Cơn giông xé nát bầy đàn

10:50 20/01/2014


PHAN ĐẠO

Ảnh: internet

Cơn giông xé nát bầy đàn

núi xa chưa thức
trùm trong chăn chiếu mây sương
ta cúi đầu
thầm gọi tình yêu
qua nhiệm mầu hồng-danh
Nam mô A Di Đà Phật
nhớ người thiếu phụ
hiện thân của tình yêu sâu rộng
và mênh mang
như mắt mẹ ngàn xưa
ta muốn nói bằng ngôn ngữ giản đơn
về cảm xúc cháy tràn như ngọn lửa
về sự hồn nhiên của giọt nước mắt
về sự trong veo của vầng trán
khi trí nhớ quay về
Nam mô A Di Đà Phật
vườn hoang dày tiếng dế
lá ngửa nghiêng phơi những ý nghĩ dị kỳ
trăng tháng chạp
gió heo may lật nếp trán già nua
khói thuốc vàng sóng sánh
tô bồi ảo tượng tự tâm
vẽ lên khung trăng lạnh
con thuyền Ngài
chở nặng ngày mai
người thiếu phụ tham lam
ta mơ cùng em
đi trong những lối đường ràn rụa nắng
chảy từ tim Ngài độ lượng
chảy từ tim Ngài bao dung
ơi người thiếu phụ đa đoan
cứ gọi tên Ngài
trong nỗi buồn trần tục
cứ gọi tên nhau
trong lộng lẫy dáng Ngài
Nam mô A Di Đà Phật
con khát khao bày tỏ
về một ngày mai rạng rỡ
về một tình yêu thể hiện
về những cơn giông xé nát bầy đàn
bước gập ghềnh trên những luống vôồng trăng
bóng gầy ta lao xao cùng cụm tranh vàng buốt
mùi trăng thơm như cỏ dại
sương như ngàn mũi kim chích trí nhớ tối tăm
vòm đêm rung rinh theo nhịp sóng ngoài sông
người tình tiền kiếp của ta
có nghe lời khấn nguyện
Nam mô A Di Đà Phật
Nam mô A Di Đà Phật
trên môi ta mưa bão trường ca.


(SH299/01-14)








 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • Lê Văn Ngăn - Ngô Xuân Hội - Thế Dũng

  • Từ Nguyễn - Đông Triều - Cao Hạnh - Trần Huy Minh Phương - Nguyễn Minh Khiêm - Đức Sơn - Từ Hoài Tấn - Bảo Cường - Biển Bắc

  • LGT: Gia đình Kim Quý là một gia đình nghệ sĩ nổi tiếng. Chồng, nghệ sĩ Nhân dân Xuân Đàm, tác giả kịch bản đồng thời là đạo diễn của nhiều vở kịch nói, để lại dấu ấn cho nền sân khấu Việt Nam một thời không thể nào quên.

  • HOÀNG VŨ THUẬT Nếu tôi chết đi Xin cứ để bao lơn rộng mở… (F. Garcia Lorca)

  • Huỳnh Thúy Kiều - Nguyễn Đông Nhật - Thạch Quỳ - Trần Tịnh Yên - Đoàn Vĩnh Phúc - Lê Huỳnh Lâm - Khaly Chàm - Tôn Phong - Nguyễn Lãm Thắng - Đình Thu

  • NGUYỄN NGỌC PHÚ                   (Trích trường ca)

  • TRẦN HỒ THÚY HẰNG

  • TUỆ NGUYÊN

  • Trần Mạnh Hảo - Lý Toàn Thắng - Trần Bá Đại Dương - Thái Ngọc San - Trúc Chi - Phạm Tấn Hầu - Ngô Minh - Văn Tăng - Nguyễn Khắc Thạch - Lý Hoài Xuân - Trần Hải Sâm

  • Hoàng Vũ Thuật - Lê Vĩnh Thái - Nguyễn Ngọc Hòa - Nguyễn Văn Quang  - Trần Gia Thái - Hiếu Vinh - Chử Văn Long - Đông Hà - Trần Hoàng Phố - Nguyễn Hoa - Fan Tuấn Anh - Vạn Lộc - Nguyễn Thánh Ngã - Nguyễn Tất Hanh

  • LGT: Mộng là cõi cứu chuộc tâm hồn của thi nhân khi thực tại không còn là nơi để họ hiện hữu. Với Lưu Trọng Lư thì điều đó hiển nhiên đúng. Không phải một cách vô cớ mà trong Thi nhân Việt Nam Hoài Thanh viết: “Giá một ngày kia Lư có nhảy xuống sông ôm bóng trăng mà chết ta cũng không ngạc nhiên một tí nào.” Nếu thế thì đó cũng  chính là cái “mơ về”, cái “tìm đến” trong miền sáng tạo riêng của thi nhân.

  • Hoàng Vân - Nguyễn Đạt - Vĩnh Nguyên - Ngàn Thương

  • Thanh Thảo - Phạm Ngọc Cảnh - Nguyễn Thị Hồng - Tạ Hữu Yên - Bảo Định Giang