Tháng 5 về luôn khiến chúng ta nhớ đến Người với tấm lòng nhân ái bao dung với người dân Việt Nam và hướng đến những người còn bị áp bức và bị tước nhân quyền trên thế giới. Bài viết “Bao la nhân ái một con người” mở đầu cho Sông Hương số này sẽ làm bật lên Tư tưởng Nhân văn của Bác Hồ - là ánh dương soi sáng suốt cuộc trường chinh kháng chiến đến ngày thắng lợi, cả hôm nay và mai sau; bởi suy cho cùng ở mọi thời đại, chỉ khi tư tưởng nhân văn của những vị lãnh đạo phát sáng chiếu soi lên mọi hành động, vận nước mới thật bình an.
Bìa tạp chí Sông Hương số 351 tháng 05/2018
Mục văn xuôi kỳ này. Ký ức về một người lính từ “đứa trẻ” một ngày bỗng nhận ra mạ nuôi giấu cán bộ giữa giai đoạn “Luật 10/1959” giám sát khắc nghiệt. Người lính ấy sau này là một thương binh, vô tình gặp lại đứa trẻ ngày nào cùng chia sẻ tâm tư trong hầm bí mật ở một hoàn cảnh đặc biệt thời bình. Từ nhân vật chính, “đứa trẻ” năm xưa đã lặng lẽ lui xuống vai phụ, làm bật lên một tình đồng đội đầy ân nghĩa. Truyện ngắn Mầm nhói, bức ký họa về ngọn đồi Anh Hài trắng nhức san sát những nấm mộ nhỏ nhoi; nơi bao sinh mệnh bị tước đoạt quyền sống ngay khi còn trong bào thai. Nhưng hết thảy các em nơi ngọn đồi này đều đã trở thành thiên thần, những thiên thần chấp chới giữa hư không chờ lần siêu thoát. Ở truyện ngắn còn lại, con Bù nhìn được bện bằng rơm từ tay một người đàn ông không bình thường, đã thức dậy niềm hạnh phúc trần tục từ người con gái đêm đêm thức với nỗi khát khao được làm mẹ; và đó cũng là sự thức dậy nỗi đau của người chồng bất lực. Tác giả dường như tự bện một con bù nhìn có hồn, sống động lặng thầm giữa bao la cánh đồng ngập ngụa ánh trăng, là một hình ảnh đẹp dẫu rất buồn.
Mục Nghiên cứu và bình luận. Phần cuối của bài viết “Phạm trù nhân vật trong tiểu thuyết Việt Nam theo xu hướng hậu hiện đại” khởi đăng từ số trước, tác giả đã đào sâu hơn về tâm thức nhân-vật-con-người thời hậu hiện đại bị hành hạ bởi cảm thức nghi ngờ, bi quan về chính sự tồn tại của họ trước một xã hội bị chi phối bởi các sức mạnh siêu nhiên trong lúc con người lại chối bỏ sự tìm hiểu để hòa đồng vào nó. Đó cũng chính là “sự ám thị của nhà văn về một thế giới không hoàn tất, một thế giới mà trong quan hệ phải đối diện với sự hỗn độn và ám ảnh bởi hư vô”.
“Nguyễn Trọng Tạo, một cây si với một cây bồ đề” - bài viết về đời/thơ của con người luôn cố giữ thăng bằng giữa thế tục và hư vô; “một người đi giữa đất trời lồng lộng, thấy cái nhỏ và cái lớn, thấy trước và sau, biết sợ hãi cái vĩnh hằng”. Bên cạnh đó là chân dung nhà thơ Lâm Thị Mỹ Dạ với những linh cảm về dấu lặng cuộc đời: “Em chết trong nỗi buồn/ Chết như từng giọt sương/ Rơi không thành tiếng”…
- BAO LA NHÂN ÁI MỘT CON NGƯỜI - Trần Nguyên Hào
VĂN:
- Mầm nhói - NHỤY NGUYÊN
- Bù nhìn - NGUYỆT CHU
- Ký ức về một người lính - PHẠM XUÂN PHỤNG
THƠ:
- HUỲNH GIA
+ Bài ca dao của Mẹ
- LÊ HÀO
+ Bài hát và niềm mơ
- PHAN DUY
+ Mênh mông đồng chiều
+ Những chuyến rơi xanh
- TRẦN HUY MINH PHƯƠNG
+ Khúc rụng 2
+ Khúc rụng 1
- NGUYỄN THÁNH NGÃ
+ Tháp trôi sông
+ Về thôi
- BÙI KIM ANH
+ Giấc ngủ quê
- NGUYỄN HÀN CHUNG
+ Ngày em trăm tuổi
- PHAN NAM
+ Bản phác thảo đêm trắng
- SƠN TRẦN
+ Về với cha
+ Ký ức tháng Tư
- NGUYỄN CHÍ NGOAN
+ Nỗi buồn thinh lặng
- VÕ VĂN LUYẾN
+ Ngày cũ phố cũ hồn cũ
- NGUYỄN THÚY HẠNH (giới thiệu chùm thơ)
+ Mỹ dạ ngâm
+ Mù(ư)a thu
+ Bóc một lớp vỏ
NHẠC:
- Mưa Huế tình yêu - Nhạc và lời: NGỌC ÁNH
- Sen hồng Thành Nội - Nhạc và lời: ÁNH MAI
NGHIÊN CỨU BÌNH LUẬN:
- Nguyễn Trọng Tạo, một cây si với một cây bồ đề - NGUYỄN ĐỨC TÙNG
- Phạm trù nhân vật trong tiểu thuyết Việt Nam theo xu hướng hậu hiện đại (Phần cuối) - NGUYỄN HỒNG DŨNG
CỬA SỔ NHÌN RA VĂN HỌC THẾ GIỚI ĐƯƠNG ĐẠI:
- Hệ hình mỹ học tiếp nhận như là chân trời mới cho diễn giải lịch sử văn học - HOÀNG PHONG TUẤN dịch
HUẾ DÒNG CHẢY VĂN HÓA:
- Ruộng tịch điền và vị vua khởi xướng dưới triều Nguyễn - TRẦN ĐÌNH BA
- Lại bàn về nơi an táng đại thi hào Nguyễn Du - MAI VĂN HOAN
TÁC GIẢ - TÁC PHẨM:
- Lâm Thị Mỹ Dạ - Trái tim sinh nở - TRUNG TRUNG ĐỈNH
- Văn hóa đọc và đọc văn hóa - PHẠM PHÚ PHONG
- Đi giữa lằn ranh giữa thực và mộng - NGUYỄN VĂN SƯỚNG
- Thư tín Sông Hương
- Bìa 1: Tác phẩm “SELFIE” (Sơn mài 100x100cm) của họa sĩ Đinh Khắc Thịnh
- Phụ bản bìa 2, bìa 3: “LẠI VỀ LẠI 2018” VÀ KHÚC ĐỒNG VỌNG CỦA QUÁ KHỨ - Khả Hân
- Minh họa: Đặng Mậu Tựu
BAN BIÊN TẬP
Triều đại phong kiến vua Nguyễn cuối cùng tại Huế đã trải qua với bao biến cố lịch sử. Hàng vạn cổ vật quý hiếm đi cùng triều đại này hiện đã mất mát quá nhiều, không còn “ở lại” được trên mảnh đất nó đã từng tồn tại.
Hai đồng tiền cổ quý hiếm là loại tiền dùng để ban thưởng chứ không dùng để trao đổi, mua bán có tên là “Gia Long thông bảo” và “Minh Mạng thông bảo” với kích thước rất lớn vừa được một người dân ở Quảng Bình lần đầu phát hiện.
Với một di sản văn hoá vật thể và tinh thần mang ý nghĩa quốc hồn quốc tuý của dân tộc, Huế là một hiện tượng văn hoá độc đáo của Việt Nam và thế giới.
Huế từ lâu đã là một trung tâm văn hóa, du lịch của cả nước. Festival văn hóa nghệ thuật kết hợp với du lịch đã tạo cú hích cho thế mạnh đặc thù của quần thể di tích cố đô Huế - được công nhận là di sản thế giới vào năm 1993, từ đó tạo diện mạo cho Huế có sự phát triển mới, mạnh mẽ hơn.
Lọng là sản phẩm độc đáo được dùng để tôn vinh sự trang trọng, quý phái trong các nghi lễ của triều đình xưa, cũng như trong các lễ nghi cúng tế mang đậm tín ngưỡng dân gian. Từ đám rước thần linh, đám tang, lễ cưới, hỏi… đều có sự hiện diện của chiếc lọng.
Trong kiến trúc xưa, có lẽ không nơi nào có nhiều bức bình phong như ở Huế. Khắp các cung đình, phủ đệ, đến các đền chùa, am miếu, đình làng, nhà thờ họ và nhà thường dân…đều hiện hữu những bức bình phong.
Võ tướng Nguyễn Tri Phương đã dành cả đời ông trong công cuộc giữ yên bờ cõi và chống ngoại xâm trải qua ba đời vua Minh Mạng, Thiệu Trị, Tự Đức. Khi Hà thành thất thủ vào tay quân Pháp, ông đã nhịn đói cho đến chết.
Gần đây có một bộ tranh chân dung của các vua triều Nguyễn được vẽ mới và phổ biến, thu hút được nhiều sự chú ý của người xem. Nếu chỉ thưởng thức các bức vẽ này như những ảnh vui mắt, đầy mầu sắc thì được.
Vua Gia Long lên ngôi năm 1802 và qua đời năm 1820, thọ 57 tuổi. Trong tập Ngự dược nhật ký của châu bản triều Nguyễn, cho thấy những năm cuối đời nhà vua đã mắc bệnh nan y và các ngự y đã phải vất vả để điều trị.
“Toàn bộ cuốn sách làm bằng bạc mạ vàng, chỉ có 5 tờ (10 trang) nhưng nặng tới 7 ký, xuất hiện vào thời vua Thiệu Trị (1846), có kích cỡ 14×23 cm..."
Khi nói Huế rặt, tôi muốn kể chuyện chỉ có Huế mới có, không lẫn vào đâu được ...
Phó giáo sư, Nhà giáo nhân dân Trần Thanh Đạm vừa qua đời lúc 8g15 ngày 2-11 (nhằm ngày 21 tháng 9 Ất Mùi), hưởng thọ 84 tuổi.
Đang những ngày mưa ở Huế tháng 10 này, lại nhắc đến mưa Huế, liệu đây có phải là đặc sản của Huế của mùa thu Huế, nhưng Huế làm gì có mùa thu? Hay là mùa thu Huế quá ngắn đến mức nhiều người không kịp nhận ra...?
Chiều 30-10, Sở Văn hóa, Thể thao và Du lịch tỉnh Thừa Thiên - Huế phối hợp Hội Khoa học Lịch sử tỉnh và Công ty CP Du lịch và Tiếp thị Giao thông vận tải Việt Nam (Vietravel) tổ chức Hội thảo khoa học “Cung điện Đan Dương thời Tây Sơn tại Huế” diễn ra tại Hội trường UBND tỉnh Thừa Thiên - Huế.
Di tích Tam Tòa nằm ở góc đông nam bên trong Kinh thành cách bờ bắc sông Hương 300m về phía nam, qua cửa Thượng Tứ. Khu di tích Tam Toà toạ lạc tại số 23 đường Tống Duy Tân, phường Thuận Thành, thành phố Huế.
Từ năm 2012 đến nay, Hội Đông y Thừa Thiên-Huế đã tiếp cận và giải mã kho tư liệu châu bản triều Nguyễn đang được lưu trữ tại Trung tâm lưu trữ quốc gia 1 (Hà Nội).
Xứ Huế không chỉ có các công trình lăng tẩm cổ kính mà còn được thiên nhiên ưu đãi ban cho sự hùng vĩ. Nổi bật trong đó là đầm Lập An với vẻ đẹp say đắm lòng người.
Để có thể lực cường tráng, chăn gối viên mãn, ngoài thuốc men tẩm bổ, Minh Mạng còn rèn luyện sức khỏe bằng phương pháp mà ngày nay rất phổ biến.
Hệ đầm phá Tam Giang - Cầu Hai (Thừa Thiên-Huế) không chỉ là hệ thủy vực nước lợ lớn nhất Đông Nam Á mà nơi đây còn có những câu chuyện đầy kỳ bí được ghi chép hoặc truyền miệng từ xa xưa.
Đề cao vai trò cũng như trách nhiệm của người phụ nữ trong gia đình cũng như trong xã hội, lần đầu tiên tại Huế, cũng là lần đầu tiên ở nước ta, có một tổ chức giáo dục đã nêu rõ quan điểm, lập trường, bảo vệ quyền của người phụ nữ: trường Nữ Công học hội.