Ảnh: Internet
Cửa Tùng! Tôi đi trên đất đỏ Những hàng phi lao xanh Tiếng biển vỗ về và gió Ngõ Cửa Tùng bình yên nghìn năm rồi Con còng biển chạy qua Như tuổi thơ băng qua tấm lòng mẹ Tôi như đứa bé đuổi theo con còng nhỏ Miệng reo hò Chợt sững sờ Một cây dừa sát kề mép nước Vết sẹo bom găm ăn suốt thân mình Vẫn nhoài ra biển Xòe bàn tay xanh vẫy cánh buồn xa Tôi từ đứa trẻ con bỗng hóa người già Trước cây dừa bị chém Không thể còn vô tư… Tiếng sóng vẫn nhắc kia Lời nhắc nhở đều đều từng nhịp Như tiếng vọng tâm hồn người đã khuất Bao hài cốt còn nằm dưới đất Chết nguyên hình trong địa đạo Vĩnh Quang. *** Bến Hải ơi! Tôi đã đến nơi đây Sông Hiền Lương chảy qua tôi ba mươi năm chia cắt Con sông xanh mềm mát Mà nóng nhất thế gian Đớn đau như vết bỏng Trên đất mình - Việt Nam Nhưng bây giờ Ôi bao nhiêu là gió Bên kia Cát Sơn Con thuyền qua sông chở người đi chợ Trên bến cát ngày xưa Con chẳng dám nhận mặt cha Vợ chẳng dám nhận mặt chồng Bây giờ con thuyền qua sông Lòng tôi mất cánh buồm buổi sớm Sao rưng rưng giọt nước mắt muốn ứa trào *** Lá trầu không xanh vô tư nhường kia Ai hiểu được mẹ một đời mất mát Chín đứa con tám đứa đã hy sinh Người lái xe tăng, người tháo gỡ bom mìn Người trực chiến máy bay, người tiếp nước ngọt cho đảo xa Cồn Cỏ Mẹ đứng đó Khuôn mặt nắng mưa, thăng trầm dầu dãi Sao thảnh thơi, nhân hậu quá chừng Bao đứa cháu trai lớn lên từ địa đạo Giờ đi biển “ăn sóng nuốt gió” Ngực phơi căng như lá buồm nâu *** Bông cỏ mặt trời vàng tươi lăn trên cát Đánh thức thời thiếu nữ Chú còng nâu lấp ló trốn tìm nhau Gọi về tuổi thơ Và cát trắng Dâng lên nỗi nhớ Ánh trăng dịu dàng… Đêm nay đêm cuối với Cửa Tùng Tôi càng hiểu hơn cội nguồn đất nước Tình yêu tôi xót xa, mặn mòi, sâu bền như biển Tình yêu không bình yên mà sóng vỗ liên hồi Tôi như đi trong huyền thoại Cửa Tùng ơi! Biển Cửa Tùng, 15-6-1985 (14/8-85) |
PHẠM XUÂN PHỤNG
Trung Quốc, hãy nhớ!
NGUYỄN NGỌC PHÚ
Tổ quốc tôi ba nghìn cây số biển
NGUYỄN LOAN
Không thể nào yên
NGUYỄN THÁI HƯNG
Đất ra đảo
Hải Bằng - Nguyễn Văn Dinh - Nguyễn Khắc Thạch - Phạm Tấn Hầu - Trần Bá Đại Dương - Tôn Nữ Ngọc Hoa
Lưu Thị Bạch Liễu - Nguyễn Thuấn - Ngô Thị Ý Nhi - Nguyễn Đạt - Nguyễn Thiền Nghi
Ngọc Biển - Bích Hải - Nguyễn Thị Duyên Sanh - Đông Hương - Hồng Vinh
Kiều Công Luận - Phan Công Tuyên - Hoàng Lê Diễm Trang - Lê Hào - Trần Hương Giang - Nguyễn Hoàng Dương
PHẠM VĂN VŨ
NGUYỄN THỊ ANH ĐÀO
Từ Hoài Tấn có thơ xuất hiện khá sớm trên báo Văn (miền Nam) khoảng giữa năm 1960. Ngay từ buổi đầu, thơ Từ Hoài Tấn đã có một giọng điệu riêng. Và khác với một số người trong nhóm Nội Dung ngày ấy (như Thái Ngọc San, Mường Mán, Nguyễn Miên Thảo…), Từ Hoài Tấn có vẽ lặng lẽ như sự tách biệt của một con đường độc đạo để đi vào khu rừng nội tâm.
HỒ ĐẮC THIẾU ANH
*Ghi nhớ ngày tiễn đưa Cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn 01-04-2001
Lê Từ Hiển - Nguyễn Như Huyền
Hồ Đắc Thiếu Anh - Nguyễn Hoàng Thọ - Trần Xuân An - Trần Hữu Dũng - Dương Thành Vũ - Nguyễn Hoàng Anh Thư
NGUYỄN HƯNG HẢI
Trần Vàng Sao - Ngô Minh - Phùng Tấn Đông - Nguyễn Văn Phương - Lê Ánh
Phùng Tấn Đông - Bạch Diệp - Nguyễn Man Kim - Đoàn Mạnh Phương - Ngô Công Tấn - Vĩnh Nguyên - Phan Trung Thành - Lê Hưng Tiến - Nhất Lâm - Châu Thu Hà - Nguyên Tiêu
Nguyễn Đức Quang - Đặng Thị Vân Khanh - Tuyết Nga - Thạch Quỳ
LTS: Phùng Quán sinh năm 1932, quê xã Thủy Dương thành phố Huế, gia nhập Vệ Quốc đoàn năm 13 tuổi (1-1946) làm liên lạc, chiến sĩ trinh sát trung đoàn 101.
Đinh Thu - Thái Kim Lan - Ngàn Thương - Hoàng Thị Thương - Nguyễn Miên Thượng - Nguyễn Loan - Vũ Trọng Quang - Trần Hữu Lục - Lê Huy Quang - Đỗ Hàn - Mai Văn Hoan - Trần Tịnh Yên