LÊ VĨNH THÁI
Con chim lạc bay về Tổ quốc
Minh họa: Nhím
tuổi nhỏ
mẹ ru nôi câu hò quê hương
ăm ắp
tôi lớn lên
điệu ru vào máu thịt
bản trường ca bất khuất
về dân tộc mình
quê hương
bài giảng lòng yêu nước
mảnh đất nơi tôi sinh nhuốm máu hồng
thuở cha ông
lời mẹ dạy
vườn cây gốc rạ quê hương
à ơ…
bốn ngàn năm
những giọt máu thành sông
con chim lạc hóa hình Tổ quốc
năm mươi lên rừng, năm mươi xuống biển
đất nước
già trẻ, gái trai ra trận
lũ phương Bắc khiếp sợ
cậu bé ba tuổi Thánh Gióng
trận Bạch Đằng máu giặc đỏ sông
ải Chi Lăng vết nát muôn thây
quân hùng bỏ mạng dưới tay người anh hùng áo vải
tướng mạnh chui ống đồng bỏ chạy
chẳng dám quay mặt về nước Nam
dân tộc bốn ngàn năm
đóng đinh vào kẻ thù xâm lược
giờ, nghe quê hương bị lũ quạ diều vây
con cá đưa vô miệng bị giật ngang cuống họng...
quân giặc dẫn mưu đồ xâm lăng
đời làm thơ
thơ chưa trả nợ nước
thân chưa đền ngửa mặt biết nhìn ai
tôi viết bài thơ quê hương
đã nghe vang tiếng kèn hiệu lệnh
con dân Việt giương cung thẳng tiến
nơi biên cương Tổ quốc màu xanh
Trường Sa - Hoàng Sa nay hóa Bạch Đằng
đất nước ra trận
biển cuộn sóng chôn lũ xâm lăng
quê hương
những đứa trẻ lớn lên
bằng bài hát ru nôi của mẹ
dòng sông cuộn sóng bốn ngàn năm kiêu hãnh
chảy trong mình dòng máu hùng anh.
Biển
Ngày ăm ắp giấc mơ biển
Những ban mai chật kín trên mỗi bong tàu
Người úp mặt cưu mang trên đầu ngọn sóng
Dưới lòng sâu một nỗi bao dung
Biển từng ngày vỗ ru sóng về đất mẹ
Của những giấc xanh chín mọng yên bình
Như thuở năm mươi buổi đầu đi dựng nước
Và bão nổi lên từ đêm cường bạo cắm lòng sâu
Những tưởng nhận ra mà quay đầu sám hối
Đã quên đi bao nhân hậu thuở nào
Bầy bại tướng dập đầu được cấp ngựa, thuyền trở về cố xứ
Chánh tà ngàn năm vẫn không nhớ nổi hay sao?
Ngày biển động nổi lên cơn bão tố
Triệu con tim dồn dập ải Chi Lăng
Ngọc Hồi, Đống Đa vang tiếng quân reo mừng thắng trận
Sóng cuộn Ninh Kiều đến cửa Bạch Đằng giang
Biển dậy sóng, từng ngọn nối nhau lao về phía trước
Ầm ầm sục sôi cháy bỏng căm hờn
Lớp lớp cuộn vùi lũ cuồng ngông tận đáy
Thanh bình reo ca hào khí bốn ngàn năm.
(SH304/06-14)
Trần Tịnh Yên - Đức Sơn - Đông Hà - Trần Thị Tường Vy - Thạch Quỳ - Tần Hoài Dạ Vũ - Đoàn Mạnh Phương - Hồng Vinh - Hoàng Vân Khánh
TRẦN THỊ HẰNG
PHAN TRUNG THÀNH
NGUYỄN VIỆT CHIẾN
PHAPXA CHAN
Ngàn Thương - Văn Công Hùng - Sơn Trần - Phùng Hiệu - Trường Thắng - Nguyễn Hữu Phú - Nguyễn Nguyên Phượng - Châu Thu Hà - Nguyễn Đạt
Một khả thể: Tách bóng thế gian ra khỏi sự vật. Trần Quốc Toàn dùng vỏ não múc tháng năm đổ vào cuộc đời mình như một hoài vọng về dòng nước mắt chảy buốt cõi hoang sơ.
LGT: Bắt đầu từ thơ là những hoài thai mơ mộng, Lê Quang Trạng dọ dẫm bước chân mình đi trong đêm “ký ức cứa vào mắt ướt”. Một người sống giữa đồng bằng, hít thở bầy không khí ngọt bùi đồng nội, ăn trái mật trong đêm thả trăng gom bầy tinh tú và theo quang gánh ra tận biên giới của giấc mơ úp mặt. Diễn biến tinh thần của một tác giả trẻ sinh năm 1996 là sự truy vấn trí nhớ, ngõ hầu tìm lại mộc bản chân thật từ những đám cháy ký ức xa xôi, như những dòng thơ gầy cong mà suy tưởng.
Trường Giang (gt)
Trần Duy Trung - Nam Nguyên - Nguyễn Loan - Huỳnh Lê Nhật Tấn - Phan Đạo - Phan Nam - Nguyên Hào - Nguyễn Nghĩa - Hoàng Vũ Thuật - Nguyễn Đông Nhật - Nguyễn Hoàng Thọ - Nguyễn Thanh Hải
PHẠM THỊ PHƯƠNG THẢO
ĐỖ THÀNH ĐỒNG
Trương Đình Phượng - Hạ Nhiên Thảo - Ngô Hoàng Anh - Nguyễn Tân Dân
PHẠM QUYÊN CHI
“Phím sông Hương ngân lên từ phố núi” - là tiêu đề của báo cáo tổng kết sau đợt sáng tác của Hội Nhà văn Thừa Thiên Huế ở Đắk Lắk trong những ngày đầu tháng 12/2017 vừa qua của nhà thơ Võ Quê.
THẠCH ĐÀ
Lê Hào - Võ Ngột - Phan Bùi Bảo Thy - Nguyên Quân - Trần Văn Liêm - Triệu Nguyên Phong
Hoàng Thu Phố là bút danh của Nguyễn Minh Ngọc, sinh năm 1985 ở miền núi Yên Bái, hồi hộp gửi đến Tạp chí Sông Hương những dòng thơ ban đầu và đã có duyên.
NGUYỄN HẢI TRIỀU
VŨ TRỌNG QUANG
NGUYỄN THIỆN ĐỨC