thiệu vào xét vòng chung khảo) đề nghị Chủ tịch UBND tỉnh trao giải thưởng A, B, C. 

  • Bác sĩ Trương Thìn  sinh năm 1940 tại Thừa Thiên Huế . Từ năm 1961 ông là  sinh viên Trường đại học Y khoa Sài Gòn .Ông  học giỏi, nhiệt tình tham gia phong trào học  sinh, sinh viên yêu nước, là trưởng đoàn văn nghệ sinh viên học sinh Sài Gòn trong  phong trào đấu tranh “Hát cho dân tôi nghe” những năm trước giải phóng.

  • Với người Tà Ôi ở miền rẻo cao A Lưới (tỉnh Thừa Thiên - Huế), từ xa xưa, những chuỗi mã não là biểu tượng của quyền lực, sự giàu có, sang trọng và có địa vị trong cộng đồng.

  • Chứa đựng trong mình cả một giai đoạn lịch sử thông qua các di tích, nét trầm mặc cổ kính, điệu hát cung đình Huế âm trầm cùng với sông Hương, núi Ngự… Huế vẫn sừng sững nghiêng mình tồn tại với thời gian qua sự thăng trầm của lịch sử, với thời gian và sự chống trọ trong chiến tranh.