Tuy khá bận rộn, nhưng Giám đốc NHCSXH tỉnh Trương Công Lân vẫn dành thời gian Đoàn cán bộ truyền thông ở mãi tận Hà Nội, thực hiện một chuyến đi và viết về huyện A Lưới, miền đất biên giới bên dãy Trường Sơn hùng vĩ.
Đường 12 ngày ấy vốn trống vắng, gập ghềnh bùn đất, bây giờ là Quốc lộ 49, mà theo nhiều người gọi đó là “con đường xanh” có chiều dài chừng 80km, khởi nguồn từ cửa biển Thuận An, ngược qua các huyện Phong Điền, Hương Trà, rồi đến A Lưới, nhập vào đường Hồ Chí Minh huyền thoại để ra Quảng Trị, vào Quảng Nam, sang nước bạn Lào. Dẫu chưa hiện đại như những đại lộ ở đồng bằng nhưng so với 15 năm trước, Quốc lộ 49 đã khác rất nhiều: con đường được mở rộng, trải nhựa phẳng lỳ xuyên giữa những cánh rừng thông, keo, những vườn cao su, cà phê bạt ngàn. Có những lúc, con đường lại băng qua các làng xóm bình yên của người Pa Kô, Cà Tu, Tà Ôi… với những nương ngô, ruộng lúa xanh tốt. Chính vì vậy, trong suốt dọc hành trình, ai nấy trong đoàn chúng tôi không khỏi ngỡ ngàng, ngạc nhiên trước những gì luôn hiện ra trước mắt, nhất là hai nữ phóng viên thuộc thế hệ 8x tươi tắn là Hồng Anh (Báo Nhân dân) và Lương Xuân (Thông tin NHCSXH) lần đầu đi trên con đường này tới miền biên giới Việt Lào đều muốn dừng xe, nhao ra ngoài để vội vã giương máy ảnh “chộp” những cảnh đẹp đến quyến rũ và lắng nghe tiếng rì rào của gió, tiếng thở gấp gáp của cỏ cây hoa dã quỳ.
Giờ đây, chúng tôi đang có mặt tại miền đất A Lưới, một huyện miền núi giáp biên có tổng diện tích tự nhiên là 1.700km2 nhưng có đến 91km đường vành đai biên giới. Huyện có 21 xã, thị trấn đều thuộc vùng sâu, vùng xa, vùng đặc biệt khó khăn, 11.129 hộ với 5 dân tộc Pa Kô, Cà Tu, Tà Ôi, Kinh và Pa Hi, trong đó dân tộc Pa Kô chiếm 85% dân số. Miền biên giới đất rộng, người không đông, nhưng cuộc sống của họ trước đây chỉ trông vào việc phát rừng làm nương rẫy, bởi ruộng nước ít, vốn liếng thiếu trầm trọng, trình độ sản xuất lạc hậu, vì thế tỷ lệ hộ nghèo ở thời điểm năm 2008 khá cao 40,7%.
Song mới đây, với sự nỗ lực vươn lên của lãnh đạo và nhân dân, nhiều xã của huyện A Lưới như A Đớt, A Roàng, Hồng Thủy… được đưa ra khỏi danh sách xã đặc biệt khó khăn. Nhất là, từ khi được các chương trình, dự án của Nhà nước, trong đó đáng kể đến nguồn vốn tín dụng ưu đãi của NHCSXH hỗ trợ đầu tư, vùng đất này như trở mình, được đánh thức, đem lại mùa màng xanh tươi đến ngút tầm mắt dọc Quốc lộ 49 về tới tận chân cầu thang nhà sàn của người dân. Hỏi vì sao vùng núi cao A Lưới thoát nghèo nhanh, Phó Chủ tịch UBND huyện A Lưới kiêm Trưởng Ban đại diện HĐQT NHCSXH huyện được hưởng lợi trực tiếp từ nguồn vốn tín dụng ưu đãi - ông Nguyễn Mạnh Hùng không ngại ngần đáp: Bà con các dân tộc trong huyện bây giờ đang dần thoát nghèo và vươn lên làm giàu, thực tế đã có không ít hộ đồng bào Pa Cô, Tà Ôi đã trở thành triệu phú nhờ canh tác nông, lâm nghiệp. Nguyên nhân làm nên diệu kỳ trên vùng cao A Lưới thì có nhiều nhưng một nguyên nhân không thể phủ nhận, đó là NHCSXH đã tập trung nguồn vốn ưu đãi gần 130 tỷ đồng ưu tiên đầu tư cho các hộ nghèo, cận nghèo và gia đình đồng bào dân tộc thiểu số. Cùng với đó, cán bộ tín dụng chính sách còn không quản ngại khó khăn vất vả, đêm ngày bám địa bàn, tận tình hướng dẫn đồng bào bản địa sử dụng vốn vay ưu đãi vào cấy lúa nước, trồng cao su, làm nghề dệt zèng truyền thống.
Mấy năm nay, nhờ vay vốn ưu đãi dễ dàng, kịp thời lại thêm sự bàn bạc, đổi thay cách làm, miền biên viễn A Lưới đã có thêm những cánh rừng kinh tế trên diện tích 1.792ha cây keo, thông, tràm, xà cừ mà xưa chỉ là rừng gỗ tạp; các giống ngô lai, lúa nước chất lượng tốt được đưa vào sản xuất đại trà trên đồng ruộng. Cùng đó, dựa vào nguồn vốn chính sách và tiến bộ của khoa học kỹ thuật, A Lưới đã phát triển cây cao su tiểu điền lên 1.309ha, đưa giống cà phê catimon năng suất cao thay thế cho giống lúa cũ thoái hóa được 747ha. Riêng ở xã A Roàng, giáp với nước bạn Lào trong 6 năm qua đã được NHCSXH huyện quan tâm hỗ trợ lãi suất và kịp thời cho vay gần 4 tỷ đồng để tham gia dự án trồng cao su tiểu điền. Kỳ lạ thay, nguồn vốn ưu đãi như “bà đỡ mát tay” làm cho cây cao su cứ vượt nắng gió, giá rét mà khép tán, cao to bằng bắp đùi để đến mùa xuân này cho khai thác mủ, thứ vàng trắng trên Trường Sơn. Phó Chủ tịch xã A Roàng, ông Viên Xuân Danh cười bảo: Cứ đà này những đám nương ở khu vực biên giới nơi đây chẳng mấy chốc sẽ phủ kín bằng màu xanh của cao su. Tất cả là nhờ sự tác động của nguồn vốn ưu đãi từ NHCSXH huyện A Lưới đấy.
Tôi hỏi ông Đoàn Thanh Chương - Giám đốc NHCSXH huyện A Lưới, năm 2014 này, ngân hàng có những giải pháp gì mới giúp dân nghèo và đồng bào dân tộc thiểu số? Ông Chương cho biết: Nếu chiếu theo yêu cầu thì nhân dân rất cần nhiều vốn ưu đãi, trong khi đó số lượng cán bộ tín dụng chính sách vẫn chỉ có 10 người, nhưng chúng tôi tiếp tục tăng cường phối kết hợp với các hội, đoàn thể, với 244 Tổ tiết kiệm và vay vốn trên địa bàn chuyển tải nhanh chóng quản lý chặt chẽ nguồn vốn ưu đãi đến từng đối tượng được thụ hưởng, đồng thời nâng cao tinh thần trách nhiệm, năng lực nghiệp vụ cho đội ngũ những người làm công tác tín dụng chính sách để cùng các ban, ngành xây dựng, định hình các ngành nghề và dự án có chọn lọc và làm ăn có hiệu quả, tích cực tuyên truyền vận động bà con nhận thức được việc vay vốn ưu đãi, sử dụng vốn đúng mục đích, đạt kết quả kinh tế cụ thể.
Để mắt thấy tai nghe, ông Chương dẫn chúng tôi xuống xã A Đớt chứng kiến phiên giao dịch đầu năm mới giữa Tổ giao dịch lưu động với khách hàng. Không khí thật đông vui như ngày hội làng. Công việc cho vay, thu nợ, nộp lãi cũng tất bật nhưng gương mặt từ cán bộ NHCSXH đến đồng bào dân tộc trên miền biên viễn này vẫn ngời ngợi ánh lên niềm tự tin.
Chủ tịch Hội Nông dân xã A Đớt, người dân tộc Tà Ôi, ông Hồ Thanh Đài phấn chấn nói: “Vùng sâu chúng tôi bước vào năm mới dồn dập có tin vui, đó là nhiều gia đình khai thác được hơn 100ha rừng nguyên liệu giấy, vậy là có nguồn thu nhập để trả nợ đầy đủ, đúng kỳ hạn cho ngân hàng, lại thêm tích lũy nâng cao đời sống, mở rộng sản xuất, rồi 28 hộ cận nghèo trong xã hôm nay được NHCSXH giải ngân đợt 1, mỗi người được vay 30 triệu đồng với lãi suất ưu đãi để phát triển kinh tế, làm giàu”.
Vui quá chứ còn gì! Vì thế thay mặt bà con nông dân, ông Đài giữ cả Đoàn công tác ở lại uống rượu đóa - một loại rượu của dân tộc được lấy từ ngọn một loài cây mọc bên dãy Trường Sơn có thân hình giống cây dừa nước, ở vùng sông nước Nam Bộ. Chén rượu cuối năm có hương vị lá cây rừng khi uống vào, tôi cảm nhận thấy nó ngòn ngọt, nồng nồng, man mát như có tình người, tình đất nồng nàn thương yêu.
Rượu đóa, lần đầu tiên tôi uống sao mà ngon đến thế. Uống mà không say, diệu kỳ thay miền biên giới A Lưới!.
Theo Du Xuân - Cảnh Tú (Nguồn: UBND huyện A Lưới)
Những biến cố của lịch sử đã khiến cho một lượng cổ vật lớn và quý hiếm đã “biến mất” khỏi cố đô Huế. Hãy cùng lật lại những điểm mốc ấy.
Triều đại phong kiến vua Nguyễn cuối cùng tại Huế đã trải qua với bao biến cố lịch sử. Hàng vạn cổ vật quý hiếm đi cùng triều đại này hiện đã mất mát quá nhiều, không còn “ở lại” được trên mảnh đất nó đã từng tồn tại.
Hai đồng tiền cổ quý hiếm là loại tiền dùng để ban thưởng chứ không dùng để trao đổi, mua bán có tên là “Gia Long thông bảo” và “Minh Mạng thông bảo” với kích thước rất lớn vừa được một người dân ở Quảng Bình lần đầu phát hiện.
Với một di sản văn hoá vật thể và tinh thần mang ý nghĩa quốc hồn quốc tuý của dân tộc, Huế là một hiện tượng văn hoá độc đáo của Việt Nam và thế giới.
Huế từ lâu đã là một trung tâm văn hóa, du lịch của cả nước. Festival văn hóa nghệ thuật kết hợp với du lịch đã tạo cú hích cho thế mạnh đặc thù của quần thể di tích cố đô Huế - được công nhận là di sản thế giới vào năm 1993, từ đó tạo diện mạo cho Huế có sự phát triển mới, mạnh mẽ hơn.
Lọng là sản phẩm độc đáo được dùng để tôn vinh sự trang trọng, quý phái trong các nghi lễ của triều đình xưa, cũng như trong các lễ nghi cúng tế mang đậm tín ngưỡng dân gian. Từ đám rước thần linh, đám tang, lễ cưới, hỏi… đều có sự hiện diện của chiếc lọng.
Trong kiến trúc xưa, có lẽ không nơi nào có nhiều bức bình phong như ở Huế. Khắp các cung đình, phủ đệ, đến các đền chùa, am miếu, đình làng, nhà thờ họ và nhà thường dân…đều hiện hữu những bức bình phong.
Võ tướng Nguyễn Tri Phương đã dành cả đời ông trong công cuộc giữ yên bờ cõi và chống ngoại xâm trải qua ba đời vua Minh Mạng, Thiệu Trị, Tự Đức. Khi Hà thành thất thủ vào tay quân Pháp, ông đã nhịn đói cho đến chết.
Gần đây có một bộ tranh chân dung của các vua triều Nguyễn được vẽ mới và phổ biến, thu hút được nhiều sự chú ý của người xem. Nếu chỉ thưởng thức các bức vẽ này như những ảnh vui mắt, đầy mầu sắc thì được.
Vua Gia Long lên ngôi năm 1802 và qua đời năm 1820, thọ 57 tuổi. Trong tập Ngự dược nhật ký của châu bản triều Nguyễn, cho thấy những năm cuối đời nhà vua đã mắc bệnh nan y và các ngự y đã phải vất vả để điều trị.
“Toàn bộ cuốn sách làm bằng bạc mạ vàng, chỉ có 5 tờ (10 trang) nhưng nặng tới 7 ký, xuất hiện vào thời vua Thiệu Trị (1846), có kích cỡ 14×23 cm..."
Khi nói Huế rặt, tôi muốn kể chuyện chỉ có Huế mới có, không lẫn vào đâu được ...
Phó giáo sư, Nhà giáo nhân dân Trần Thanh Đạm vừa qua đời lúc 8g15 ngày 2-11 (nhằm ngày 21 tháng 9 Ất Mùi), hưởng thọ 84 tuổi.
Đang những ngày mưa ở Huế tháng 10 này, lại nhắc đến mưa Huế, liệu đây có phải là đặc sản của Huế của mùa thu Huế, nhưng Huế làm gì có mùa thu? Hay là mùa thu Huế quá ngắn đến mức nhiều người không kịp nhận ra...?
Chiều 30-10, Sở Văn hóa, Thể thao và Du lịch tỉnh Thừa Thiên - Huế phối hợp Hội Khoa học Lịch sử tỉnh và Công ty CP Du lịch và Tiếp thị Giao thông vận tải Việt Nam (Vietravel) tổ chức Hội thảo khoa học “Cung điện Đan Dương thời Tây Sơn tại Huế” diễn ra tại Hội trường UBND tỉnh Thừa Thiên - Huế.
Di tích Tam Tòa nằm ở góc đông nam bên trong Kinh thành cách bờ bắc sông Hương 300m về phía nam, qua cửa Thượng Tứ. Khu di tích Tam Toà toạ lạc tại số 23 đường Tống Duy Tân, phường Thuận Thành, thành phố Huế.
Từ năm 2012 đến nay, Hội Đông y Thừa Thiên-Huế đã tiếp cận và giải mã kho tư liệu châu bản triều Nguyễn đang được lưu trữ tại Trung tâm lưu trữ quốc gia 1 (Hà Nội).
Xứ Huế không chỉ có các công trình lăng tẩm cổ kính mà còn được thiên nhiên ưu đãi ban cho sự hùng vĩ. Nổi bật trong đó là đầm Lập An với vẻ đẹp say đắm lòng người.
Để có thể lực cường tráng, chăn gối viên mãn, ngoài thuốc men tẩm bổ, Minh Mạng còn rèn luyện sức khỏe bằng phương pháp mà ngày nay rất phổ biến.
Hệ đầm phá Tam Giang - Cầu Hai (Thừa Thiên-Huế) không chỉ là hệ thủy vực nước lợ lớn nhất Đông Nam Á mà nơi đây còn có những câu chuyện đầy kỳ bí được ghi chép hoặc truyền miệng từ xa xưa.