Cuộc sống tuyệt vời của những người già 100 tuổi trên khắp nước Mỹ

08:55 19/02/2017

Trên hành trình vòng quanh nước Mỹ và ghi lại những bức ảnh cho cuốn sách mang tên “American Farmer” (tạm dịch: Nông dân Mỹ) của mình, Paul Mobley đã rất sốc khi biết rằng trong số những người làm việc trên các cánh đồng mà anh từng đi qua, có rất nhiều người đã trên 100 tuổi. 

(Nguồn: businessinsider.com)

“Tôi đã chụp khoảng 30.000 bức ảnh cho cuốn sách về nông dân đó, và đến lúc hoàn thành, tôi không chỉ nhận ra rằng mình đã có một bộ sưu tập kha khá ảnh của những người trăm tuổi, mà còn trở nên rất yêu quý họ,” anh chia sẻ với INSIDER.

Anh đã quyết định lấy họ làm chủ đề trong cuốn sách tiếp theo của mình và lái xe vòng quanh nước Mỹ để chụp ảnh những người trăm tuổi ở cả 50 bang. 
 

(Nguồn: businessinsider.com)


Trong cuốn sách “If I Live To Be 100: The Wisdom of Centenarians” (tạm dịch: Nếu tôi sống đến 100 tuổi: Sự thông thái của những người trăm tuổi), mỗi bức ảnh đều đi kèm với các thông tin, những câu chuyện thú vị của người được chụp ảnh, và lời khuyên họ đưa ra để sống tới tuổi 100.

Nhiệm vụ của Mobley hết sức vất vả: ghi lại câu chuyện của hơn 100 năm chỉ trong 1 bức ảnh chân dung. 

Anh đã chọn cách chụp đen trắng và cận mặt để tập trung vào các chi tiết trên gương mặt của người mẫu.

“Làm thế nào để có một bức ảnh chân dung giàu cảm xúc và chạm tới người xem khi họ nhìn vào ảnh của một người họ chưa từng gặp?” anh nói. “Đó là điều tôi thực sự tìm kiếm, ánh sáng lóe lên, lấp lánh, phản chiếu trong đôi mắt họ, điều đã cho họ tuổi thọ cao như vậy.”

Với một căn nhà di động, Mobley cùng vợ và chú chó của mình rong ruổi tới các thị trấn nhỏ và tới thăm các cửa hàng, quán xá ở đó. 
 

(Nguồn: businessinsider.com)


Anh vẫn nhớ lần anh được gặp một người phụ nữ ở Rhode Island, người đã mời anh ăn bánh doughnut và uống càphê tại một cửa hàng mà bà ngày nào cũng tới trong suốt 60 năm. 

Từ khi bà kỷ niệm sinh nhật 100 tuổi, cửa hàng này bắt đầu tặng bà bánh doughnut miễn phí. 

“Chính những điều đó khiến cho nó tuyệt vời đến vậy, tới những thị trấn đó, gặp những người đó, xem họ sống ra sao,” anh nói.

Đôi khi, những người được anh chụp ảnh còn tự mình lái căn nhà di động của anh.
 

(Nguồn: businessinsider.com)


“Một cụ ông 103 tuổi từng lái xe của tôi, chở tôi đi trên căn nhà di động của chúng tôi. Cụ nói, ‘Để ta chỉ cho cháu cách lái chiếc xe này, con trai!’”

Vì người già rất thích nói chuyện, kể chuyện và đưa ra lời khuyên, anh bắt đầu mỗi buổi chụp ảnh bằng vài phút chuyện trò. 

Họ thường nói chuyện khoảng nửa tiếng trước khi Mobley lấy máy ảnh ra khỏi túi. 

“Đối với tôi, điều đó trở thành một cuộc nói chuyện giữa 2 người, và chiếc máy ảnh chỉ là thứ cuối cùng ghi lại những gì tôi đã khám phá ra trong thời gian mà tôi gặp họ,” anh chia sẻ. “Chiếc máy ảnh thực ra gần như không liên quan gì cả.”

Khi anh hỏi về bí quyết sống lâu, mỗi người lại cho anh một câu trả lời khác nhau. 

Trong số đó, có những lời khuyên đáng chú ý như nuôi một chú chó, không bao giờ tới bác sỹ, thậm chí là việc uống một cốc bia và ăn một quả táo cùng một lúc. 

Nhưng lời khuyên khiến anh ghi nhớ nhất lại rất đơn giản: “Hãy cứ sống cuộc sống của bạn. Hãy sống hạnh phúc.”

Trò chuyện với những người trăm tuổi khiến Mobley suy nghĩ lại về tuổi già.
“Khi mới bắt đầu dự án này, tôi đã nghĩ, tôi không biết mình có muốn sống lâu trăm tuổi không ​- người ta lúc nào cũng ốm đau, họ già rồi, họ không đi lại được, họ luôn cáu gắt,” anh nói. 

“Nhưng sau khi chụp ảnh những người này, tôi không chỉ được truyền cảm hứng, mà nó còn khiến tôi nghĩ, ‘Trời ơi, tôi có thể làm được điều đó!’ Cuộc sống không giống như những gì tôi nghĩ về việc sống lâu trăm tuổi".

Theo MY NGUYỄN - VIETNAM+

 

 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
  • Isaac Bashevis Singer (14/7/1904 - 24/7/1991) nhà văn Mỹ gốc Do Thái Ba Lan đoạt giải Nobel Văn học năm 1978. Những sáng tác của ông chủ yếu viết bằng tiếng Yiddish (tiếng Đức cổ của người Do Thái).

  • Tổng thống thứ 44 của Mỹ có phong cách lãnh đạo đặc trưng, thu hút được hàng triệu người ủng hộ và khiến cả những đối thủ của ông cũng phải thán phục.

  • NGUYỄN QUỐC THẮNG 

    “Tất cả những gì tôi đã làm được đều là kết quả của sự cô đơn”1
                       (Kafka)
    “Hệ thống ám dụ của Kafka thực hiện chức năng của nó như những ký hiệu vô hạn chất vấn những ký hiệu khác”2
                       (Roland Barthes)

  • Paul Doumer là một chính khách người Pháp, sinh năm 1857. Ông làm Toàn quyền Đông Dương từ 1897-1902. Sau ông làm Tổng thống Pháp từ 1931-1932. Ông bị một phần tử quá khích người Nga ám sát năm 1932. Cuốn hồi ký Xứ Đông Dương là cuốn sách viết riêng về giai đoạn ông ở Đông Dương.

  • A. GELMAN(*)

    Chúng ta là những người chứng kiến tình trạng lo ngại đang tăng lên của xã hội về khía cạnh đạo đức trong sinh hoạt của đảng ta.

  • LGT: Tiểu luận “Làm sao văn học khả hữu?” dưới đây là văn bản phê bình văn học đầu tiên của Maurice Blanchot được ra mắt vào năm 1941 trên Nhật báo tranh luận (Journal des débats).

  • Kể đến Noel năm nay, thế là tôi đã qua trọn 50 mùa Noel ở nước Đức, đất nước có truyền thống Noel lâu đời, nơi thành phố Munich, vốn có tên từ những nhà tu đạo Thiên Chúa “Mönche”, nơi có chợ Giáng sinh gọi là “Christkindelmarkt” truyền thống xa xưa (khoảng 400 năm trước), và cũng từ vùng này, bài thánh ca bất tuyệt “Stille Nacht” cất lên, vang vọng khắp trên địa cầu đã tròn 200 năm.

  • LÊ VIỄN PHƯƠNG

    (Đọc Cuộc đời yêu dấu của Alice Munro, Nguyễn Đức Tùng chuyển ngữ, NXB Trẻ, 2015).

  • TRẦN HUYỀN SÂM

    Vì sao phương Đông đã trở thành chủ đề trung tâm trong tiểu thuyết Pháp đương đại? Đó là nội dung bàn luận trong mùa trao giải văn học năm nay ở Paris.

  • L.T.S: "Cuộc đời của André Colin" là thể loại sân khấu "lưu động" một sự kết hợp của đối thoại, âm nhạc, đồ họa, trên sân khấu diễn ra đồng thời hình vẽ, tranh liên hoàn, tranh đèn chiếu và phim ảnh 16mm. Từ khi biên soạn (1987) kịch bản đã được diễn một trăm lần ở Paris và các tỉnh khác. Tác giả Anne Quesemand, thạc sĩ văn học cổ điển, là người biên kịch đồng thời là diễn viên cùng với Laurent Berman. Bà còn là tác giả của nhiều phim ngắn.

  • Châu Âu hẳn nhiên sẽ trở nên dễ bị tổn thương hơn trước các đe dọa và đòn tấn công của bọn khủng bố. Một số chính sách về nhập cư có thể sẽ thay đổi để thích nghi với tình hình mới.

  • VIỄN PHƯƠNG

    Lúc 13 giờ Thụy Điển (tức 18 giờ Việt Nam), ngày 8/10 tại Viện Hàn lâm Khoa học Thụy Điển, tên của nhà văn Svetlana Alexievich đã được xướng lên dành cho giải Nobel văn chương.

  • Antoine Leiris đã mất đi người vợ Helene dấu yêu của mình trong vụ xả súng ở nhà hát Bataclan, Paris ngày 13/11. Con trai của họ, bé Melvil 17 tháng tuổi giờ đây đã mất đi người mẹ của mình.

  • MAURICE BLANCHOT

    Cuốn sách mà Jean Paulhan vừa dành cho văn chương và ngôn ngữ được đọc với một tâm thế khác thường.

  • Ngày 1-11-1988, họa sĩ Bửu Chỉ đến Paris. Ngày 30-4-1989, họa sĩ trở về nước. Trong thời gian ở Paris, Bửu Chỉ đã sáng tác nhiều tác phẩm mới và đã có hai cuộc triển lãm tranh thành công tốt đẹp: tại Nhà Việt Nam từ 1-2 đến 5-3-1989 với 21 bức tranh và tại UNESCO với 40 bức từ 3-4 đến 14-4-1989.

  • QUẾ HƯƠNG

    Tôi đến Mỹ 4 tháng, thăm con trai từng là nha sĩ, qua học lại, 41 tuổi mới chính thức vào trường đại học Mỹ, sống lần nửa đời sinh viên ở một đất nước có nền giáo dục hàng đầu thế giới.

  • NGUYỄN KHOA QUẢ

    Đất nước thống nhất, hòa bình lập lại từ năm 1975 đến năm 1979, chưa đầy 4 năm, phía bắc Đặng Tiểu Bình - Trung Quốc đem quân đánh phá. Phía nam Khơ me đỏ Campuchia, bọn Pôn Pốt sang đánh phá các tỉnh Kiên Giang và Tây Ninh... Quân tình nguyện Việt Nam kết hợp với Mặt trận đoàn kết dân tộc Campuchia lật đổ chế độ Pôn Pốt năm 1979, giải phóng nhân dân thoát khỏi chế độ bạo tàn diệt chủng.

  • LTS: Cách đây chưa lâu, báo Bulledingue (BD) của phong trào sinh viên trong tổ chức Hội Người Việt Nam tại Pháp, có tổ chức phỏng vấn giáo sư Hoàng Xuân Hãn trên hàng loạt vấn đề thuộc lĩnh vực văn hóa, xã hội. Nội dung trả lời của giáo sư có thể giúp độc giả Sông Hương một số dẫn liệu mới hoặc gợi mở những cuộc trao đổi tranh luận bổ ích. Vì vậy, với sự đồng ý của giáo sư Hoàng Xuân Hãn, Sông Hương xin trích giới thiệu nội dung cuộc phỏng vấn này với độc giả.

  • Đoản văn này được George Orwell viết năm 1936 kể về khoảng thời gian ông làm việc như một nhân viên bán sách bán thời gian tại tiệm sách cũ Booklover’s Corner tọa lạc ngay góc phố Pond Street và South End Green, thành phố London, nước Anh. Hiện nay tiệm sách cũ Booklover’s Corner không còn nữa, thay vào đó là một nhà hàng pizza, tuy nhiên ở đó còn gắn một tấm biển ghi rằng “George Orwell, nhà văn (1903 - 1950) từng sống và làm việc trong một tiệm sách ngay vị trí này”.