FAN TUẤN ANH
Tác giả Fan Tuấn Anh - Ảnh: vanvn.net
[if gte mso 9]> Đoản khúc số 88 Tặng Mina và Sophia Từ trên độ cao mấy ngàn mét giữa đỉnh trời Incheon ban đêm Tôi đã nhìn xuống Seoul đang bừng sáng với những con đường và tòa nhà lấp lánh sắc màu Một ma trận ánh sáng như những mạch máu khổng lồ đang tỏa ra từ thân thể của bóng đêm Tôi đã thu mình sợ hãi trước sự kì vĩ của cái đẹp Nơi anh chỉ có thể thấy em (chứ không thể hiểu hết được trái tim em) Nơi anh chỉ có thể lướt qua thế giới (chứ không thể đi vào lòng mọi con đường của thế giới) Nơi mà, cuối cùng anh vẫn chỉ là một cánh chim cô độc bay mải miết vào cõi hoang vu Chỉ có mây mù và sấm sét lẫn sương đêm làm bạn Không ai khóc cho tôi giữa thế giới này Nhưng tôi không thể không khóc cho tình yêu Giá anh có thể chia sẻ với em về thế giới của anh Bóng đêm, tro bụi, lụi tàn và cái chết Giá anh có thể kể về vẻ đẹp về thế giới của em trong mắt anh Ánh sáng, đường phố ngập lá vàng, đôi mắt em và tuyết Nhưng, em vĩnh viễn sẽ không thể bay cùng anh về cõi hoang vu Và anh cũng không thể trú ngụ cùng em trong thế giới của ánh sáng Anh thuộc về thế giới của anh, nơi đó không thể giữ chân em Em thuộc về thế giới của em, nơi đó không chấp nhận anh Dù anh đã muốn em có thể khóc cho nỗi đau của anh Hoặc anh có thể cười như nắng giòn tan cho niềm hạnh phúc của em Chỉ bởi giản đơn rằng, Tình yêu không thể nối liền hai thế giới Anh không tin vào những con đường kết nối Anh không tin vào tình yêu có thể cứu rỗi Anh không tin vào chính anh… Anh xin lỗi Vì tình yêu không thể là tất cả Thế giới đã bất toàn, tình yêu cũng bất toàn, hạnh phúc bất toàn và cả anh lẫn em cũng không còn nguyên nghĩa trong nhau Ngay cả cái chết cũng nhuốm màu bất an Nên anh đã muốn chuyến bay của anh đột nhiên gãy cánh Để anh vĩnh viễn được ở lại, trong vòng tay và trái tim của em… Nhưng anh sợ rằng, anh sẽ làm khuôn mặt ánh sáng của em đau khổ (Không phải lúc nào cũng có thể lấy cái chết nhằm minh định và thể nghiệm cho một tình yêu) Và không phải lúc nào cũng nên sẻ chia tất cả mọi điều trong tình yêu bất diệt Nên anh đã hành trình một mình trong bóng tối giữa trời cao biền biệt Về cuối mặt trời nhằm quỳ chân trước nỗi cô đơn Nơi em sẽ thấy anh trong những giấc mơ bão tố và mọi lúc nào trái tim em đau khổ Anh sẽ ở đó, vẫn mỉm cười ngợi ca về vẻ đẹp, ánh sáng và thế giới của em Và mong em, trong hư vô, đừng khóc… Seoul, 13/8/2011 (SH276/2-12)
|
Lê Vi Thủy - Huỳnh Thúy Kiều - Thái Kim Lan - Hồ Đắc Thiếu Anh - Nhất Lâm - Nguyễn Thúy Vân - T.N. Thu Thủy - Ngô Thị Thục Trang
Nguyễn Thiền Nghi - Lê Thái Sơn - Nguyễn Ngọc Phú - Lam Kiều - Đặng Thị Kim Liên - Văn Lợi - Trần Tịnh yên - Trần Hữu Tâm Phương - Lưu Ly
Tên thật: Bùi Thị Tuyết NhungTên thường dùng: Bùi Tuyết NhungSinh 22-10-1978Tốt nghiệp K6 Viết văn Nguyễn Du - Trường Đại học Văn hoá Hà Nội năm 2003
tôi gắng vẽ hình tôi giữa cuộc đờibằng cây bút của những giấc mơ.có thể thấm tràn máu đỏhay có thể khô cong...
Anh đã đến cùng tôi giản dịChia hạt cơm thơm, chia củ sắn bùiChia đêm chung hương, chia chiều ly biệtVà chia nhau kiếp sống làm người...
Gió mong manh mắt xanh màu ẩn tiếng yêu bản thế ngút ngàn...
Ô kìa trăm năm đá núi, trăm năm mây ngànTrăm năm gió bụi thân viễn xứTrăm năm tiếng hạc nghêu ngao...
Ngân Vịnh - Lê Vĩnh Tài - Đinh Thu - Phạm Thị Anh Nga - Vĩnh Nguyên - Thế Hùng - Lê Anh Dũng
...Con quì lạy Phật bao laCúi đầu lại thấy chữ Ta cúi đầuChuông gần vang tận đâu đâuSen trong bình cũ nhìn nhau mỉm cười...
...Mộ chồng một nén nhang gầyCon hai nấm đất bên này, bên kiaThắng thua ngủ dưới mộ biaVô danh kia nữa thì chia cho đều...
… Đêm naytôi chơi chọi cỏ gà cùng em giữa lờ mờ sáng tốibên thì thầm tâm sựvà đổi ngôi rất thành thạo…
Lê Thái Sơn - Hoàng Vũ Thuật - Nguyễn Thanh Kim - Nguyễn Thị Anh Đào - Ngô Công Tấn - Đức Sơn - Huy Trụ
Nguyễn Chí Hoan, Hoàng Phủ Ngọc Tường, Hồng Thị Vinh, Lê Vũ Hạnh Phúc, Đỗ Văn Khoái, Công Nam, Cao Xuân Tứ
Chùm thơ nhớ Bác Hồ
Tặng chiến sỹ Đoàn Kinh tế 92 - QP A Lưới
Cu gườm gù ấm bờ sôngHình như có sợi tơ hồng mới se?Nắng vàng lốm đốm bóng treTrâu lim dim ngủ chẳng nghe sự đời!...
LTS: Sau tập ĐÀN - tập thơ ngoài lời rất lạ về sự “cưỡng bức” cho thơ một hình thái ngôn ngữ mới, Dương Tường xuất bản tiếp tập thơ MEA CULPA VÀ NHỮNG BÀI THƠ KHÁC do Nhà xuất bản Hải Phòng ấn hành vào đầu năm nay. Dù in sau nhưng đây là tập thơ cả đời ông “đứng về phe nước mắt” để kiếm tìm cách biểu đạt riêng cho mình.Sông Hương xin trân trọng giới thiệu cùng bạn đọc một số bài trong chùm thơ nói trên.
Mới chớp mắt thôi đã nghìn nămCảnh sắc đổi thay biết bao lầnSau nghìn năm nữa ai tìm đếnGương hồ còn rộng thế này không?
…giếng làng giếng làng ơichiếc quai nón vướng vào ký ứcsóng sánh mắt người buổi chiều như động đấtem qua rồi đòn gánh trĩu nơi đây…
… Tôi ra đi từ bến sông về ngủ cạnh bến sông và mơ chết chôn mộ sóng…