Cuộc Tổng tiến công và nổi dậy Xuân Mậu Thân - 1968 ở Huế đi vào lịch sử dân tộc như bản anh hùng ca. Cuộc Tổng tiến công mở ra một bước ngoặt chiến lược, có ý nghĩa quyết định trong công cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước. Nhân kỷ niệm 50 năm Tổng tiến công và nổi dậy Xuân Mậu Thân - 1968, Sông Hương giới thiệu những trang viết ôn lại truyền thống lịch sử hào hùng, đó vừa là những hồi ức khó quên, vừa góp thêm những tư liệu mới để hiểu sâu hơn về thế trận nhân dân.
Mùa xuân cũng là dịp nhắc đến những dự cảm phát triển. Quan điểm lãnh đạo tỉnh “luôn nhất quán là tuyệt đối không đánh đổi môi trường để lấy đầu tư, lấy phát triển kinh tế, gây ảnh hưởng đến nhân dân” là tư tưởng hợp lý cho Huế. “Dự cảm ngày mới” là một cái nhìn đầy hy vọng về việc xây dựng “một Huế sinh động về vẻ đẹp tri thức, phong phú nét tài hoa của nghệ thuật, bên cạnh giàu có vẻ đẹp thiên nhiên cảnh quan; đó là một Huế ắp đầy tính văn hóa - nhân văn thật sự”.
Những trang thơ đầu năm mới trên Sông Hương bao giờ cũng lấp lánh những sáng tạo mới đầy dấu ấn. Đầu năm 2018, những cây bút trẻ xuất hiện cũng đã nảy nở chồi lá sáng tạo mới. Đó là những câu thơ thoát đi từ những “hoài thai mơ mộng”, thi hóa “ký ức cứa vào mắt ướt”; là những câu thơ “như hoài vọng về nước mắt chảy buốt cõi hoang sơ”; là “những ghi chú rời rạc cuối ngày” song đó lại là những câu thơ “vượt qua thời khắc giao mùa, những dòng suối chảy trên hoa” gọi “những chồi non nhú lên”…
Những truyện ngắn trong số này, dẫu câu chuyện chân thực pha lẫn không gian huyền hoặc hay khả thể hư cấu, thì đó cũng là cách chuyển tải tâm thức đương thời của nhà văn lên trang viết. Một đoản khúc về Huế, như những di chỉ ký ức lang thang từng ngõ ngách lá xanh, khiến cho Huế thực đấy, mà như vừa đang trong một giấc mơ, khiến bước chân lối cũ song như thể lạc vào vùng đất lạ. Đó là một cách gợi nhắc thú vị về một “Huế luôn luôn mới”…
Cuối năm 2017, di sản Nghệ thuật Bài Chòi Trung bộ Việt Nam, trong đó có Thừa Thiên Huế, chính thức được UNESCO ghi danh tại Danh sách Di sản văn hóa phi vật thể đại diện của nhân loại. Bài viết nghiên cứu về nghệ thuật bài chòi in trong số này, sẽ soi tỏ hơn nhiều góc cạnh về trò chơi dân gian truyền thống này trước cửa ngõ mùa xuân.
Huế là nơi lưu dấu nhiều dấu ấn của đại thi hào Nguyễn Du. Nhà thơ đặt chân đến Huế lần đầu tiên vào năm 1793, cách đây 225 năm. Huế hiện vẫn còn lưu giữ Cây hồng vườn An Hiên và nơi nguyên táng Nguyễn Du ở cánh đồng sau chùa Thiên Mụ. Bài viết “Đọc thơ xuân của Đại thi hào Nguyễn Du” in trong số này sẽ giúp chúng ta cảm nhận thấm thía hơn nỗi đau đời của Tố Như qua những bài thơ chữ Hán.
Với những dự cảm hy vọng nhân mùa xuân mới, Sông Hương xin kính chúc quý đọc giả, bạn viết một năm mới sức khỏe, thành công và hạnh phúc.
- Thư Tòa soạn
- DỰ CẢM NGÀY MỚI - Trường An
KỶ NIỆM 50 NĂM CUỘC TỔNG TIẾN CÔNG VÀ NỔI DẬY TẾT MẬU THÂN 1968:
- NHỮNG TƯỢNG ĐÀI THIÊNG LIÊNG TRONG LÒNG DÂN QUẢNG ĐIỀN - Nguyễn Quang Hà
- HỒI ỨC VỀ MÙA XUÂN 68 - Sử Khuất
- ĐÔI DÒNG KỶ NIỆM - Nguyễn Tự Lập
THƠ:
LÊ QUANG TRẠNG - TRẦN QUỐC TOÀN - TRẦN DUY TRUNG - PHAPXA CHAN TRẦN THỊ HẰNG - NAM NGUYÊN - PHAN TRUNG THÀNH - NGUYỄN VIỆT CHIẾN BẠCH DIỆP - PHẠM THỊ PHƯƠNG THẢO - NGUYỄN LOAN - HUỲNH LÊ NHẬT TẤN - PHAN ĐẠO - PHAN NAM - NGUYÊN HÀO - NGUYỄN NGHĨA - HOÀNG VŨ THUẬT
NGUYỄN ĐÔNG NHẬT - NGUYỄN HOÀNG THỌ - NGUYỄN THANH HẢI
VĂN:
- BỨC TRANH VÀ ÔNG LÃO - Nguyễn Văn Toan
- CÕI MỘT - Nhật Phi
- NHỮNG NGÀY ĐI LẠC… - Nguyễn Trương Khánh Thi
- TẶNG THƯỞNG TÁC PHẨM HAY SÔNG HƯƠNG NĂM 2017
NHẠC:
- VÀO XUÂN - Nhạc: Lê Hưng Tiến & Thơ: Hoàng Cầm
- ANH CÓ VỀ VỚI HUẾ QUÊ EM KHÔNG - Nhạc: Ngọc Hiếu & Thơ: Ngân Hà
CỬA SỔ NHÌN RA VĂN HỌC THẾ GIỚI ĐƯƠNG ĐẠI:
- ROSE AGATHE - Henry James - Thái Thu Lan dịch
HUẾ DÒNG CHẢY VĂN HÓA:
- BÀI CHÒI - TỪ TRÒ CHƠI DÂN GIAN TRUYỀN THỐNG ĐẾN DI SẢN VĂN HÓA PHI VẬT THỂ ĐẠI DIỆN CỦA NHÂN LOẠI - Trần Văn Dũng
TÁC GIẢ - TÁC PHẨM & DƯ LUÂN:
- ĐỌC THƠ XUÂN CỦA ĐẠI THI HÀO NGUYỄN DU - Nguyễn Phúc Vĩnh Ba
- NGUYỄN VỸ, NGƯỜI TRÍ THỨC NƯỚC VIỆT - Đỗ Hải Ninh
-Thư tín Sông Hương
- Bìa 1: Tác phẩm “KÝ ỨC ĐÊM GIAO THỪA HUẾ XUÂN 68” (sơn dầu) của họa sỹ Đặng Mậu Triết
- Bìa 2 - Những khoảnh khắc đẹp:
Tác phẩm “MẸ GÁNH XUÂN VỀ” (Ảnh) của NSNA Văn Đình Huy;
Tác phẩm “CHUYẾN ĐÒ XUÂN” (Ảnh) của NSNA Hồ Ngọc Sơn
- Minh họa: Đặng Mậu Tựu, Nhím
BAN BIÊN TẬP
“Ngài” rùa đá được xem như một trong hai linh vật để trấn yểm vùng đất Phú Lộc (Thừa Thiên - Huế), trên đầu “ngài” còn có một chữ Vương.
Huế có những sáng mờ sương, sương giăng kín những tuyến phố, bầu trời như sà xuống tận đầu người, xứ Huế vốn mộng mơ càng thêm huyền ảo.
Lối kiến trúc độc đáo thuộc hệ phái thevarada (Nam tông) tạo cho chùa Thiền Lâm một nét đẹp khác biệt so với các cổ tự đất cố đô.
Cố đô Huế bây giờ không còn trầm mặc, phong cảnh về đêm thật quyến rũ bởi việc chiếu sáng nghệ thuật cầu Trường Tiền.
Sáng 10-3, Sở VHTT&DL tỉnh Thừa Thiên- Huế phối hợp với UBND huyện A Lưới đã tổ chức lễ hội Ariêu Car_một trong những lễ hội văn hóa truyền thống lớn với sự tham gia đông đảo cộng đồng người dân tộc thiểu số Pa Cô, Tà Ôi, Cơ Tu, Pa Hy đang sinh sống ở địa bàn vùng cao huyện A Lưới .
Nhà vườn An Hiên, phủ thờ Công chúa Ngọc Sơn, Xuân Viên Tiểu Cung... là những nhà vườn đẹp bậc nhất xứ Huế. Hệ thống kiến trúc dân gian này là một điểm nhấn trong khám phá nét đẹp văn hóa Cố đô.
Lễ hội A riêu Car là dịp để các dân tộc hội tụ, thể hiện tinh thần đoàn kết, tính cộng đồng, bảo tồn và phát huy bản sắc văn hóa truyền thống.
Là món ăn có cái tên khiến nhiều người phải ngẩn ra vì nghe quá lạ, canh chột nưa chinh phục thực khách bởi hương vị đậm chất quê và cái tình của người dân Huế.
SHO - Sáng ngày 21/2 (14 Tháng Giêng năm Bính Thân), Hội Nhà văn Thừa Thiên Huế đã tổ chức chuyến đi Viếng mộ thi nhân tại các nghĩa trang trên địa bàn thành phố Huế tưởng nhớ các văn nghệ sĩ đã khuất . Đây là năm thứ tám văn nghệ sĩ Cố đô Huế tổ chức đi viếng mộ thi nhân vào dịp Tết Nguyên tiêu.
Không biết có tự bao giờ mà hoa tre là lễ vật không thể thiếu trong lễ "cúng bổn mạng" đầu năm của mỗi gia đình xứ Huế. Nội tôi kể rằng: Thuở xưa khi chưa có "ông tổ" khai sinh ra loại hoa tre thì người ta "cúng bổn mạng" bằng hoa thọ. Hoa thọ mang ý nghĩa trường tồn, cầu mong được sống lâu để sum vầy cùng con cháu.
Là kinh đô xưa cổ còn được lưu giữ gần như toàn vẹn nhất cho đến bây giờ, Tết ở Huế tượng trưng cho sợi dây liên kết giữa quá khứ và hiện tại.
Cặp rắn này chỉ xuất hiện tại chùa vào các ngày sóc vọng (các ngày 1, 15, 30 hàng tháng) và trú lại qua đêm trong hang cây da cổ thụ rồi lặng lẽ bỏ đi. Thấy chuyện lạ, một số người cho rằng đây là đôi rắn “có chân tu” nên mới về chùa để “nghe giảng giải kinh Phật”...
Bấy lâu nay, nhiều người dân, du khách vẫn thường nhắc đến con rùa khổng lồ thi thoảng xuất hiện trên dòng sông Hương, đoạn trước mặt điện Hòn Chén (thuộc thôn Ngọc Hồ, phường Hương Hồ, thị xã Hương Trà, Thừa Thiên – Huế). Người dân địa phương gọi đó là “rùa thần”.
Có thể nói, trong số hàng trăm sản phẩm bằng tre của các nghệ nhân làng Bao La (xã Quảng Phú, huyện Quảng Điền, Thừa Thiên - Huế) tạo nên, chúng tôi ấn tượng nhất là đèn lồng các loại. Từ đèn ú, đèn lục giác, bát giác… Tuy khác nhau về mẫu mã, hình dáng nhưng tất cả đều chan chứa tâm tình, gửi gắm “cái hồn” của làng nghề nơi đây.
Bên cạnh lớp nghệ nhân "vàng", lớp những nghệ sỹ "măng non" - nghệ sỹ trẻ là thế hệ mới sẽ đồng hành cùng nghệ thuật Ca Huế trên con đường phát huy giá trị di sản này ra cộng đồng, tiến tới hội nhập di sản quốc tế. Do đó, việc làm sao để truyền lại vẹn nguyên bản sắc, đúng cái "chất" của Ca Huế cho lớp nghệ sỹ trẻ kế tục cũng đang là vấn đề được các ban, ngành quan tâm.
Chuyên đề trọng điểm của số báo này, dành nhiều trang về Hoàng Phủ Ngọc Tường - nhà văn, nhà văn hóa Huế. Những trang văn của ông, như chiếc đũa thần, thức dậy những vỉa tầng văn hóa Huế. Một điều khác, ông cùng bạn bè thuở ấy, với một hệ mỹ cảm khác biệt, đã tạc vào văn nghệ Huế, Việt Nam những giá trị trường cửu.
Với những giá trị mà cổ vật cung đình Huế vốn có, và với “quê hương” nó được sinh ra, cố đô Huế xứng đáng đón nhận lại những cổ vật quan trọng một thời của cha ông.
Với những giá trị mà cổ vật cung đình Huế vốn có, và với “quê hương” nó được sinh ra, cố đô Huế xứng đáng đón nhận lại những cổ vật quan trọng một thời của cha ông.
Tại Huế, toàn bộ các ấn quý bằng vàng, bạc, ngọc hay còn gọi là Kim Ngọc Bảo Tỷ đến nay không còn một chiếc nào. Có lẽ thật sự đây là điều đáng tiếc nhất khi xuất xứ những chiếc ấn quý đó đều từ Huế mà ra.
Những biến cố của lịch sử đã khiến cho một lượng cổ vật lớn và quý hiếm đã “biến mất” khỏi cố đô Huế. Hãy cùng lật lại những điểm mốc ấy.