NGUYỄN NGỌC PHÚ
Ảnh: internet
Con - đường - cá
Cha là mảnh vỡ của đêm dậy đi từ rất sớm
Những tấm lưới mọc khói trên vai cha còn ngái ngủ
Ngái ngủ những tiếng gà vừa gáy vừa nấc
Mọc khói những cơn ho giữa những đốt xương sườn
Ngái ngủ những mái chèo vừa bơi vừa ngáp
Mọc khói chiếc cần câu vừa buông vừa bắt
Mọc khói những cây buồm vừa ngã vừa mọc
Không mọc lên từ sông
Khói mọc lên từ sóng
Không mọc lên từ những cánh đồng...
Không bú mớn, không vỗ về cá chép miệng thông điệp cho nhau qua bong bóng trổ mùa
Bong bóng dẫn ta qua ngõ hẹp của những số phận thở bằng mang và ép
bằng phổi
Ta là chú cá bị vặt trụi lông, bị khóa chặt vây, bị rút hết xương vật vờ trôi trên chăn bông đệm mút thở bằng máy điều hòa
Cho ta trở về bằng con- đường- của- cá
Về với những uốn lượn đường cong, những rong rêu mê man,
những đam mê kiệt sức
Lại nở bùng hoa mưa, lại tưng bừng sặc nước
Ngọt như chưa từng ngọt
Mặn như chưa từng mặn
Thẩm thấu vào ta qua những lỗ chân lông mọc cỏ...
Những người đàn ông trở về trên đôi chân chống cà kheo
Họ đánh đáo mình trong ngầu ngầu bọt sóng
Họ gieo vào số phận
Những người đàn ông mặn vào nhau
May có cánh buồm đang thì con gái
May có chiếc kim đan mảnh mai qua mắt lưới
May có nước ngọt, may có cơn giông
Để lúng búng cơm sôi
Để trưa ngồi giặt nắng
Biển giặt họ vào kiềm...
Trở về những người đàn bà cắm chiếc lược đồi mồi ngập vào răng ký ức
Ký ức mịn và đen
Người đánh lưới vào ta mỗi tối
Mỗi tối những thiếu phụ vừa đi vừa choàng khăn
Dưới lớp nhung đen những chiếc vảy cá ánh lên màu kim tuyến
Cuối chân trời trăng lặng lẽ cầu kinh...
Tôi có những hoàng hôn độc bình
Lặn xuống cánh- đồng- của- cha thăm thẳm
Hoàng hôn- chiếc độc bình chín rạn
Màu gốm nào của tôi
Chiều ngấm men vào đá
Trong huyết quản những đứa con của gió
Lá phổi tôi nứt vỏ ngỡ ngàng
Biển hỏi tôi:
- Anh có kinh nghiệm gì
Khi chống bè vượt thác?
- Tôi chống bằng trực giác!
Biển hỏi lại:
- Còn sào?
(Những cây sào chằng có ích gì trên biển
Những đôi giày đế cao chẳng có ích gì trên biển
Bọt bong bóng xà phòng chẳng có ích gì trên biển)
Chúng tôi biết tốt vào nhau
Tán cây xòe ra đến đâu
Rễ cây mọc chùm đến đó
Chúng tôi biết đi đường mây
Khi nhầm vào lối cỏ
Chúng tôi biết về bước gió
Khi lạc vào Bến Mê...
(TCSH370/12-2019)
Lê Anh Dũng - Lê Mai - Bùi Đức Vinh - Nguyễn Ngọc Phú - Phan Trung Thành - Nguyễn Thiền Nghi - Ngô Thái Dương - Văn Lợi - Hải Kỳ - Ngàn Thương - Nguyễn Văn Quang - Nguyễn Sông Bồ - Hồ Tịnh Khuê - Vĩnh Phúc - Bùi Tuyết Nhung - Hồ Thế Phất - Nguyễn Nhã Tiên - Trần Đỗ Liêm - Ngô Xuân Hội - Lê Linh Trung - Đức Sơn - Hồng Thị Vinh - Kiều Trung Phương - Nguyễn Đông Nhật - Trần Hoàng Phố - Phạm Trường Thi - Lưu Ly - Trương Đình Minh
PHẠM ĐỨC MẠNH Sinh năm 1956, Xuân Trường, Định.Hội viên Hội Nhà Báo Việt Nam.Hiện đang là phóng viên Báo Pháp Luật Việt - cơ quan đại diện phía , tại TP.HCM.
...Bầy tốt đen sinh ra để mà thí mạng,Cho con tướng vênh vang, yên ấm chỗ ngồi!...
...Ồ cây cỏ, con đường, cả viên cuội quanh đây rất lạ. Hình như chúng đã cách xa ta, hôm qua, từ nhiều thế kỷ trước. Hay bóng dáng, hồn vía chúng ta tự kiếp nào chẳng biết, đang chờ những nụ hôn về tái hiện thế gian...
Thu Nguyệt - Từ Nguyên Tĩnh - Nguyễn Hữu Quý - Nguyễn Sĩ Cứ - Nguyễn Xuân Hoa - Vạn Lộc - Đinh Thu - Hoàng Lâm - Hoàng Phủ Ngọc Tường - Nguyễn Bình An - Ngô Đức Tiến - Tôn Nữ Thu Thuỷ - Mai Văn Hoan - Trần Ngọc Trác - Quang Huy - Đỗ Văn Khoái - Nguyễn Thánh Ngã - Tôn Phong - Nguyễn Thị Anh Đào - Lại Đăng Thiện - Sơn Thu - Lê Hưng Tiến - Công Nam - Đinh Hạ - Phan Văn Chương - Phan Thành Minh - Nguyễn Thị Ngọc Hà - Bùi Minh Quốc
Thanh Tuyền - Mai Trâm - Trần Anh - Trần Hữu Lục - Hồng Thị Vinh - Hoàng Xuân Thảo - Trương Đăng Dung - Nguyễn Đông Nhật - Phan Trung Thành - Đào Duy Anh - Lê Khánh Mai - Đức Sơn - Nguyễn Thụy Kha - Trần Văn Khởi - Văn Lợi - Bùi Văn Dung - Nguyễn Ngọc Hưng - Lê Phương Thảo - Thanh Tú - Mai Phương - Nguyễn Thanh Xuân - Võ Công Lâm - Trần Ninh Hồ - Nguyễn Hoa - Văn Cầm Hải - Nguyễn Thiền Nghi
Đinh Thị Như Thúy - Trần Thị Linh Chi - Tuệ Lam - Tôn Nữ Ngọc Hoa - Đông Hà - Hồng Hạnh - Châu Thu Hà - Lưu Ly - Thái Hồng - Thanh Tuyền - Chu Vân Thảo - Huỳnh Thuý Kiều
NGUYỆT PHẠMTên thật Phạm Thị Ngọc Nguyệt. Sinh 1982 tại Xuân Lộc. Đã có nhiều thơ, bài viết trên các báo, tạp chí Văn nghệ, Phụ Nữ, Thể Thao Văn Hóa, Người Hà Nội...và nhiều tuyển tập khác. Giải thưởng Thơ Bút Mới (báo Tuổi Trẻ 2005).
...người mẹ ngồi chờ con sau tán lá bàng cuối thurơi vào miền tĩnh lặngnhững vết da mồi đo tuổi mẹnhững dòng nước mưa đo nước mắtchảy vào chiều tiễn biệt lặng im...
...Bồng bồngBống bốngBông bông...
...Chỉ trong lá con chim sâu làm tổChỉ trong tim tình yêu kết nụ...
...Hãy mở các cửa sổ hồn mìnhCho khúc ca biến tấu dâng dângĐừng nguỵ trang mình là người hạnh phúcĐừng đóng đinh trên thập giá tình yêu...
...Trầm trầm giọng kể từ hồn người xưa, làm Người khó lắm phải đâu chuyện vừa...Làm Người khó lắm, sống kiếp trần gian. Hãy ôm dấu hỏi mà nhìn bàn chân!...
Võ Quê - Tôn Phong - Phạm Thị Quỳnh Phương - Hồ Huy Sơn - Nguyễn Quang Việt - Nguyễn Thị Hợi.
Nguyễn Xuân Hoa - Mai Văn Hoan - Phạm Tấn Hầu - Bùi Đức Vinh - Nguyễn Thị Hồng Hà - Lãng Hiển Xuân - Đinh Hạ - Nguyễn Hưng Hải - Châu Thu Hà - Nhất Lâm - Lê Hưng Tiến - Nguyễn Trần Thái - Trần Tịnh Yên - Nguyễn Thị Yến
...Mặc cho đất bận nâu, trời mải bận xanhNgười đi, mòn cả bóngThắp tận cùng thẳm sâu một khát vọng yên bình...
...Đang mùa xuân ha y đã sang hèmà hoa tím rụng đầy mặt nướcchảy về đâu, sông ơi...
...Tôi vừa được sống lạiVì trong suốt cuộc đờiTôi đã sống dùkhông biết mình sống...
...Ta nhờ cỏ hít khí trời kết mậtDâng lên em cùng những hạt sương đêm...
LÊ HOÀNG ANH...Mẹ ơi mẹ qua đau khổ đã nhiều sao luôn có những chùm hoa ổi trắng, lúc nào cũng nhìn con đăm đắm – vẫn tìm con trong lắng đọng tâm hồn...